Miên Dương hiện tại thật sự đã vô ngữ, không biết nên bày ra vẻ mặt thế nào.
Chẳng phải nói hung thần rất hiếm gặp sao?
Y thật sự rất hoài nghi, chỉ trong vòng mấy ngày như vậy, có phải bản thân đã gặp được toàn bộ hung thần trên Linh Vực này hay không.
Giống với lần đầu tiên Miên Dương gặp được Tiểu Ngũ, đối phương vẫn rất nóng nảy.
Chỉ là, bộ dạng đó, thoạt nhìn không giống như vô tình gặp gỡ, mà lại càng giống đang cố tình chờ y ở đây.
Toàn thân trên dưới đều bị ngọn lửa bao trùm, thân thể bị cháy đen, không còn nhìn rõ được dung mạo nguyên bản, theo đối phương không ngừng tới gần, Miên Dương chỉ có cảm giác nhiệt độ xung quanh bản thân dường như đều bắt đầu tăng cao, sinh ra cảm giác bỏng rát.
"Chủ nợ" đều đã tìm tới cửa, Miên Dương hiển nhiên cũng không tiện chạy trốn nữa.
Tiểu Ngũ cũng là nhi tử của An Mạc Diễn.
Xếp hạng thứ 5, như vậy, ca ca của hắn, tuyệt đối không thể nào là A Thất được...
Cho nên, suy đi nghĩ lại, chỉ có thể là...
"Phu quân."
Kỳ thực, không cần Miên Dương gọi, kể từ khi Tiểu Ngũ xuất hiện, An Vũ Hiên cũng đã rời khỏi ảnh chụp.
Ánh mắt mang theo mấy phần nghi ngờ cùng cảnh giác, tựa như đang hỏi: Chẳng lẽ kẻ này lại là hoa đào mà ngươi trêu chọc tới à?
"........."
Lần này thật sự không phải, y bị oan.
"Tiểu Ngũ, lần trước là ta không đúng, không nên lừa gạt ngươi, nhưng lần này, ta thật sự đã tìm được ca ca của ngươi rồi."
Trên mặt đều là vẻ nghiêm túc, thời khắc này, Miên Dương cũng chỉ chờ đợi thời khắc Tiểu Ngũ nhận ra ca ca của mình.
Chỉ là, ở đối diện, sau khi nghe Miên Dương nói, chỉ tùy tiện liếc nhìn An Vũ Hiên một chút, Tiểu Ngũ cũng đã lập tức dời mắt.
Nhưng đồng thời, cũng không tiếp tục tiến về trước nữa, dường như đang chờ Miên Dương nói tiếp...
"???"
Khoan đã, kịch bản này hình như hoàn toàn không giống với những gì mà y đang tưởng tượng!
Chẳng phải bây giờ huynh đệ bọn họ nên nhận thân rồi sao?
Hay vì thời gian trôi qua quá lâu, Tiểu Ngũ đã không nhận ra ca ca của mình?
Cảm thấy việc này rất có khả năng, Miên Dương cũng chỉ có thể tiếp tục ra sức, chủ động đẩy An Vũ Hiên đến trước mặt mình: "Tiểu Ngũ, ngươi nhìn kỹ một chút, đây có phải là ca ca của ngươi hay không?"
An Vũ Hiên: ???
Rốt cuộc cũng hiểu được ý nghĩa trong lời nói của Miên Dương, đôi mắt bị nung đỏ có hơi ngưng lại, khẽ quan sát An Vũ Hiên một chút, Tiểu Ngũ đã gật đầu, nhưng rồi lại lắc đầu.
Hắn có ý gì?
Chẳng lẽ, An Vũ Hiên đúng thật là ca ca cùng chung huyết thống, nhưng lại không phải người mà hắn muốn tìm?
Giờ phút này, Miên Dương cuối cùng cũng đã không khống chế được mà ngây người.
Cho nên, suy đoán của y, kỳ thực đã sai cả rồi?
Ca ca của Tiểu Ngũ, chẳng lẽ là một hung thần nào đó y chưa biết đến, hoặc thậm chí... Đối phương cũng là tay sai của An Mạc Diễn.
Vốn còn dự định dựa vào thân phận tẩu tẩu... Khụ, là bằng hữu của ca ca hắn để lôi kéo hắn về phe mình. Nhưng hiện tại, Miên Dương cũng đã không thể không lo nghĩ...
Lỡ như lôi kéo không thành, cuối cùng lại biến thành tìm viện binh cho ông ta thì phải làm sao?
Đương nhiên, trước đó, vị hung thần này có thể bởi vì thất vọng mà lựa chọn ra tay với y không?
Nhưng Miên Dương hiển nhiên đã nghĩ nhiều rồi. Thoạt nhìn Tiểu Ngũ có vẻ là một hung thần đã lâm vào điên cuồng, lúc nào cũng trong trạng thái bạo nộ, nhưng hắn kỳ thực vẫn rất nói lý lẽ.
Từ một khía cạnh nào đó tới nói, Miên Dương cũng không hoàn toàn lừa hắn. Dù sao, An Mạc Diễn thật sự cũng là ca ca của hắn, đó là điều mà hắn không thể phủ nhận được.
Muốn trách cũng chỉ có thể trách y đã hiểu lầm, tìm sai người.
[ Đinh, sau khi suy nghĩ kỹ, cảm nhận được sự nghiêm túc và chân thành trong việc tìm kiếm ca ca của người chơi, Quỷ Hỏa cũng đã quyết định bỏ qua chuyện bị lừa gạt trước kia, tha cho người chơi một lần.]
[ Bởi vì tính chất của nhiệm vụ, người chơi sẽ không nhận được bất kì phần thưởng nào. Hảo cảm của Quỷ Hỏa cũng sẽ giữ vững ở mức trung bình, không tăng trưởng.]
Cũng không thèm liếc nhìn một người một quỷ ở trước mặt thêm lần nào nữa, Tiểu Ngũ cũng đã quay lưng rời đi.
Chỉ là, không biết có phải ảo giác hay không, trên người hắn, lại tỏa ra một loại cảm xúc, tên là tuyệt vọng.
Có lẽ, trước khi đến đây tìm Miên Dương, trong lòng hắn cũng đã ôm hy vọng rất nhiều.
Thời khắc này, nhìn xem hỏa diễm đang rừng rực thiêu đốt, Miên Dương tựa hồ đã từ trên người Tiểu Ngũ, thấy được thân ảnh của An Vũ Hiên, A Thất, còn có Tiểu Nhạc trước kia.
Tất cả bọn họ, đều chỉ là một đám hài tử đáng thương...
Mà kẻ đầu sỏ, thì đang ở ngay trong tòa thành này.
"Tiểu Ngũ, ngươi có muốn đi theo ta không?" Miên Dương cũng không biết chính mình tại sao lại có dũng khí nói ra lời này, nhưng y biết, bản thân đang rất nghiêm túc.
"Ta không dám chắc chắn, nhưng có lẽ ta có thể dẫn ngươi đi tìm ca ca của mình."
"Ta làm chuyện này, cũng không cần ngươi báo đáp, hay giúp đỡ gì cho ta cả. Chỉ cần ngươi có thể cam đoan, dù xảy ra chuyện gì, cũng vẫn đứng ngoài cuộc, không tổn thương đến ta và người bên cạnh ta là được."
Có thể nói, ngoại trừ bản thân mình và ca ca ra, Tiểu Ngũ luôn ôm địch ý đối với tất cả mọi thứ trên thế giới này.
Nhưng bây giờ đây, đứng trước ánh mắt kiên định của nhân loại trước mặt, Tiểu Ngũ lại không khống chế được chính mình mà cảm thấy dao động.
Có lẽ, theo sau đối phương, thật sự có thể khiến hắn tìm thấy ca ca của mình.