Đọc truyện hay:
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đô Đô đang ăn, lập tức vì những lời này của Khả Khả chặn cứng lại.
“Không phải, chị nghe ai nói vậy!” Đô Đô nhanh chóng lấy khăn giấy lau môi.
“Chuyện này còn cần phải nghe người khác nói sao, có thể nhận ra được mà…”
“Như vậy chỉ có thể nói rõ mắt của chị có vấn đề, anh ta không phải là bạn trai của em!” Đô Đô nhanh chóng phủ nhận.
Khả Khả nhìn cô: “…vậy sao?”
Đô Đô gật đầu: “Anh ta độc thân, em cũng vậy!”
“Vậy thì vừa hợp!”
Đô Đô: “…không phải như vậy, dù sao, cũng chính là không phải như vậy!”
Khả Khả mỉm cười, gật đầu: “Được thôi, có điều nói thật lòng, chị giống như đã gặp được anh ta ở đây, chính là không cách nào nhớ ra!” Khả Khả nói.
Nói đến đây, Đô Đô tiếp tục ăn:
“Gương mặt đại chúng, đã từng gặp qua cũng không có gì kì lạ!”
Hạ Tử Hy cùng Khả Khả đều bật cười.
“Đúng, A Thuật có gương mặt đại chúng, nếu như anh ta đúng là như vậy, vậy thì phải chọc tức bao nhiêu minh tinh màn ảnh đây!” Hạ Tử Hy nói.
Mặc dù câu nói này không phải đang khen Đô Đô, nhưng không biết vì lý do gì cô lại đột nhiên cảm thấy vui vẻ.
Tiếp tục vùi đầu ăn, cũng không
tiếp tục nói thêm điều gì.
Sau khi ăn xong bữa trưa, Hạ Tử Hy trực tiếp thanh toán bằng thẻ sau đó rời khỏi.
Khả Khả cùng Đô Đô đều cảm thán: “Hừ, người có tiền quả thật có khác, thanh toán bằng thẻ không chớp mắt, sớm biết như vậy vừa rồi nên gọi nhiều một chút, cũng nên ăn nhiều một chút!”
Khả Khả nhìn cô: “Em vừa rồi còn gọi ít món sao, nếu như không biết còn cho rằng em có thù hận với thức ăn nữa đó!”
Đô Đô vừa muốn nói gì đó, đột nhiên cúi người, lấy tay xoa bụng: “No chết em rồi…”
Nhìn thấy Đô Đô như vậy, Khả Khả cùng Hạ Tử Hy đều mỉm cười.
Ba người sau khi ăn xong liền quyết định đi dạo phố mua sắm, cũng vì Hạ Tử Hy đang mang thai, không thể đi quá lâu, bọn họ vừa đi vừa dừng chân nghỉ ngơi, dù cho muốn mua bất kỳ món đồ gì cũng không để Hạ Tử Hy cầm, trong suốt quá trình bảo vệ cô như động vật quý hiếm cấp quốc gia, sau khi kết thúc buổi mua
sắm liền đưa Hạ Tử Hy trở về.
Trời vẫn chưa sẩm tối, hai người bọn họ cũng không có ý định rời đi, nhìn thấy trong nhà Hạ Tử Hy có rượu vang liền bắt đầu cùng nhau uống.
Vừa trò chuyện, vừa uống rượu, chỉ có Hạ Tử Hy im lặng ngồi một bên trong tay cầm một ly sữa bò.
Cũng vì cô đang mang thai, Khả Khả cùng Đô Đô chỉ đành buông tha cô.
Cảm giác này quả thật không tệ, Hạ Tử Hy cũng đã rất lâu rồi
không giống như vậy, cùng bạn bè vừa uống rượu vừa trò chuyện.
Cũng vì như vậy, hai người bọn họ uống đại khái cũng khoảng một bình rượu vang.
Bình rượu vang Chateau Lafite-Rothschild của Mục Cảnh Thiên.
Uống cũng được kha khá, hai người cũng đã náo loạn đủ rồi, lúc này mới rời khỏi.
Hai người bọn họ vừa rời khỏi, Hạ Tử Hy cũng cảm thấy có chút mệt mỏi, hơn nữa còn rất buồn
ngủ, liền trực tiếp bước phòng ngủ nghỉ ngơi.
Đô Đô gọi điện thoại cho A Thuật đến đón mình, nhưng anh vậy mà lại nói bản thân rất bận, không cách nào thoát thân được; không còn cách nào khác Đô Đô chỉ đành tự mình gọi xe trở về.
Khi đến trước cửa hàng, người bên trong vô cùng đông đúc, trải qua thời gian trước đây, mỗi ngày đều rất đông khách, Đô Đô cũng không cảm thấy kỳ quái, cứ như vậy mà bước vào.
Lúc này có một cô gái đang bám lấy A Thuật: “Anh có thể chụp một tấm hình với em không? Chỉ một tấm hình thôi có được
không? Một tấm…” chính là một người con gái tóc dài, dáng người thon thả cũng rất xinh đẹp, đang ở một bên bám lấy A Thuật.
Nhìn thấy nhiều người như vậy, A Thuật chỉ có thể bất lực đồng ý.
Lúc này, người con gái kia vô cùng vui vẻ, lập tức tiến đến gần, đến mức đặt cánh tay lên vai của A Thuật.
Giây phút này hai mắt Đô Đô lập tức trừng lớn.
Cũng vì uống chút rượu, hai mắt đo đỏ, đặc biệt đáng yêu.
Chụp hình gì chứ, ưỡn ngực gì chứ, bĩu môi gì chứ…