Lên Giường Với Tôi Thì Phải Cưới Tôi

Chương 57



Đêm nằm ngủ bên hắn, Lục Tuyến Yên luôn thắc mắc một câu hỏi, hắn chỉ là một doanh nhân thì tại sao lại khiến nhiều kẻ muốn giết như vậy. Hắn giống như cô, chỉ sống với cuộc sống bị săn bắt. Cô đặt tay lên mặt hắn, cả hai bên nhau là để cùng vượt qua nguy hiểm hay là gia tăng sự sống còn cho nhau?

Sau khi nơi đó bị phá hủy, để thuận tiện cô và hắn chuyển đến một căn biệt thự gần biển ở ngoại ô. Cô có đề nghị đến ở một căn hộ cho tiện hơn, nhưng hắn đã từ chối ngay vì ngoại ô là vùng vắng người rất nguy hiểm.

Hôm nay là ngày đi dự buổi tiệc ra mắt. Lục Tuyến Yên dậy rất sớm vì cô có hẹn với Quách Ân rằng để cô ấy trang điểm cho mình. Sau khi ăn sáng thì hai người cũng đến luôn bệnh viện.

Sáng hôm ấy Quách Ân cũng dậy rất sớm. Cô kiểm tra lại dụng cụ của mình một lúc thì Lục Tuyến Yên cũng đến. Quách Ân bắt đầu trang điểm cho cô bạn của mình.

Mặc Băng Tước Ân thì được Trương An mang đi kiểm tra vết thương. Sau khi đã kiểm tra xong, hắn bị Quách Tuyên Lập chặn lại ở cửa.

- Chuyện gì.

- Tôi gọi anh là...

- Mặc.

- Anh Mặc, tôi vừa phát hiện một vài tín hiệu lạ xung quanh buổi tiệc.

Sau ngày họ gặp nhau vì cùng chung ý định cả hai đã thân nhau hơn. Vì anh ta cũng là em trai của Quách Ân, mà Quách Ân là bạn thân của Lục Tuyến Yên. Từ cái cầu nối này thì hắn cũng đã có cơ sở để tin Quách Tuyên Lập rồi.

Hắn không nói gì gật đầu rồi tất cả cùng vào phòng.

Khi vào phòng thì Lục Tuyến Yên cũng đã xong. Đã được Quách Ân trang điểm xong, cũng đã mặc bộ trang phục đó lên. Lục Tuyến Yên bước ra từ phòng thay đồ liền thu hút hết ánh mắt của tất cả mọi người. Tất cả đều im lặng nhìn cô để chiêm ngưỡng sắc đẹp hiếm thấy trước mắt.

Cô mặc bộ trang phục kín cổ từ trên xuống, không hở hang nhưng hé lộ rõ đường cong quyến rũ đầy đặn. Mặc Băng Tước hài lòng bước đến, bộ trang phục còn có một thứ phụ kiện đi kèm đó là một sợi dây chuyền và một chiếc vương miệng. Hắn bước đến đặt nhẹ lên mãi tóc đã búi cao của Lục Tuyến Yên và cười.

- Em đẹp lắm.

- Tiểu Yên, nhìn cậu như thế này không khác gì nữ hoàng cả. Chắc chắn cậu sẽ là người đẹp nhất buổi tiệc cho mà xem.

Lục Tuyến Yên ban đầu định trách Mặc Băng Tước một chút. Cô đã cố ý để chiếc vương miệng ở nhà vì không muốn trở nên quá nổi bật nơi đông người. Nhưng khi được Quách Ân khen như thế thì thấy lòng nhẹ hẳn. Nhìn bản thân trong gương một lúc, chiếc gương miệng cũng không phải là lớn lắm. Lại còn bé tí rất cute.

- Nhưng mà... ra ngoài với bộ dạng này thật là không đúng lắm.

Đúng vậy, đây là bệnh viện, nếu họ ăn mặc như thế này bước ra ngoài thì... quả thật là rất khó nói.

- Tớ có thẻ!

Quách Ân từ trong túi lấy ra một tấm card thành viên đưa cho Lục Tuyến Yên.

- Từ đây đến cuối hành lang rẻ trái sẽ có một thang máy ẩn, đó là thang máy giành riêng cho bác sĩ. Cậu cứ dùng nó đi sẽ chẳng có vấn đề gì đâu.

- Cảm ơn cậu.

Lục Tuyến Yên nhận lấy tấm card rồi cùng Mặc Băng Tước rời khỏi bệnh viện.

Buổi ra mắt được tổ chứ ở một nhà hàng ngoài biển, nơi này cũng khá gần căn biệt thự mà hai người mới chuyển đến. Lục Tuyến Yên cảm thấy lo lắng, từ xa cô đã thấy đám phóng viên cầm máy quay chỉ khắp nơi. Những nhà thượng lưu đến tham gia buổi tiệc cũng được chào đón không khác gì một đại minh tinh nổi tiếng.

Mặc Băng Tước nắm lấy tay cô, hắn sẽ đi cùng cô.

Quả nhiên khi Lục Tuyến Yên xuất hiện thì có rất nhiều phóng viên khác tập hợp lại hơn. Rất nhiều câu hỏi được đưa ra, nhưng khi nhìn thấy Mặc Băng Tước cũng bước ra cùng cô những tiếng ồn liền giảm bớt. Các nhà báo chí hì hục ghi chép gì đó, còn những người phóng viên vẫn tiếp tục đặt ra những câu hỏi ngớ ngẩn.

Bên trong, bữa tiệc được bố trí như một bữa tiệc ở phương Tây. Vô số các loại đèn chùm được treo trên trần nhà, còn treo thêm một số lồng đèn theo kiểu châu Á.

- Nơi này là đích thân Lộ Tử chuẩn bị như món quà chào đón anh.

Lộ Tử được xem là đối thủ của Mặc Băng Tước trên thương trường. Nhưng bên ngoài hai người họ lại rất thân nhau. Lục Tuyến Yên không nói gì tiếp tục đi vào trong.

Ở giữa không gian của buổi tiệc có một khoảng trống to lớn hình tròn. Chắc đây là sân để khiêu vũ.

Khi bước vào, Lục Tuyến Yên đã ngay lập tức thu hút tất cả những ánh nhìn bên trong. Đúng như Quách Ân nói, nhìn cô bây giờ thật giống một nữ hoàng.

Cánh đàn ông nhìn người phụ nữ bên Mặc Băng Tước ngầm thàm thuồng. Hắn chưa hề công bố đã có bạn gái. Như vậy là sau khi miếng ngon bị vứt đi thì chúng có cơ hội rồi.

Cánh phụ nữ thì có người ngưỡng mộ cô có người khinh thường cô. Họ ganh tị với sắc đẹp cô có và luôn miệng gọi cô là hồ li tinh.

Vì đây là bữa tiệc ra mắt của người mình thích cho nên Lộ Mạc đã đến đây từ rất sớm. Và rồi cô nhìn thấy cảnh này, cảnh hắn và Lục Tuyến Yên cùng nhau mặc đồ đôi bước vào. Cô tức giận văng mạnh cốc rượu đã uống xuống đất, vì ở đây đã bắt đầu khá đông người cho nên cũng không gây chú ý mấy. Nhiều người thấy được hành động của cô nhưng cũng lơ là cho qua.

Lộ Tử nhìn em gái mình như vậy cũng không biết nên khuyên gì. Chính anh cũng khó chịu, nhưng Mặc Băng Tước dù gì cũng là bạn của anh nếu gây sự ở đây thì không phải lẽ. Xét về gia thế anh có thể sẽ thua một cách thảm hại.

Tô Lộ Minh từ bên ngoài đi vào, anh cũng xuất hiện với tư cách khách mời. Nhưng tại sao anh ta lại có thiệp thì không biết. Tô Lộ Minh tìm một vị trí kín đáo ngồi xuống, và chờ đợi cơ hội.

Tiếp theo Dư Vỹ cũng xuất hiện. Cô ta thành công vào được bữa tiệc này nhờ vào sự may mắn. Tên này thiếu người phụ đứng bên cạnh khi đi tiệc và Dư Vỹ bị nhìn trúng.

Sau khi Mặc Băng Tước rời đi Lục Tuyến Yên đứng một mình có vẻ hơi lạc lõng. Nhưng tố chất của cô không mất đi, lặng lẽ ngồi vào vị trí bàn ghế vẫn chưa ai ngồi, là giành cho câc khách VIP. Nhiều người không biết chuyện có ý nhắc nhở cô nhưng khi biết cô đi cạnh Mặc Băng Tước liền rối rút xin lỗi rồi rời đi.

Từ đó Lục Tuyến Yên cũng lập tức trở thành trung tâm của bữa tiệc. Ai ai cũng nhìn thấy cô, duy chỉ cô không nhận thấy ai quen biết ở đây ngoại trừ Dư Vỹ.

Lục Tuyến Yên bây giờ một chút cũng không còn sợ hãi và có lỗi với Dư Vỹ, nói thẳng ra có lẽ thái độ của cô về cô ta đã thay đổi 180•. Lục Tuyến Yên nhìn Dư Vỹ nhếch miệng, cô là sư phụ của Tuyên Lập, muốn đối phó cô?

Vì không muốn dài dòng với đoạn giới thiệu, Mặc Băng Tước cho tất cả vào tiệc sớm. Sau đó phó mặc tất cả đi bố trí những nơi cần thiết. Hắn không biết ngày hôm nay ai sẽ trở thành mục tiêu.

Ở đây còn có thêm một nhân vật nữa. Đó là Âu Dương Thiên Cung. Gia đình cô ta cũng được mời đến tham dự buổi tiệc. Cô rất vui vẻ khi nhìn thấy hắn, nhưng rồi khuôn mặt tối sầm lại khi trông thấy người đứng bên cạnh hắn có khuôn mặt giống hệt mình như không phải mình.
Để giám sát được mọi chuyện được mọi chuyện, Quách Ân đã yêu cầu Lục Tuyến Yên treo máy với mình. Còn cô một mình ở bệnh viện quan sát mà không để ý, bên ngoài cửa kính có một tên bệnh hoạn đang áp người vào cửa kính, hai con người liếc dọc nhìn ngang điên dại nhìn Quách Ân.

Khi Quách Ân quay sang thì đã không còn thấy gì nữa, chỉ cảm nhận được ngọn gió đang thổi vào rất là lạnh nên đã ấn nút tắt đi.

Đây là một bữa tiệc ngoài biển nên tất cả các loại cửa lớn nhỏ đều được mở ra. Để tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được hương vị biển.

Bảng nhạc được đưa lên, sau khi dùng bữa mọi người cùng nhau bắt cặp ra sân và khiên vũ.

Nhưng có vẻ như đội âm thanh có tài xử lí âm thanh không được tốt lắm. Chẳng biết từ đâu lại lọt vào những thứ âm thanh gây kích thích người khác như vậy.