[Levi x Reader] Crimes Of Heart - Tội Ác Của Trái Tim

Chương 40: Quá Khứ Của Mẹ



Năm 829 - Tại thành phố ngầm

Người dân ở thành phố ngầm, không ai là không biết về Kenny Ackerman. Trước đó, Kenny từng là tay máu mặt trong giới ngầm của thành phố nhưng danh tiếng cũng chưa nổi lắm. Chỉ đến khi anh ta thành công trong việc triệt tiêu một băng nhóm bắt cóc nổi tiếng ở thành phố ngầm, tiếng tăm của anh ta mới bắt đầu được lan truyền rộng rãi. 

Được biết đến như lò đào tạo nô ɭệ, băng nhóm bắt cóc này chuyên cung cấp cho giới nhà giàu những nô ɭệ ưa nhìn và khỏe mạnh để phục vụ cho mọi nhu cầu của những tay có tiền. Tuy nhiên, không một ai biết được bọn chúng đã bắt rất nhiều đứa trẻ ở mọi lứa tuổi để đem nhốt chúng trong hầm gỗ, nuôi chúng lớn và biến chúng trở thành nô ɭệ. Biết được điều này, Kenny Ackerman đã cùng đồng bọn phá tan trụ sở của đám bắt cóc và giải cứu hàng trăm nghìn đứa trẻ ở mọi lứa tuổi, trong đó có cô gái tên Ashley Garcia.


Cô gái bị bắt cóc năm mười hai tuổi, bị tách rời khỏi cuộc sống thực tại trong sáu năm, bị chia cắt khỏi người chị và đứa cháu mình luôn yêu quý để rồi trở thành một cô gái rụt rè, không biết cách giao tiếp với người khác. Tuy cô đã mười tám tuổi nhưng thân hình vẫn bé như mười ba, chỉ toàn là da bọc xương. Mới được tiếp xúc với bầu không khí trong lành không lâu, Ashley đã mất thăng bằng mà ngã ngay vào người của Kenny Ackerman - vị cứu tinh của cô. 

Đây là lần thứ hai Kenny gặp Ashley và may mắn làm sao, anh ta vẫn ghi nhớ khuôn mặt của cô. Vì lẽ đó, Ashley đã được Kenny mang về và cho cô ăn một bữa thịnh soạn. Anh ta mua cho cô rất nhiều quần áo, sai người hầu sửa soạn cho cô. Lần đầu tiên trong suốt sáu năm, Ashley đã gột rửa được bộ mặt nhem nhuốc của mình mà trở thành một thiếu nữ nhu mì, đoan trang. Cô hơi gầy nhưng khuôn mặt lại rất sắc nét, nụ cười cũng vô cùng tươi tắn. Để giúp cô hòa nhập với mọi người, Kenny đã cùng nói chuyện với cô trong một khoảng thời gian dài. Anh kể cho cô nghe về Kuchel, về Levi và về chính công việc của mình:


- Sau khi em mất tích không lâu, Kuchel ra đi để lại thằng bé Levi không nơi nương tựa. Tuy tôi có đem nó theo nuôi nấng nhưng sự thật là tôi không phải là một ông bố tốt. Thế nên, tôi đã bỏ rơi nó. Cho đến giờ, đã được hai năm rồi.

Ashley biết tin chị Kuchel mất thì buồn lắm nhưng cô chẳng biết khóc. Tháng ngày ở trong căn hầm tối tăm đã vắt kiệt nước mắt của cô. Cô chỉ biết ngồi im để nghe Kenny kể chuyện về Levi và những chiến công của anh ta. Thế rồi, những câu chuyện của Kenny đã là một phần không thể thiếu của cuộc đời cô, cũng giống như hình bóng anh ta trong tim cô vậy. Cô dần lấy lại được khả năng giao tiếp và biết cách để chia sẻ những gánh nặng tinh thần với Kenny. Cả hai gắn bó với nhau như hình với bóng, tưởng chừng mãi mãi không thể tách rời.

Năm 835 - Tại thành phố ngầm


Dove ra đời trong một căn nhà tối tăm ở thành phố ngầm. Ashley đã giấu tất cả mọi người về việc mình mang thai nên ngoài cô ra, không một ai biết về sự tồn tại của Dove, kể cả Kenny. Để trót lọt tham gia vào quân đoàn trên mặt đất, Ashley đã quyết định bỏ lại Dove trong nhà và lén lút rời khỏi mặt đất để trở về nhà mỗi khi đêm đến. Cứ thế, Dove đã sống sót qua thời gian khó khăn nhất của cuộc đời mình.

Năm 837 - Tại quận Trost

Chiều theo ý Ashley, Kenny đã đăng kí cho cô vào khóa 95 của quân binh trên mặt đất để cô rèn luyện kĩ năng chiến đấu của mình. Cô ao ước được trở thành trinh sát để sải đôi cánh tự do ấy trên bầu trời rộng lớn, thoát khỏi những bức tường đang giam cầm cả nhân loại kia. Cô cố gắng rèn luyện bản thân suốt ba năm ròng chỉ để được ra thăm ngắm thiên nhiên bên kia bức tường một lần trong đời. Thế mà, ngày tốt nghiệp, Ashley đột nhiên thay đổi nguyện vọng của mình. Cô đã không đầu quân cho Trinh sát Đoàn mà lại trở thành một Cảnh vệ quân. Lí do là bởi Kenny cần cô trở thành Cảnh vệ. Những tội ác anh ta gây ra cần có người che đậy và Ashley là người thích hợp duy nhất để giúp Kenny vượt qua khó khăn.
Năm 841 - Tại khu nhà quân Cảnh vệ

Ashley vừa nhận được thư triệu tập của cấp trên. Ở ngưỡng ba mươi lăm tuổi, Ashley đáng lẽ ra phải có một cuộc sống an nhàn hạnh phúc bên gia đình và sống vô lo vô nghĩ. Thế mà cô luôn chìm trong sự sợ hãi và tuyệt vọng bởi từ khi gia nhập quân Cảnh vệ, Ashley đã không biết bao nhiêu lần làm trái lệnh cấp trên, thậm chí vi phạm vào nội quy của quân đoàn. Chỉ vì muốn bao che cho Kenny mà Ashley đã đốt hồ sơ, thay đổi mệnh lệnh cấp trên, tự ý thả tù binh để rồi ngày hôm nay, tất cả đều đã bị phát hiện. Ashley không lâu sau đó đã bị dẫn ra pháp trường. Kenny đã không đến kịp. Cô bị kết án tử hình vì tội phản quốc và nhanh chóng chém đầu. Một cô gái đẹp đẽ và tài năng như Ashley đã sớm bỏ mạng tại pháp trường mà điều đau khổ nhất chính là việc con gái cô chẳng hề biết điều gì về mẹ nó và luôn nung nấu ý định tìm mẹ khi nó kiếm đủ tiền để lên trên mặt đất. 
Năm 850 - Tại trạm xá

Dove tỉnh dậy tại một nơi không lạ cũng chẳng quen, chỉ là vùng giao thoa giữa sự sống và cái chết. Từ trong làn sương mờ ảo, Ashley từ từ bước ra với vẻ mặt điềm tĩnh và hiền hậu. Bà đỡ Dove đứng dậy rồi nhẹ nhàng nói:

- Chào con!

- M...mẹ! - Dove gào lên - Sao mẹ lại bỏ con đi? Sao mẹ lại để con một mình thế này? MẸ!

- Mẹ xin lỗi nhưng đó là con đường mẹ đã chọn và mẹ phải chịu trách nhiệm về điều đó. 

- Mẹ có biết con đã mong chờ được gặp mẹ thế nào không? - Dove trách - Con đã trộm cắp, gϊếŧ người, đã làm đủ chuyện xấu chỉ để được gặp mẹ. Con không mong chúng ta chỉ gặp trong giấc mơ như thế này...

Ashley dịu dàng lau nước mắt trên má Dove rồi nâng mặt cô lên dặn dò:

- Đây không phải là giấc mơ, đây là ranh giới giữa sự sống và cái chết. Con có thể lựa chọn, Dove. Phía bên kia là thiên đàng, nơi mẹ đang sống, con có thể bước qua và ở lại bên mẹ nhưng con cũng có thể trở về bên cậu ấy. Đều là do con lựa chọn cả, bé con!
Bà hướng mặt về phía làn sương trắng bao phủ và nắm lấy tay con gái. Đó là nơi bà thuộc về, thiên đàng với những thứ đẹp tuyệt diệu mà bà chưa từng được sở hữu khi còn sống. Còn con gái bà vẫn có thể chọn để sống tiếp hay kết thúc cuộc đời tại đây. Bà biết con bé đã khổ sở thế nào trước khi đến đây và dù bản thân bà rất ích kỉ khi muốn con bé ở lại thì bà rất hiểu rằng con bé không xứng đáng với sự kết thúc này. Định mệnh của con bé là phải trở thành một người ảnh hưởng lớn chứ không phải là một người đã chết. Lấy hết tình thương của mình dành cho con, bà khuyên nhủ:

- Con biết không, dù mẹ rất nhớ bé con của mẹ nhưng chúng ta chỉ đến được đây thôi. Dù con có chọn đi theo mẹ, mẹ vẫn sẽ đẩy con trở lại bởi vì bé con của mẹ xứng đáng một cuộc sống tốt hơn thế này. Còn nhiều người đang chờ con, cậu ấy đang đợi con trở về, con biết điều đó mà...
Bà ôm chầm lấy đứa con bé bỏng rồi tự mình rời đi.

- Hẹn gặp lại, con yêu! Con có muốn rằng sau này, con vẫn sẽ mãi là con mẹ không?

- Con... - Dove khóc nức nở - Con tin rằng mẹ sẽ là mẹ của con, kể cả khi con không còn sống nữa!

- Vậy thì hãy trở lại đi. Tạm biệt, Dove! - Bà chào Dove rồi biến mất theo làn sương. Dove cũng vì thế mà biến mất khỏi ranh giới và trở lại thân thể yếu đuối của mình.

Lần này cô sống lại chẳng phải nhờ sự cứu giúp của bác sĩ, cũng chẳng phải vì sự động viên của mẹ, mà là vì sự tồn tại của Levi trong cuộc đời của cô.

"Hãy ủng hộ tôi bằng cách vote và cmt suy nghĩ của các cô về chương chuyện nhé. Cảm ơn các cô!"