Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa

Chương 442: Anh cười cái gì?



Một lát sau, liền bước ra tay cầm theo một tấm thảm lông, nhẹ nhàng bước qua đắp lên người Mục Cảnh Thiên.

Nhìn ngắm Mục Cảnh Thiên thêm một lát, Hạ Tử Hy liền quyết định quay trở về phòng nghỉ ngơi, vừa chuẩn bị đứng dậy rời khỏi, đột nhiên có một cánh tay vươn đến nắm chặt bàn tay Hạ Tử Hy.

“Vậy mà em vẫn không chịu thừa nhận có tình cảm với anh?” Lúc này, Mục Cảnh Thiên ở phía sau từ từ lên tiếng.

Hạ Tử Hy ngây người khi nghe thấy câu nói này của anh ta, quay đầu lại nhìn thì chạm phải ánh mắt đen như mực của Mục Cảnh Thiên, trong lòng giống như có một vật gì nhè nhẹ gõ vào. Sau khi phản ứng lại, cô liên hỏi: “Anh vẫn chưa ngủ sao?”

“Em nhìn anh như vậy, quan tâm đến anh như vậy, anh làm sao có thể ngủ được chứ?” vừa nói, lại một lần nữa dùng sức kéo Hạ Tử Hy vào lòng.

Ngã vào vòng tay của hắn, ngửi được mùi hương nam tính độc nhất trên người Mục Cảnh Thiên,

trong đầu Hạ Tử Hy lại hiện lên hình ảnh vừa rồi.

“Mục Cảnh Thiên, nếu như anh còn dám làm chuyện bậy bạ thì đừng trách tôi không khách sáo!” Hạ Tử Hy cố thử vùng vẫy, nhưng dù ra sức ra sao đều không cách nào thoát khỏi vòng tay của hắn, cuối cùng chỉ đành gấp gáp nhìn Mục Cảnh Thiên cảnh cáo.

Sau khi nghe những lời này của cô, khóe môi Mục Cảnh Thiên nhếch lên: “Làm gì? Sợ anh lại hôn em?” Mục Cảnh Thiên châm chọc hỏi.

“Mục Cảnh Thiên!” Hạ Tử Hy nhíu mày, không vui nhìn hắn nói, nhưng lại phát hiện ra hiện tại cô không cách nào đối phó được với hắn.

Mục Cảnh Thiên nhếch môi, cánh tay nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, say đắm nhìn cô, giọng nói từ tính vang lên: “Dịu dàng một chút, anh vẫn thích dáng vẻ dịu dàng của em hơn, giống như em của những ngày bình thường!”

Nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Hy ngây người, ngước mắt nhìn Mục Cảnh Thiên, khuôn mặt dưới ánh đèn của anh ta, vẫn đẹp trai như

cũ, nhưng Mục Cảnh Thiên của hôm này, đặc biệt nội liễm và trầm ồn.

Chớp mắt không biết nên nói điều gì. Lúc này, Mục Cảnh Thiên nhìn mặt mộc của cô, khóe môi nhếch lên một nụ cười.

“Anh cười cái gì?” Hạ Tử Hy nhìn anh ta hỏi, nhíu mày hỏi.

“Có hay chăng ai từng nói với em, khi em không trang điểm cũng rất đẹp!” Mục Cảnh Thiên nhìn cô chân thành khen ngợi.

Hạ Tử Hy chính là kiểu mỹ nhân xinh đẹp khó gặp, làn da trắng nõn, điều duy nhất khác biệt chính là đôi môi, ngay giây phút này, sắc môi cô màu hồng nhạt, không giống như ngày thường tô lên một lớp son môi.

“Không có!” Hạ Tử Hy nói.