Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa

Chương 888



Cũng không biết nên nói quan hệ giữa hai người bọn họ có quá nhiều sự trùng hợp hay quá có duyên với nhau, khi ông vừa đi ngang qua liền nhìn thấy Hạ Tử Hy.


Hơn nữa, còn là dáng vẻ vô cùng khó chịu.


Nhìn Vinh cẩm, Hạ Tử Hy liền lên tiếng: “Vinh tiên sinh, tôi có phải lại làm phiền đến ông không!”


“Nói cái gì là làm phiền hay không chứ, cô như thế nào rồi, có chỗ nào cảm thấy không thoải mái hay không?” Vinh cẩm hỏi.


Hạ Tử Hy lắc đầu: “Tôi không sao cả, đây là nơi nào?”


“Đây là bệnh viện, nhìn thấy cô không thoải mái cho nên mang cô đến đây!”


Nhắc đến bệnh viện, Hạ Tử Hy


có chút căng thẳng, lập tức đưa tay sờ vào bụng của mình: “Vậy thì đứa bé…”


“Cô yên tâm, tạm thời không có chuyện gỉ cả, có điều bác sĩ cũng đã nói rồi, cô tốt nhất nên giữ tâm trạng vui vẻ, nếu không thật sự sẽ vô cùng nguy hiểm!” Vinh cẩm nói, không phải muốn hù dọa Hạ Tử Hy, cũng vì nếu tiếp tục như vậy ông cũng sợ rằng sẽ xảy ra chuyện.


Nghe đến đây, Hạ Tử Hy liền thờ phào nhẹ nhõm, dù cho đã cố gắng điều chỉnh cảm xúc của mình, nhưng vẫn không nhịn


được cảm thấy đau lòng.


Nghĩ đến đây, Hạ Tử Hy liền nhìn Vinh Cầm: “Tôi nhất định sẽ cố gắng điều chỉnh!”


“Hôm nay cô cứ ở đây nghỉ ngơi cho thật tốt, ngày mai tôi sẽ thông báo cho Mục Cảnh Thiên đến đón cô!” Vinh cầm nói.


Nhắc đến điều này, Hạ Tử Hy ngây người: ‘Vậy thì…cũng không cần!” Hạ Tử Hy lên tiếng.


Vinh Cẩm thoáng sững người nhìn cô, chân mày nhíu chặt, quan sát Hạ Tử Hy cả nửa ngày


cuối cùng mới lên tiếng: “Xem ra những gì tin tức nói cũng không hoàn toàn là sai sự thật!”


Hạ Tử Hy mỉm cười: “Chỉ là gần đây xảy ra nhiều việc, tôi chỉ muốn yên tĩnh vài ngày mà thôi!”


“Vậy cô muốn đi đâu?”


“Tôi vẫn chưa biết để tôi suy nghĩ đã!”


Vinh Cẩm suy nghĩ một lát: “Tôi ở phía tây thành phố vẫn có một căn chung cư, nếu như cô không chê có thể đến đó ở tạm!”


Nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Hy lập tức ngây người: “Không cần đầu, hiện tại đã làm phiền đến ông rồi, tôi sẽ tự tìm cách!”


“Tôi không phải cho cô ờ, tôi đây chính là cho đứa cháu trong bụng cô, dù cô muốn từ chối, có phải hay không nên hỏi qua ý kiến của đứa trẻ trong bụng?” Vinh cẩm nói.


Nghe câu nói này của ông, Hạ Tử Hy bật cười: “Vậy thì làm phiền Vinh tiên sinh ông rồi!”


Chỉ vài lần qua lại tiếp xúc, nhưng Hạ Tử Hy bất giác rất dựa


dẫm vào người đàn ông đã bước qua hơn nửa đời người này, cảm giác vô cùng thân thiết.


“Được rồi, cứ quyết định như vậy đi, sáng sớm ngày mai tôi sẽ cho người đến đón cô qua đó!” Vinh Cẩm nói.


Hạ Tử Hy gật đầu đồng ý.


“Cô cứ nghỉ ngơi cho tốt, bên ngoài đã có người canh gác, nếu như cỏ chuyện gì cô chỉ cần gọi một tiếng là được, tôi quay về trước đây!”


Hạ Tử Hy lập tức muốn đứng lên.


“Cô không cần đứng lên, hiện tại chỉ cần nghỉ ngơi nhiều một chút là được!”


Vinh Cẩm nếu như đã nói như vậy, vậy thì vì đứa trè trong bụng Hạ Tử Hy cũng thật sự không đứng dậy: “Vậy thì làm phiền ông rồi!”


Vinh Cẩm mỉm cười: “Nghỉ ngơi cho thật tốt!” nhắn nhủ lại một câu nói sau đó Vinh cẩm liền xoay người rời khỏi.


A Hoa đưa mắt nhìn Hạ Tử Hy sau đó cũng bước ra ngoài.


Trong phòng ngủ chỉ còn lại một mình Hạ Tử Hy, cũng vì vừa mới tĩnh lại, Hạ Tử Hy hiện tại không chút ngái ngủ nào, nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ chỉ thấy được một mảng âm u không chút ánh sáng, bất cứ thứ gì cũng không nhìn thấy.


Hạ Tử Hy từ trên giường bước xuống, chậm rãi di chuyển đến trước cửa sổ, cũng không biết cô đang nhìn điều gì.


Nhớ lại những chuyện đã xảy ra vào sáng nay, cô cũng đã nỗ lực điều chỉnh tâm trạng của bản thân, nhưng lại không cách nào


nhẫn nhịn được.