[Levi x Reader] Crimes Of Heart - Tội Ác Của Trái Tim

Chương 2: Ăn Tối



Năm 845

Dove vẫn cứ tiếp tục giữ vẻ mặt ghê gớm ấy của mình cho tới khi Sasha Blouse lết vào đến cửa. Thấy cảnh Dove ức hiếp Christa là máu anh hùng lại nổi lên, Sasha không kìm được mà lắc Dove đến sức cùng lực kiệt, miệng không ngừng trách mắng:

- Cậu có bị làm sao không vậy? Đồ điên nhà cậu. Sáng giờ cậu cứ như tức giận điều gì đó mà hằn học với chúng tớ thế? Mẹ cậu không dạy cậu phải lịch sự à?

- Mẹ tôi chết rồi. - Dove bỏ cái bộ mặt hung hăng rồi nằm ườn ra giường. Chỉ cần một câu nói ấy của Sasha thôi đã làm một cô gái khó ưa phải suy nghĩ. Biết mình đã lỡ lời, Sasha rối rít:

- Xin lỗi, tớ không biết mẹ cậu...

- Bỏ đi. - Dove xua tay.

Sasha buồn bã nhìn Dove rồi trở về giường. Cả bầu không khí trong phòng bỗng chốc trở nên im lặng đến lạ kì vì hầu như ai cũng khó nói chuyện với nhau. Chỉ đến khi thấy Mikasa lăm le con dao trên tay, cả ba đứa trong phòng mới nháo nhào lên. Sasha sửng sốt:


- Ể, cậu làm gì thế? Đừng nói là cậu sẽ cắt mái tóc đen dài và mượt đó nhé.

Mikasa đứng trước gương, túm nắm tóc và xén luôn một đường. Nhìn đến đây, Christa mới cười cười bảo:

- À, tớ hiểu rồi. Là do ban nãy, Eren bảo Mikasa hãy cắt tóc đi nên cậu ấy mới cắt đấy.

Sasha phì cười:

- Sao cơ? Không thể tin được.

Mặt Mikasa bắt đầu đỏ bừng lên vì câu trêu chọc của cả hai cô nàng trong phòng, chỉ có Dove là nghiêm túc lên tiếng:

- Cứ cắt đi. Cứ làm gì cậu muốn, đó là cách cậu chọn mà. Nếu khó, tôi sẽ giúp cậu cắt tóc.

- Vừa phút trước thấy cậu im lặng mà giờ đã nói rồi này. - Christa cúi xuống nhìn Dove.

- Thôi, tôi ngủ đây. - Dove đảo mắt một vòng rồi quay vào góc giường. Cô chỉ nói như vậy chứ thực ra, Dove ít khi ngủ được. Cô cần phải tính cách để gϊếŧ một vài người.


*

Năm 850

Dove cũng biết cô nổi tiếng trong khóa 104 vì cuộc đối thoại giữa cô và Keith nhưng lại không nghĩ quản giáo Keith vì thế và để ý cô vô cùng. Cái ngày cả bọn lục đục dậy sớm để chuẩn bị học bài học đầu về bộ cơ động, Dove là người đầu tiên được chọn để làm mẫu cho cả bọn. Keith bảo:

- Dove ở thành phố ngầm, lên đây. Mi sẽ là người đầu tiên thực hành.

Cô nghe được lệnh thì cứng nhắc bước lên, cố tình kéo dài thời gian bằng những bước chân chậm rãi. Trông người ta làm dễ vô cùng, chắc chắn cô cũng không thua kém gì. Dove vô cùng tự tin với khả năng của mình nên hùng hổ ra vẻ. Cô khí thế trèo lên bộ mô phỏng trong khi ở dưới, Keith từ từ đẩy cần gạt lên. Được một giây, hai giây, ... Dove đã trụ rất vững. Đến giây thứ ba thì cô mất thăng bằng rồi lộn cả người xuống, nhìn giống như đang làm tư thế trồng cây chuối, chỉ có điều đầu va phải cục sỏi ngay đất nên sưng vù lên. Thế là cả đám ở dưới cứ cười đùa không ngớt, bọn họ cứ trêu chọc vì cái đầu của cô mãi đến tận chiều vì hết cả một buổi, Dove vẫn chẳng tài nào ngoi lên được một tí, cả người cứ treo lộn ngược trên mô hình. Đến lúc về đến phòng, chẳng ai còn nhận ra cái đầu của Dove nữa.


- Trông cậu kìa! Chẳng khác nào dị dạng hết!

Sasha ôm bụng cười đã đời.

Dove xì một tiếng rõ to rồi xoa xoa cái đầu đi vào. Christa cũng hùa với Sasha trêu chọc cô, khiến cô vô cùng khó chịu. Dove nói:

- Này, các cậu bớt nói nhiều đi. Lần sau có chuyện gì, tôi không giúp mà sẽ cười vào mặt các cậu ấy!

- Haha, để xem đến lúc đấy, ai cười ai nhé! - Sasha thêm vào.

Cô nghe được thì tức lắm nhưng chẳng thể nào tiến đến đánh Sasha được. Đây không phải thành phố ngầm nên Dove phải hết sức cẩn thận. Nếu để lộ ra bất cứ thông tin gì của bản thân, đương nhiên cô sẽ gặp nguy hiểm. Nghĩ đến nguy hiểm thôi mà cô đã thấy mệt hơn cả việc đầu mình vẫn còn đang rất đau.

Vì giờ này cũng xế chiều rồi nên cô tự cho mình quyền được nghỉ ngơi sau một ngày dài đẵng. Cả bọn, hay nói đúng hơn là Sasha hẹn Mikasa và Christa đi ăn chung nên tất cả chỉ có chờ Mikasa về đến nhà ăn thôi. Thế mà Dove lại ngủ quên mất. Giấc ngủ say và dài đến độ Dove chẳng nhớ được mình đã ngủ được bao lâu, chỉ biết lúc dậy, mùi đồ ăn từ nhà bếp đã lan tỏa khắp dãy nhà nữ. Lúc đấy, Mikasa cũng lếch thếch trở về. Vừa bước vào cửa, Mikasa đã ném ngay cho Dove một túi nước lạnh rồi dặn:
- Chườm đi, lên chỗ sưng ấy! Để mai sẽ đỡ.

- Chà, hôm nay lại quan tâm đến nhau thế cơ à? - Sasha xen vào.

- Hôm nay Eren cũng ngã sưng đầu, tớ giúp cậu ấy tiện thể đem về luôn. - Mikasa lạnh lùng trả lời.

- Thôi, cậu về là tốt rồi. Ta đi thôi. - Christa trèo từ trên xuống, giục giã ba cô nàng trong phòng - Cả Dove nữa chứ! - Christa lay tay Dove.

- Không, tôi không ăn đâu. - Dove cao ngạo từ chối.

- Thôi mà, đây là cơ hội để hòa nhập với mọi người đấy. - Christa tươi cười đứng đợi Dove.

Cô tính ra cũng chẳng muốn rời chỗ nằm êm ái của mình nhưng hễ nhìn thấy khuôn mặt đầy thiện chí của Christa là Dove lại phải mềm lòng. Không hiểu sao, Dove vẫn luôn thấy đâu đó trong Christa có hình bóng hiền dịu của mẹ.

Thế là cả bốn người, dẫn đầu là Sasha, kéo theo Mikasa rồi đến Christa và cuối cùng là Dove hành quân đến phòng ăn. Đây là bữa thứ hai của cả khóa được ăn chung với nhau nhưng đối với Dove, nó chỉ là bữa ăn đầu vì vốn dĩ hôm qua, cô chưa từng bước chân vào nhà ăn. Đám con trai có mặt từ khi nào đã bắt đầu nhai ngấu nghiến mấy mẩu bánh mì cứng như đá và nhấp vài ngụm nước. Cả bốn cô gái cùng chọn bàn có Eren và Armin để ngồi. Dove chẳng biết họ nói đến chuyện gì mà những gã ở bàn xung quanh nghe được mới ghé đến hỏi han:
- Này, có phải cậu từ quận Shiganshina không?

- Có đúng là cậu nhìn thấy Titan Đại Hình và Thiết Giáp phá cổng không?

- Ờ, phải. - Eren gật đầu - Tớ mất mẹ trong ngày ấy.

Nghe đến đây, Dove dừng ăn. Cô không ngẩng lên để nghe tiếp câu chuyện nhưng cô chợt thấy mình có hơi xúc động. Không ngờ trong những người ở đây, cũng có người chịu cảnh thiếu vắng bóng hình mẹ như cô. Và cũng chẳng biết thế nào mà Eren trở nên tức tối vô cùng. Hình như từ xa, tên Jean lại công kích bằng vài câu nói khó nghe nên Eren chẳng nể ai đấm cho cậu ta vài phát. Jean cũng nóng nảy đấm lại và thế là có cuộc gây gổ trong nhà ăn. May mắn thay, vừa hay Keith đi qua nghe thấy tiếng ẩu đả mới bước vào hỏi:

- Có chuyện gì mà ồn ào vậy?

Cả đám lúc này mới ngơ ra, chưa biết phải trả lời làm sao thì Mikasa đã nhanh nhảu lên tiếng:
- Thưa là do Sasha đánh rắm ạ!

Một lí do vô cùng thuyết phục để quản giáo khó tính Keith rời đi nhưng cũng là một cách để gây cho Sasha nỗi uất ức. Nhưng cô cũng rất dễ dỗ dành và tha thứ khi có ai đó cho mình đồ ăn. Mikasa rất thông minh khi nhét nửa ổ bánh mì còn lại vào miệng Sasha để cô thôi trách móc.

Eren cuối cùng cũng bình tĩnh được mà ngồi xuống. Đánh nhau cuối cùng cũng chấm dứt và cậu cũng chịu tiếp tục bữa ăn của mình. Cậu thông báo:

- Công nhận khóa này ta may thật. Mới học được vài ba ngày đã được gặp cấp trên rồi.

- Sao cơ? - Sasha vừa ăn vừa ngước mặt hỏi.

- Thì nghe nói, hai ngày nữa bên Trinh sát Đoàn sẽ ghé qua thăm tình hình của khóa. Nghe nói cả có cả Binh trưởng Levi nữa đấy.

"Vote mạnh tay đi các cô ơi... Mà sao bữa nay cái view nó bị lag thế nhỉ?
Chương tiếp theo: Một vụ án mạng sẽ xảy ra, nạn nhân là một trong những người thuộc khóa 104. Trinh Sát Đoàn sẽ làm gì? Ai là kẻ đứng sau mọi chuyện? Quan hệ giữa Dove và Binh trưởng Levi là gì? Đón đọc chương 3 nha các cô."