Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa

Chương 1090



Cô cũng muốn nghe thấy dáng vẻ Mục Cảnh Thiên khi hát những bài hát này…
“Được, không tệ, có phẩm vị, bài hát này chính là bài hát nổi nhất năm nay, Mục tiên sinh, tôi chuẩn
bị ghi âm đây, anh có thể bắt đầu hát rồi!”
Mục Cảnh Thiên:”…”
Huống Thiên Hựu, Tiêu Ân còn có Mạc Thiệu Thần ba người đau khổ suy nghĩ, bọn họ quyết định, bất kể sau này phải dỗ ngọt vợ như thế nào, nhất định phải giữ mối quan hệ tốt với phù dâu.
Thật là biết cách hành hạ người khác!
Mọi người đều gửi ánh mắt bảo trọng cho Mục Cảnh Thiên.
Do dự vài lần, Mục Cảnh Thiên vẫn chuẩn bị một lát sau đó từ từ lên tiếng.
“I planted a seed that finally grew out of the fruit. Today is a great day…”
Khiến người khác bất ngờ chính là anh ta hát bản tiếng anh của bài hát này!
Giọng nói trầm thấp cùng từ tính vang lên, vô cùng mê người, giọng nói của anh cũng vô cùng dễ nghe, lười biếng, gợi cảm, trầm thấp kết hợp với nhau, khiến người khác nghe vào cảm thấy
vô cùng thoải mái, không nhẫn tâm cắt ngang.
Đô Đô cũng đã từng nghe bản tiếng anh, chỉ là sau khi nghe Mục Cảnh Thiên hát lại là một cảm giác hoàn toàn khác.
Mọi người đưa mắt nhìn anh, ai cũng không lên tiếng cắt ngang, còn Mục Cảnh Thiên vẫn tiếp tục hát tiếp.
Huống Thiên Hựu sau khi nghe xong, bừng tỉnh đại ngộ, bấm like cho Mục Cảnh Thiên.
Bài hát “trái táo nhỏ” vô cùng sôi động, vậy mà được Mục Cảnh Thiên biểu diễn theo phong cách quốc tế. Giọng hát mê người, khiến cho tất cả mọi người đều yên lặng lắng nghe. Đến mức còn có người lấy ra điện thoại để thu âm lại, đây chính là một tin tức nóng hổi nha.
Còn Hạ Tử Hy ngồi trong phòng, nghe thấy Mục Cảnh Thiên ca hát, khóe môi nhếch lên nụ cười nhạt.
Bài hát kết thúc, Mục Cảnh Thiên lên tiếng: “Hiện tại có thể mở cửa được hay chưa?
Đô Đô lúc này mới khôi phục tinh thần: “Anh gian lận, tôi đã bảo hát bài trái táo nhỏ bản tiếng Trung mà!”
“Nhưng mà cô không có nói như vậy!”
Lúc này, ánh mắt Đô Đô nhìn về phía An Nhược Mạn, hai người thống nhất gật đầu.
Được thôi, là do cô nói không rõ ràng.
“Như thế nào? Nếu còn không
mờ cửa, vậy thì chúng tôi chỉ đành phá cửa mà thôi!” phù rể bên ngoài “uy hiếp”
Sau đó, Đô Đô cùng Khả Khả mới chậm chạp mờ cửa: “Được thôi, xem như các người qua cửa!”
Cánh cửa vừa bật mở, lúc này người bên trong ồ ạt tiến vào, toàn bộ đều xông vào bên trong, đem Khả Khả cùng Đô Đô đẩy lùi ra ngoài.
Đô Đô không kịp đứng vững suýt chút nữa té ngã, sau đó cũng chính vào giây phút đó, đột nhiên
có một bàn tay ôm chặt eo cô, nếu không cô sẽ chật vật ngã xuống.
“Như thế nào lại không cẩn thận như vậy?” người phía trước lên tiếng.
Khi nhìn rõ người trước mặt là ai, hai mắt Đô Đô rực sáng: “A Thuật?” ánh mắt cô phát sáng hơn rất nhiều: “Anh, anh như thế nào đến đây?”
“Anh đã đồng ý với em, khi Tiểu Hy kết hôn, anh sẽ cùng em đến đây!”
“Nhưng mà phía bên Pete…”