(Lâu đài Khởi Nguyên)
Krixi đang đi vòng vòng trên hành lang của lâu đài. Cô cảm thấy buồn chán kinh khủng vì Nakroth đi vắng. Cô vừa đi vừa thở dài. Ngay lúc đó cô đụng phải cái gì đó khiến cô ngã bịch xuống đất. Cô hét to:
-Cái quái gì vậy! Thằng nào đứng giữa đường chắn đường bà thế?
-Bà nội ... tui là Điêu Thuyền nè ... Làm gì mà la dữ vậy!
Krixi đỏ mặt, nói:
-Là cô à?
-Ừ. Cô làm gì mà trông có vẻ chán quá vậy?
-À không có gì. Chỉ là ...
Điêu Thuyền vỗ vai Krixi, nói:
-Thôi hai tụi mình ra ngoài nói chuyện đi.
-Ừ nghe được đó.
Thế là bọn họ ra ngoài. Địa điểm họ hẹn nhau là một cái gốc cây to nằm gần Lâu đài Khởi Nguyên. Đến chỗ hẹn, Krixi hỏi:
-Dạo này Lữ Bố của cậu thế nào rồi?
-Anh ta hả? Dạo này anh ta đi đâu mất tiêu, chẳng thấy về nhà. Tôi lo quá.
-Vậy hả, Hèn chi tôi không thấy cậu ta.
-Còn Nakroth thì sao? Anh ta đâu rồi?
-Anh ta đi đâu mất rồi. Hời ...
- Đi đâu mất? Đi đâu? Đi hồi nào vậy?
Krixi trả lời:
-Sáng hôm qua.
- Sao giống Lữ Bố của tui quá vậy. Anh ta cũng biến mất hồi sáng hôm qua.
Đột nhiên có một tiếng la rất lớn vang lên. Hai người họ chạy đến. Tôi gặp phải tên "Khổng lồ Thuật Sĩ". Hắn nói:
-Ha ha ha! Ta sẽ đánh bại nhà ngươi ha ha ha!
-Cái ... cái quái gì vậy? Chạy thôi,
Nhưng tên đó vẫn đuổi theo dai như đỉa. Điêu Thuyền nói to:
-Nhóc! Cứ để chị lo cho!
Tức thì, Điêu Thuyền tạo ra một vòng tròn băng bên dưới. Nhưng đột nhiên, tên khổng lồ bị hất văng lên. Điêu Thuyền chưa kịp nhận ra thì Krixi nói:
-Vụ này chị lo cho. Nhóc chạy đi!
-Ê bà nội! Sao bà nội lại phá chiêu của tao!
-Tại chiêu của mày ra chậm thì có!
Tôi chạy đến can và nói:
Đột nhiên tên khổng lồ tới hất vâng ba người đi mất. Cả ba rơi xuống một hồ nước lớn gần đó. Và thật vô tình, đó là hồ nước du hành thời gian. (Ai không nhớ xem lại chap 12). Và họ đi đến tk22.
Krixi đã nhìn thấy tất cả mọi thứ nên không ngạc nhiên lắm. Nhưng Điêu Thuyền lại rất ngạc nhiên và hỏi từng cái một. Tôi thì cứ vô tư mà đi vì chúng cũng chẳng khác gì mọi thứ ở thế giới của tôi. Điêu Thuyền hỏi:
-Nghe nói là cô cũng nhìn thấy mọi người ở thế giới tương lai đúng không?
-Ừ. Thì sao? Bộ cô muốn biết cô trong tương lai thế nào hả?
Điêu Thuyền không nói. Cô khẽ cười. Tôi bèn nói:
-Giờ không biết tìm người quen ở đâu đây nữa.
Đột nhiên từ xa có tiếng hét lớn:
-Tránh ra! Trảnh ra coi!
Tôi quay lại. Đột nhiên ... Điêu Thuyền lại tạo ra hố băng bên dưới. Nhưng Krixi lại hất tung lên. Họ lại cãi nhau.
-Mày ra chiêu chậm quá thôi! – Krixi trả lời.
Ngay lúc đó, Butterfly tk22 tới. Krixi nhìn thấy liền nói:
-A Butterfly. Lâu quá không gặp.
-Lâu quá không gặp. Cô cũng thay đổi nhiều chứ nhỉ.
-Ừ. Còn cô thì chẳng thay đổi gì mấy. – Krixi nói.
Điêu Thuyền ngạc nhiên, hỏi:
-Đây là Butterfly hả? Sao cô ta trông khác quá vậy?
-À đây là tk22. Để tôi dẫn mọi người về nhà tôi nha. – Butterfly tk22 nói.
Thế là mọi người kéo quân về nhà Butterfly. Butterfly nói:
-Người đâu! Ra đây tiếp khách ngay đi!
Krixi tk22 đi ra trong trang phục "Xứ sở thần tiên". Krixi tk22 nói:
-Chào mọi người nha. But, mấy người này là ai vậy?
-À bọn họ là người quen của tôi thôi. Thôi, mọi người vô nhà hết đi.
(Trong phòng khách)
Krixi nhìn thấy Krixi tk22 trông quen quen, liền hỏi:
-Tên cô là Krixi hả?
-Ừ. Thì sao?
Krixi ngạc nhiên, nói:
-A! Cô chính là tôi trong tương lai đúng không?
Ngay lúc đó, Nakroth (BBoy công nghệ) bước ra. Nakroth tk22 liền nói:
-Gì đây ... ủa em? Em làm gì ở đây thế?
-À em đang tiếp khách ... - Krixi tk22 trả lời.
Nakroth ngồi xuống và nói:
-À đây là vợ tôi. Cô ấy nhìn mỏng manh vậy thôi chứ mạnh mẽ lắm á.
Tôi liền nói:
-Chuyện đó khỏi nói cũng biết cô ấy là vợ anh rồi. Đúng không Krixi?
-Ờ ... - Krixi đỏ mặt nhìn tôi.
Nakroth tk22 ngạc nhiên, hỏi:
-Ủa vậy là sao? Cô là ai vậy? Còn nhóc nữa. Nhóc là ai?
-Tôi là Krixi. Còn thằng nhóc đó là Hùng. – Krixi trả lời.
Murad (MTP – Thần tượng học đường) bước ra ngoài. Nhìn thấy Krixi, Murad nói:
-Krixi! Là cô à ... lâu quá không gặp nhỉ.
-A! Murad! Cậu cũng ở đây à? – Krixi trả lời.
Murad cũng ngồi xuống và nói:
-Ừ. Tôi ở chung nhà với Butterfly mà. Mà Murad kia sao rồi?
-Hắn ta ... lạc trôi mất rồi. – Tôi trả lời.
Nakroth tk22 liền nói:
-Rốt cuộc chuyện này là sao! Ai giải thích giùm cái đi!
Murad tk22 liền nói:
-Thì là vầy: Bọn họ sống ở quá khứ và theo cái gì đó đến tương lai – là nơi chúng ta sống bây giờ. Hiểu không Na?
-Hiểu rồi.
Murad tk22 liền bật tivi lên. Điêu Thuyền ngạc nhiên, hét to:
-Oái oái ... hình biết chuyển động hả ...
-Có gì đâu. Là truyền hình thôi mà. – Tôi trả lời.
Trên TV, Natalya tk22 nói:
-Vào sáng nay, tử thần Mina đã nhường chức lại cho một cậu bé học sinh tiểu học. Chúng tôi đang điều tra nguyên nhân cô lại từ chức. Được biết, cậu bé này có khả năng gϊếŧ chết mọi người chỉ bằng cách đi đến một nơi nào đó. Dường như khi cậu bé này đi ngang qua nơi nào thì nơi đó có án mạng.
Cả đám im lặng. Đột nhiên ai đó gõ cửa. Tôi hỏi:
-Ai đó?
-Là tôi – Conan đây.
Tôi liền nói to:
-Chạy nhanh mọi người ơi! DM! Tử thần đến rồi!
Cả đám bỏ chạy khỏi nhà trừ Butterfly tk22 ra ...
__________________