Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa

Chương 961



Đọc truyện hay trong tuần​

được cập nhật nhanh nhất trên лhayhȯ


Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!





Cảm nhận được cánh tay An Nhược Mạn vươn đến, Hạ Tử


Dục không nhịn được căng cứng người.


“Em vẫn chưa ngủ sao?”


“Anh vẫn chưa quay lại, em làm sao cỏ thể yên giấc được?” An Nhược Mạn hỏi, vừa nói, càng dùng lực ôm lấy anh.


Hạ Tử Dục nằm im bất động.


“A Dục, anh có phải đã thích người khác rồi hay không?” Im lặng rất lâu, An Nhược Mạn đột nhiên lên tiếng.


Hạ Tử Dục trong lòng chấn động,


cho rằng cô đã biết được chuyện gì, nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh lên tiếng: “Lời này có ý gì?”


“Nếu như không phải, tại sao không thể chấp nhận em?” An Nhược Mạn nhẹ giọng hỏi.


An Nhược Mạn dứt lời, thân thể căng cứng của Hạ Tử Dục chậm rãi thả lỏng: “Là do em suy nghĩ nhiều rồi, không hề có chuyện này!”


“Nhưng em vẫn không hiểu, rốt cuộc là tại vì sao?”


“Anh có biết không, Tiểu Hy đã


mang thai, nếu như qua một thời gian nữa em vẫn chưa mang thai, người khác sẽ cho rằng em có vấn đề!” An Nhược Mạn nói.


Hạ Tử Dục trừng mắt nhìn, tầm nhìn nhìn về phương xa, rất lâu sau anh mới lấy cánh tay An Nhược Mạn đặt xuống: “Anh biết chuyện này, anh sẽ nói với ba mẹ, nói với hai người bọn họ là anh không muốn có con, đợi thêm hai năm nữa rồi nói!”


“Vậy anh có từng nghĩ qua, như vậy đối với em công bằng hay không?”


mang thai, nếu như qua một thời gian nữa em vẫn chưa mang thai, người khác sẽ cho rằng em có vấn đề!” An Nhược Mạn nói.


Hạ Tử Dục trừng mắt nhìn, tầm nhìn nhìn về phương xa, rất lâu sau anh mới lấy cánh tay An Nhược Mạn đặt xuống: “Anh biết chuyện này, anh sẽ nói với ba mẹ, nói với hai người bọn họ là anh không muốn có con, đợi thêm hai năm nữa rồi nói!”


“Vậy anh có từng nghĩ qua, như vậy đối với em công bằng hay không?”


“Có ai nghĩ được rằng chúng ta đã kết hôn lâu như vậy, nhưng vẫn chưa…” những lời này An Nhược Mạn không cách nào nói nên lời, chỉ là, cô đặc biệt muốn biết, cô rốt cuộc có điểm nào không đủ tốt, tại sao Hạ Tử Dục vẫn không chạm vào cô.


Hạ Tử Dục xoay người nhìn An Nhược Mạn.


An Nhược Mạn cũng nhìn anh, hai người đối diện với nhau rất lâu, An Nhược Mạn đột nhiên lên tiếng: “A Dục, anh có phải hay không…không…” lời này của cô vẫn không thốt lên, chỉ là ánh mắt


tràn ngập nghi ngờ nhìn anh.


Hạ Tử Dục:


Mặc dù giây phút này không cách nào nhìn rõ biểu cảm trên khuôn mặt cô, nhưng ánh có thể nhìn rõ đôi mắt, hàng lông mi dài khẽ chớp.


Giống như thật sự đang nghi ngờ anh!


“Đừng nói những chuyện không có này!” Hạ Tử Dục trả lời cô, tôn nghiêm của đàn ông vẫn không thể nào bị xỉ nhục được!


Nhắc đến chuyện này, An Nhược Mạn có chút gấp gáp: “A Dục, anh yên tâm, nếu như thật sự như vậy…em cũng sẽ không chán ghét anh, em nhất định sẽ vẫn luôn ờ bên anh…” An Nhược Mạn nói.


Hạ Tử Dục không biết nên nói cô ngốc hay là ngây thơ nữa!


Nhưng không thể phủ nhận chính là trong một giây phút kia Hạ Tử Dục đã bị biểu cảm ngây thơ trên khuôn mặt của cô làm cho cảm động.


Giây kế tiếp, anh đã làm ra một


hành động đến bản thân cũng không cách nào ngờ đến được.


Hạ Tử Dục nghiêng người hôn lên đôi môi An Nhược Mạn.





***


Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot,


góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!