*Chương có nội dung hình ảnh
Đọc truyện hay
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
—
Phía sau khán đài.
An Nhược Mạn mặc một chiếc áo cưới màu trắng, kiểu dáng hở vai, để lộ xương quai xanh xinh đẹp.
Cộng thêm An Nhược Mạn vốn dĩ vô cùng xinh đẹp, hiện tại mặc áo cưới, thật sự vô cùng xinh đẹp.
“Nhược Mạn, chị thật xinh đẹp!” nhìn An Nhược Mạn trong gương, Hạ Tử Hy mỉm cười khen ngợi.
“Tiểu Hy, chị rất căng thẳng!” An Nhược Mạn cũng nhìn bản thân trong gương, gò má đỏ ửng, khiến cả người mang đến cảm giác vô cùng yêu kiều.
“Căng thẳng cái gì chứ, hôm nay chị là người xinh đẹp nhất!” Hạ Tử Hy nói, sau đó nhìn cô: “Bắt đầu từ ngày hôm nay, em phải gọi chị là chị dâu rồi!”
Nhắc đến hai chữ chị dâu này, khuôn mặt An Nhược Mạn không nhịn được đỏ bừng.
“Em cũng đừng trêu chọc tôi!”
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Làm gì có trêu chọc chứ, đây là sự thật!” vừa nói, Hạ Tử Hy liền hít sâu một hơi, nắm chặt cánh tay An Nhược Mạn: “Chị dâu, em có vài lời muốn nói với chị!”
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Hạ Tử Hy khi kêu mình là chị dâu,
An Nhược Mạn có chút không quen, nhưng không thể không thừa nhận, cô rất thích cách gọi này.
“Có gì em cứ nói!”
“Sau này chị chính là chị dâu của em, trong nhà có anh trai, ba và mẹ đều sẽ chăm sóc tốt cho chị, sau này bất kể bọn họ có chỗ nào làm không tốt, chị đều phải thông cảm nhé!” Hạ Tử Hy nói.
Nhắc đến chuyện này, An Nhược Mạn mỉm cười: “Em yên tâm, nếu
như chị đã quyết tâm gả cho anh trai của em, chắc chắn đã chuẩn bị tốt mọi thứ!”
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Cảm ơn chị!” vừa nói, liền vươn tay ôm lấy An Nhược Mạn.
An Nhược Mạn mỉm cười: “Được rồi, em vẫn còn chưa gả đi đâu, đợi đến ngày nào em cùng anh Cảnh Thiên kết hôn, đến lúc đó dặn dò cũng không muộn đâu!”
Nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Hy cũng mỉm cười.
Chính vào lúc này, bên ngoài có
người lên tiếng: “Được rồi, giờ lành đã đến!”
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy nhanh chóng trả lời một tiếng: “Được, tôi biết rồi, lập tức ra ngoài!”
Lần này bọn họ lựa chọn tổ chức tại lễ đường, buổi tối còn tổ chức tiệc tại khách sạn.
Sau khi bước ra ngoài, Hạ Tử Hy thân là phù dâu bước phía sau An Nhược Mạn, vốn dĩ Hạ Tử Hy không muốn đảm nhiệm vị trí phù dâu này, nhưng dưới sự nài ép của cô dâu, cô cũng không thể không nghe theo.
Trước cửa.
Tại đây có hình ảnh
Hạ Tử Dục đứng phía trước, khi tiến vào sảnh lễ đường, ánh mắt của anh không nhìn về phía An Nhược Mạn, chỉ nhìn về phía Hạ Tử Hy phía sau.
Bất kể Hạ Tử Hy hôm nay chỉ là phù dâu, nhưng phong thái của cô đủ sức đè ép tất cả mọi người,
may mắn cô hôm nay khiêm tốn, không trang điểm quá nhiều, nếu không, An Nhược Mạn sẽ hối hận khi chọn Hạ Tử Hy làm phù dâu.
Mục Cảnh Thiên vẫn đứng một bên quan sát, khi nhìn thấy tầm mắt của Hạ Tử Dục dừng trên người Hạ Tử HY, ánh mắt chầm chậm híp lại, đôi mắt kín đáo khiến người khác nhìn không thấu anh đang có suy nghĩ gì.
Cho đến khi ba An nắm tay An Nhược Mạn đi đến phía trước.
Hạ Tử Dục lúc này mới thu hồi tầm mắt, nhìn An Nhược Mạn.
Ba an đặt bàn tay của An Nhược Mạn vào tay Hạ Tử Dục: “Bắt đầu từ hôm nay, ba đem con gái bảo bối của mình giao cho con, con nhất định phải thay ba chăm sóc tốt cho con bé, bao dung cho Nhược Mạn!”
Vốn dĩ, An Nhược Mạn vẫn đang mỉm cười, nhưng khi ba An nói những lời này, nước mắt không kiềm được dâng lên khoé mắt.
“Ba…” An Nhược Mạn nghẹn ngào coi lên một tiếng.
Ba An nhìn cô: “Kết hôn rồi, sau này đều là người lớn, bất kể xảy
ra chuyện gì, cũng phải suy nghĩ kĩ càng trước sau, không được tuỳ hứng nữa!”
“Ba!” An Nhược Mạn vẫn không cách nào kìm nén được liền bật khóc, vươn tay ôm lấy ba An.
Khung cảnh này, cộng thêm âm nhạc, cảm động không ít người.
Hạ Tử Hy ở phía sau, cũng ngân ngấn nước mắt, chỉ là khoé môi vẫn mang theo nụ cười, một nụ cười chúc phúc.
***
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!