Vũ Hoài lặng người, ông từ từ quay đầu lại, đứa con trai của ông, người ông vẫn luôn đặt niềm tin, giống như một thành tựu lớn của ông vậy, ông không cho phép anh làm ra chuyện gì khiến ông không hài lòng.
“Bố ?!”
“Những điều anh ta vừa nói..là sự thật sao ?”
Vũ Hoài im lặng, ông không phủ nhận nhưng cũng không khẳng định.
“Bố thật sự đã làm thế với Tiểu Nam sao ? Bố thật sự sỉ nhục và còn có ý định ám s.á.t em ấy sao ?”
“Tiểu Vũ..bố con, ông ấy chỉ muốn tốt cho con.”
“Mẹ thấy ám s.á.t người khác, sỉ nhục người khác là việc tốt sao ?”
“Mẹ…”
“Bà không cần nói nữa, Tiểu Vũ..đúng là bố đã làm những việc đó.”
“Tại sao vậy ? Tại sao bố lại làm vậy..chẳng phải con cũng đã chia tay em ấy rồi cưới vợ theo ý nó đây sao ?”
Ngay lập tức, mọi người ở đó đều trở nên ồn ào bàn tán, họ không ngờ con trai của Vũ gia lại là gay..hơn nữa còn vừa chia tay bạn trai bây giờ lại muốn kết hôn với con gái của gia tộc Hinh.
“Vũ Thiên..anh vừa nói sao ? Anh yêu con trai sao ?”
“Ừ đấy, tôi là vậy đấy, tôi là gay đấy, vừa lòng mấy người chưa…”
Vũ Thiên uất ức, cậu một mạch chạy đi khỏi nơi đó, để lại mọi người đang bàn tán sôi nổi.
“Bác..chuyện này là thế nào ?”
Gia tộc họ Hinh buông lời mắng chửi, họ kéo tay con gái về nhà, chuyện này không còn gì để bàn, cưới xin gì dẹp hết, Hinh gia tôi không cần một gia đình như các người.
Vũ Hoài đau lòng gục xuống, Như Cầu thấy chồng như vậy liền lớn tiếng trách móc.
“Mặc Nguyên, bây giờ cậu đã vừa lòng chưa hả ?”
“Bà vừa gọi tôi là gì ?”
“Cậu đừng nghĩ bản thân mình là cao thượng hơn ai, bản thân cậu đã làm được việc gì, hay là cậu chỉ biết phá hủy mọi thứ, rốt cuộc thì chúng tôi làm gì có lỗi với cậu chứ ?“
“Tốt nhất bà nên câm miệng lại cho tôi, trước khi tôi có thể xé nát cái gia tộc này.”
“Cyrus..chúng ta về nhà thôi, em không muốn ở lại đây thêm một chút nào nữa.”
“Được, chúng ta về.”
“Vũ gia của chúng tôi..sẽ không bao giờ để cậu được sống yên ổn ngày nào đâu, cậu đúng là đồ tàn nhẫn, một con quỷ tàn nhẫn…”
Bước lên xe, anh phóng nhanh rời đi.
Bạch Nam có thể nhìn ra anh đang rất tức giận, biết tính anh vốn đã luôn không thể kiên nhẫn, cậu đành phải dỗ ngọt.
“Anh đừng tức giận, chuyện hôm nay là do bà ấy không biết điều, chúng ta không thể chấp bà ấy.”
“Nếu như em không muốn về, anh nhất định sẽ xé nát Vũ gia đó.”
“Thôi nào, lái chậm thôi, em nghĩ chuyện này nên kết thúc ở đây thôi, em thật sự mệt mỏi rồi.”
Kít…
Anh phanh gấp xe lại khiến cậu hơi choáng.
Anh cầm lấy tay cậu, hỏi cậu có phải mình thực sự tàn nhẫn như lời bà ta nói hay không ?”
“Không phải đâu mà…”
“Em nói thật đi, anh thật sự muốn biết lời nói thật lòng.”
“C..ó một chút.”
“Vậy anh đúng là con quỷ tàn nhẫn như bà ta nói rồi.”
“Không phải đâu mà…”
Dù cậu có giải thích thì anh cũng không nghe, anh cảm thấy thật tồi tệ, bản thân anh không hề nhận thức được chuyện bản thân đang làm là đúng hay sai, anh làm..chỉ vì theo bản năng..hay là mong muốn của anh mà thôi.
“Anh..đừng nghĩ nữa, mọi thứ sẽ tốt hơn nếu anh để cho đầu óc được thoải mái.”
“Không đâu, anh không thể ngừng nghĩ về những điều đó.”
“Cyrus..nhìn em này.”
Cyrus quay sang nhìn cậu, anh hệt như chú cún nhỏ vậy, lúc này trông anh hiền đến mức kì lạ.
“Hãy chỉ tập trung vào nhìn em thôi, ngừng nghĩ gì và nhìn em thôi.”
Cyrus làm theo, ánh mắt của cậu như một thứ thuốc thôi miên anh, đầu óc anh không còn nghĩ gì nữa, anh chỉ nhìn chăm chăm vào cậu, gương mặt cậu giống như một viên thuốc chữa lành anh vậy.