Không dối gạt Thần Vương đại nhân, Sâm La Điện chúng ta sắp được thống nhất, một khi Sâm La Thập Điện hợp nhất thì tất nhiên sẽ kiếm chỉ thiên hạ, đoạt giang sơn của Thần Tấn vương triều, Tà Hoàng đại nhân nói, Thiếu chủ và Thần Vương đại nhân đều là anh kiệt một đời tuổi trẻ, lại phân biệt đại biểu Sâm La Điện và Thần Tấn vương triều, cho nên muốn các ngươi đánh cờ một hồi, xem xem các ngươi ai mạnh hơn ai.
- Vậy nếu ta không muốn thì sao?
Phong Phi Vân cười nói.
Phong Phi Vân cũng không muốn làm chuyện bị người an bài, có một loại cảm giác bị người chế trụ.
Thác Bạt Hoành cười nói:
- Nếu Thần Vương đại nhân không muốn, vậy thì thiêu chủ chỉ có thể giết chết bốn vị yêu nữ kia của Sâm La Điện, hủy diệt đi Huyết Cấm Huyền Trạc trong tay các nàng.
Nghe đến đó, Phong Phi Vân sắc mặt không thay đổi, nhưng trong lòng lại nhảy lên, Tà Hoàng thiếu chủ làm sao biết được mục đích ta tới Cổ Cương Phủ.
Phong Phi Vân chỉ xoay chuyển trong đầu một chút liền hiểu được, trong mắt sinh ra lạnh buốt, chuyện này chỉ có hắn và Bạch Như Tuyết mới biết được, việc này tiết lộ ra ngoài, nhất định là nàng âm thầm mật báo, thông tri người Sâm La Điện, cho nên người Sâm La Điện mới dùng Huyết Cấm Huyền Trạc đến quản thúc hắn.
Cho nên nói, nữ nhân biểu hiện ra cực kỳ nghe lời, lại ôn nhu, nhưng không biết lúc nào sẽ ở sau lưng cho ngươi một đao ngay.
Bạch Như Tuyết hiển nhiên chính là nữ nhân như vậy.
Yêu nữ bị Nam Cung Hồng Nhan dùng Huyết Cấm Huyền Trạc quản thúc tổng cộng có bảy người, phân biệt đến đến bảy tòa Tà Điện, ngoại trừ "Bạch Như Tuyết", còn có "Lục Ly Vi" quay về Phổ Đà Sơn, "Vạn Hương Sầm" đầu phục Phong gia, mà bốn yêu nữ còn lại đều bị bắt đến Sâm La Điện bản bộ, bị Tà Hoàng thiếu chủ khống chế.
Tà Hoàng thiếu chủ dùng bốn cái Huyết Cấm Huyền Trạc này để áp chế Phong Phi Vân, là muốn Phong Phi Vân toàn lực đấu với hắn, chỉ có đánh bại Phong Phi Vân khi chiến ý mạnh nhất thì hắn mới có cảm giác thành tựu.
- Đây cũng là do Thần Vương đại nhân ưu tú, phóng mắt khắp toàn bộ Thần Tấn vương triều, cũng chỉ có Thần Vương đại nhân mới xứng làm đối thủ của Thiếu chủ, trận đánh cờ này, sẽ liên quan đến ai có thể thống nhất Cổ Cương Phủ, trở thành chủ nhân sau màn ở Cổ Cương Phủ, nếu Thiếu chủ chúng ta thua, sẽ hai tay dâng bốn vị yêu nữ và Huyết Cấm Huyền Trạc lên cho Thần Vương đại nhân; nếu Thần Vương đại nhân thua, vậy thì Thần Vương đại nhân nhất định phải quy phụ Sâm La Điện chúng ta, trở thành một thành viên của Sâm La Điện.
- Thống nhất Cổ Cương Phủ, trở thành chủ nhan sau màn của Cổ Cương Phủ, ta hiểu rồi, các ngươi lung lay phản đồ Vu Thần Điện 'Cổ Lực Đạt' chính là muốn mượn nhờ tay của hắn, cướp lấy Thiên Vu Thần Thụ trong cơ thể Thiên Vu Thần Nữ, trở thành tân chủ nhân Vu Thần Điện, sau đó hắn lại dùng danh nghĩa Thiên Vu đại thần muốn Cổ Cương bộ ngưng chiến, tăng thêm Sâm La Điện các ngươi ở sau lưng vận tác, chỉ cần thời gian rất ngắn thì toàn bộ các Cổ Cương bộ đều sẽ rơi vào tay Cổ Lực Đạt, các ngươi lại khống chế Cổ Lực Đạt, vậy thì có nghĩa là ở sau màn khống chế Cổ Cương Phủ, hơn nữa còn không sợ bị Thiên Vu đại thần trách phạt.
Phong Phi Vân cười nói.
- Thần Vương đại nhân quả nhiên thông minh tuyệt đỉnh, có thể nói, ai nắm giữ Thiên Vu Thần Thụ, khống chế được Vu Thần Điện thì người đó có thể khống chế toàn bộ Cổ Cương Phủ, trở thành người thắng cuối cùng.
Thác Bạt Hoành nói.
Phong Phi Vân tiếp tục nói:
- Đã khống chế Thiên Vu Thần Thụ, nói không chừng tương lai còn có thể mượn lực lượng của Thiên Vu đại thần, mở ra Yêu tộc thần tàng trong Đồng Lô Sơn, thậm chí mượn lục Thiên Vu đại thần, chinh chiến thiên hạ, diệt Thần Tấn vương triều, thảo phạt địa vị chí tôn của Thần Linh Cung.
Nụ cười trên mặt Thác Bạt Hoành càng phát ra sáng lạn, có chút chắp tay nói:
- Loại hành động vĩ đại trên đời vô song này, nếu có thể cùng Thần Vương đại nhân làm ra, cùng nhau đối địch, đó mới là chuyện vui của nhân sinh.
Thác Bạt Hoành nói như vậy, tự nhiên là hi vọng Phong Phi Vân bại bởi Tà Hoàng thiếu chủ, như vậy Phong Phi Vân cũng sẽ trở thành một thành viên của Sâm La Điện, bọn hắn dĩ nhiên sẽ ở cùng một trận doanh, có thể cùng nhau đối địch rồi.
Hoặc là nói, Thác Bạt Hoành căn bản không tin tưởng Phong Phi Vân sẽ thắng, Phong Phi Vân tuy rằng ưu tú, thiên tư tuyệt đỉnh, nhưng dù sao tuổi còn rất trẻ, mới tu luyện mấy năm mà thôi, căn bản không thể nào là đối thủ của Tà Hoàng thiếu chủ được.
- Ha ha, chỉ tiếc ta rất không thích bị người chế trụ, chỉ sợ vô duyên cùng các hạ mớ ra một thịnh thế thiên hạ rồi.
Phong Phi Vân cười dài một tiếng, trên chân lộ ra bốn mươi đạo ấn ký bất đồng, thân thể biến thành một đoàn vầng sáng màu vàng, trực tiếp đâm vào bùn đất, tựa như đâm vào một tầng nước gợn vậy, cả người đều biến mất vô tung.
Thác Bạt Hoành thời khắc đều chú ý đến nhất cử nhất động của Phong Phi Vân, ngay khi thân thể Phong Phi Vân khẽ động hắn cũng lập tức đuổi theo, trên lòng bàn chân có hai tòa trận ấn đường kính dài một thước hiện lên, tựa như dẫm lên hai tòa thần thai, chân đạp trận vân, đuổi theo Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân dọc theo dấu vết bạch ngân thần kiệu để lại đuổi theo, trong lòng của hắn cũng có kiêu ngạo của mình, không cho phép thua bất cứ kẻ nào, mặc dù là Tà Hoàng thiếu chủ thì đã sao, nếu ngươi đã muốn đánh cờ, vậy ta sẽ khiến ngươi thua triệt để.
Oanh.
Phía sau, Thác Bạt Hoành đuổi đến thập phần gấp, lần nữa đánh ra chín căn thần châm, biến thành chín căn thần thiết cực lớn, muốn quấy nhiễu bước chân Phong Phi Vân.
Thân thể Phong Phi Vân mạnh mẽ lướt tới, như một đạo điện toa, lao ra mặt đất, chui từ dưới đất lên.
Hắn là dọc theo dấu vết dưới lòng đất đuổi lên mặt đất, đến mảnh đại sơn hoang vu này, cũng không biết đã rời xa Vu Thần Man Thành bao nhiêu ngàn dặm rồi nữa.
Liếc nhìn lại tham thiên phong loan vô tận, núi lớn thay nhau nổi lên, hiểm cốc trùng trùng, cây cối ở đây đều thập phần cổ xưa, có Tử Mộc sinh trưởng đến hơn một ngàn năm, to đến năm người ôm không hết.
Trên người Phong Phi Vân mang theo một cổ khí tức hung hãn mà uy mãnh, chút ít dị thú và hung cầm trong rừng cây đều bị người đột nhiên đến dọa cho khiếp sợ.
Trong miệng Phong Phi Vân phát ra một tiếng thét dài, giống như Vạn Thú tề minh, vang vọng núi rừng, vô số dị thú nghe được tiếng gào liền lập tức chạy như điên qua, giống như được Vương giả triệu tập vậy.
Bành.
Thác Bạt Hoành vừa đuổi theo ra mặt đất đã bị mấy chục đầu dị thú cường đại vây công, một hồi luống cuống tay chân, cầm trong tay chín căn thần châm, quét ngang tại chỗ, có rất nhiều dị thú đều chết ở trong tay của hắn, một tòa núi lớn cách đó không xa, bị thần châm đánh trúng, ngọn núi sụp đổ xuống, cắt thành hai đoạn.