Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Nếu không hành hạ Lăng gia, đối với anh mà nói, đây vẫn xem như quá nhân từ rồi!
Chỉ là đối với Lăng Tiêu Vân anh tuyệt đối sẽ không xử lý như vậy.
Tại nội bộ công ty.
Khả Khả cấm lấy một ly nước, nhìn Hạ Tử Hy: “Tiểu Hy, em có nghe thấy gì hay chưa? Lăng tổng của Tập đoàn Lăng thị vì chuyện thu mua công ty, tức giận
đến mức nhập viện!”
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy nhíu mày: “Nhập viện rồi sao?”
Khả Khả gật đầu: “Đêm qua đã nhập viện rồi, nhưng nghe nói hôm nay trở nên nguy kịch hơn, cũng không biết hiện tại như thế nào rồi!”
Hạ Tử Hy nhíu mày, cô hôm nay không xem tin tức, hôm nay liền xảy ra chuyện như thế này sao?
Cô cũng biết việc Mục Cảnh Thiên hiện nay đang thu mua lại Tập đoàn Lảng thị, một phần
nguyên nhân cũng vì cô, nhưng chỉ cần nghĩ đến Lăng tổng biến trở thành dạng như hiện tại, cô vẫn có chút không nhẫn tâm.
Dù sao làm nhiều chuyện tổn thương đến cô, tất cả đều là hành động của Lăng Tiêu Vân, nếu như nói cách tốt nhất để hành hạ Lăng Tiêu Vân chính là hành hạ người nhà của cô ấy, vậy thì Hạ Tử Hy cảm thấy có chút tàn nhẫn.
Ngay khi Hạ Tử Hy đang suy nghĩ, đột nhiên nghe thấy có tiếng người vang lên.
“Này này này, nhanh đến xem, Mục tổng của chúng ta lại lên truyền hình rồi!”
Nghe thấy tiếng kêu gọi này, tất cả bọn họ đều lập tức bước đến đứng trước truyền hình, nhìn Mục Cảnh Thiên.
Hạ Tử Hy cũng bước đến gần, nhìn Mục Cảnh Thiên đang được phát trên truyền hình, dáng vẻ đang đứng trước cửa bệnh viện, nhìn phong độ hiên ngang vô cùng.
Anh đứng nơi đỏ chỉ đơn giản nói vài câu, liền có thể khiến cho Hạ
Tử Hy cảm thấy yên tâm không ít.
Dù sao, Mục Cảnh Thiên cũng không phải là người tàn nhẫn, anh làm như vậy, tuyệt đối có nguyên tắc cùng phòng cách của riêng mình.
“Woa, Mục tổng của chúng ta thật đẹp trai, thật ngầu!” lúc này, một người đồng nghiệp vừa cười vừa lên tiếng.
“Điều này là tất nhiên, cũng không nhìn xem Mục tổng của chúng ta là ai!”
“Cái gì gọi là Mục tổng của các người chứ, đừng quên rằng Mục tổng hiện tại đã là hoa đã có chủ, phu nhân đang đứng một bên kìa!” lúc này một người đàn ông mỉm cười lên tiếng.
Nhắc đến chuyện này vài nữ đồng nghiệp đang si mê lập tức sửng người, sau đó nhìn Hạ Tử Hy, nhìn ánh mắt căng thẳng của tất cả mọi người, Hạ Tử Hy bật cười: “Đừng khách khí, anh ấy quả thật là của mọi người!”
Câu nói này quả thật chọc cười rất nhiều người.
Chính vào lúc tất cả mọi người đang cười đùa, điện thoại Hạ Tử Hy đột nhiên vang lên.
Khi nhìn thấy số điện thoại từ Hạ gia gọi đến, Hạ Tử Hy liền cầm điện thoại bước sang một bên nghe máy.
“Alo, mẹ…”
“Tiểu Hy, con có đang bận hay không?”
“Không bận, có chuyện gì sao? Đã xảy ra chuyện gì hay sao?”
“Nếu như không bận, thì về nhà
một chuyến, chúng ta có chuyện muốn nói với con!” Hứa Vy Nhân nói.
Nghe vậy Hạ Tử Hy gật đầu: “Được, con biết rồi, sau khi tan ca con sẽ quay về nhà một chuyến!”
“Được!”
Trò chuyện đơn giản vài câu sau đó cúp máy, cũng không biết Hứa Vy Nhân muốn cô quay về vì chuyện gì, có điều sau khi tan ca, Mục Cảnh Thiên lúc này vẫn chưa quay lại, Hạ Tử Hy đành tự mình quay trờ về.
May mắn Mục Cảnh Thiên có đưa chìa khoá cho cô, bản thân tự mình lái xe quay trở về.
A Khoa lúc này đang chờ bên ngoài sớm đã bị cô lãng quên.
Khi đến siêu thị, Hạ Tử Hy mua chút đồ đạc, khi chuẩn bị mang đồ đạc đặt lên xe, lúc này liền nhìn thấy một người đàn ông khoảng bốn năm mươi tuổi đang vừa vịn xe vừa thở dốc.
Hạ Tử Hy nhíu mày, có thể nhận ra được, ông ấy đang rất khó chịu, giống như đang lên cơn hen suyễn, đối với tình huống này, cô
cũng không hề cảm thấy xa lạ, trong văn phòng công ty cũng có người bị hen suyễn, cô sớm đã gặp qua rất nhiều.
Nhìn xung quanh không một bóng người, càng không có bất kỳ ai bước lên giúp đỡ, Hạ Tử Hy liếc mắt nhìn xung quanh, liền phát hiện ra một cửa hàng bán thuốc, liền trực tiếp bước đến đó, mua chút thuốc chuyên dụng.
Sau khi bước ra ngoài, người đàn ông vẫn đang ở bên cạnh chiếc xe, Hạ Tử Hy trực tiếp bước qua, đem thuốc đưa cho ông ta.
Người đàn ông đang không ngừng thở dốc, khi nhìn thấy bình thuốc trước mặt, thoáng sững người.
“Nếu như là hen suyễn, vậy thì ông uống thuốc này nhất định sẽ không có chuyện gì!” Hạ Tử Hy lạnh nhạt nói.
Ngước mắt, khi nhìn thấy Hạ Tử Hy, ông thoáng sững người.