Đọc truyện hay
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
“Hả?” đối diện với câu hỏi bất
chợt của A Thuật, Đô Đô có chút không cách nào phản ứng kịp, “Ồng ta, ông ta không phải là chú của anh sao?”
“Không phải!”
“Hả?” Đô Đô nhìn anh, đây là tình huống gì vậy?
“Dù sao, nghe lời anh, sau này không được tùy tiện mở cửa cho người lạ, còn có, khi gặp ông ta, nhớ phải cách ra xa một chút!” A Thuật nói.
Mặc dù không biết tại sao, nhưng Đô Đô ngược lại vô thức mà tin
tưởng anh, gật đầu đồng ý: “ò..”
Nhưng cuối cùng vẫn có chút không cam lòng liền hỏi: “Tại sao?”
“Không có tại sao, chỉ cần dựa theo những gì anh nói mà làm là được!”
“Vậy thì anh cũng phải cho em biết nguyên nhân chứ? Em có thể nhận ra được, mối quan hệ giữa hai người không tốt, ông ta tìm anh có phải có chuyện gì hay không?”
“Không có!”
“Nhất định có, em có thể cảm nhận được!” Đô Đô vô cùng khẳng định nói.
A Thuật cũng không lên tiếng, bước sang một bên, bắt đầu hành hạ những thứ mình vừa mới mua.
Đô Đô lúc này ở phía sau lưng anh, bắt đầu suy diễn: “Anh nói, ông ta có phải là một chú xấu xa, từ nhỏ đã bạc đãi anh, cho nên đã vứt anh ở cô nhi viện, hiện tại cũng vì một số việc liên quan đến anh cho nên mới quay lại tìm anh?” Đô Đô nhìn anh hỏi.
Nghe đến đây, A Thuật sửng sốt, lập tức xoay người nhìn cô: “Em làm sao biết được anh lớn lên ở cô nhi viện?”
Đô Đô nhất thời ngây người.
“Em, em…” Đô Đô cũng không biết nên giải thích như thế nào, giây phút này, ánh mắt A Thuật nhìn chằm chằm về phía cô, trong đôi mắt đen nháy tựa như đáy vực sâu thăm thẳm, khiến cho Đô Đô nhìn thấy có chút hoảng hốt.
Đơn giản, cuối cùng Đô Đô cũng nói lời ra sự thật: “Được thôi,
trước đây cũng vì chuyện anh sắp phải ngồi tù, cho nên Tiểu Hy bảo em điều tra anh!”
Nghe những lời này của cô, anh thoáng sửng sốt, chân mày từ từ nhíu chặt, cuối cùng cũng không nói bất kỳ điều gì.
“Em biết rằng như vậy là không tốt, nhưng lúc đó cũng chỉ là chuyện bất đắc dĩ, cũng vì cứu anh, em cùng Tiểu Hy cũng không còn sự lựa chọn nào khác!”
“Anh hiểu, anh không hề tức giận!” A Thuật nói, ngược lại, rất
cảm ơn hai người bọn họ, nếu như không phải có hai người bọn họ, có lẽ hiện tại anh đã chấp nhận số phận ở trong tù rồi, căn bản không có cơ hội được đứng ờ nơi này.
Nghe thấy anh nói rằng không tức giận, Đô Đô lúc này mới trờ nên yên tâm hơn, sau đó trái tim bát quái lại nổi lên: “Nếu như anh có chú, em có thể nhận ra được, ông ấy chính là một người không giàu có cũng phú quý, vậy tại sao anh lại lớn lên ở cô nhi viện?”
“Ông ta không phải chú của anh!”
“Hả?”
“Ồng ta chỉ là một người bạn của ba anh!”
“Một người bạn của ba anh, vậy thì ông ta hiện tại đến tìm anh để làm gì?” Đô Đô hỏi.
Nghe câu hỏi này của cô, A Thuật hít sâu một hơi, quay đầu lại nhln Đô Đô, suy nghĩ một lát sau đó nói: “Không có chuyện gì cả, ghi nhớ những gì anh vừa nói, không được tùy tiện nói chuyện, mở cửa cho người không quen biết!”
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của anh, Đô Đô như ma xui quỷ khiến gật đầu.
“Được rồi, đi nghỉ ngơi đi!” “Được!”
Đô Đô xoay người liền rời khỏi, nhưng chỉ vừa bước đi được một nửa, cô đột nhiên nhớ đến, không đúng, anh vừa rồi vẫn chưa trả lời cô.
“Anh vẫn chưa trả lời em!”
“Cái gì?