Linh Chu

Chương 1044: La Ngọc Nhi và Nạp Lan Tuyết Tiên (1)



- Đại hòa thượng có chuyện quan trọng nên đi thần đô, ta vụng trộm chạy đến đây.

Nạp Lan Tuyết Tiên không ngờ tin lời của Phong Phi Vân, tin tưởng thực sự có thần y giúp hắn trị liệu tu vị mất đi, ánh mắt nàng đảo vòng, nhìn thấy La Ngọc Nhi đứng bên người Phong Phi Vân thì ánh mắt mở to ra giống như con gà mái nhỏ xù lông, địch ý với La Ngọc Nhi rất nặng, nàng tức giận dậm chân, nói:

- Phong Phi Vân, ngươi cút tới đây cho ta.

Hai tay Phong Phi Vân chắp sau lưng, nhàn nhã dạo chơi đi qua, cười nói:

- Quay lại đây.

Nạp Lan Tuyết Tiên kéo cổ tay Phong Phi Vân sau đó ôm vai của hắn, đôi mắt tử nhìn xéo qua La Ngọc Nhi cách đó không xa, giống như tuyên bố chủ quyền Phong Phi Vân là của ai, nói:

- Nàng là ai thế?

La Ngọc Nhi cũng tò mò nhìn chằm chằm vào Nạp Lan Tuyết Tiên, cảm thấy nàng thực thật xinh đẹp, đứng cạnh Phong Phi Vân chẳng khác gì một đôi trời sinh vậy, nhưng mà nàng không kìm lòng được sờ sờ mặt của mình, có ý ganh đua so sánh với Nạp Lan Tuyết Tiên, nàng cảm thấy mình không kém gì Nạp Lan Tuyết Tiên cả.

Phong Phi Vân mặc cho Nạp Lan Tuyết Tiên kéo cánh tay của mình, cười nói:

- Giới thiệu với các ngươi một chút, vị này chính là chủ nhân Vu Thần Điện, Thiên Vu thần nữ, La Ngọc Nhi. Ngọc Nhi, ta giới thiệu cho ngươi một chút, hòa thượng này là Vô Sắc Vô Tương đại sư. Vị này... Chính là Nạp Lan Tuyết Tiên, muội muội ta...

- Không phải thân muội muội.

Nạp Lan Tuyết Tiên thêm một câu, giống như cố ý nói với La Ngọc Nhi, địch ý của nàng với La Ngọc Nhi không phải nặng bình thường, dù sao La Ngọc Nhi rất đẹp, hơn nữa thân phận cũng không thấp, làm cho nàng cảm áp lực thật lớn.

Vô Sắc Vô Tương an vị bên cạnh khe suối, không buồn không vui, không giận không si, giống như đang ngồi thiền.

La Ngọc Nhi rất có lễ phép, thản nhiên thi lễ với Nạp Lan Tuyết Tiên, nói:

- Nạp Lan đại sư, ngươi tốt.

Nghe xưng hô như thế lông mày Phong Phi Vân nhăn nhăn, Nạp Lan Tuyết Tiên mặc phật y, La Ngọc Nhi gọi nàng một tiếng đại sư tự nhiên không có gì không ổn, nhưng mà cẩn thận nghe xong lại cảm thấy La Ngọc Nhi dường như mang theo một ít địch ý, dường như nhắc nhở Nạp Lan Tuyết Tiên, ngươi là người tu phật, không nên quá thân cận với Phong Phi Vân.

Chuyện này không đúng ah! La Ngọc Nhi cùng Nạp Lan Tuyết Tiên mới gặp mặt nhau lần đầu tiên, hơn nữa tính cách nàng ôn hòa, có lẽ phải dễ dàng thân cận với Nạp Lan Tuyết Tiên mới đúng, vì sao lại có địch ý cơ chứ?

Chẳng lẽ là Nạp Lan Tuyết Tiên vừa rồi trứng mắt làm cho nàng phản cảm hay sao/

Tuy Nạp Lan Tuyết Tiên tùy tiện, nhưng mà bằng vào trực giác nữ nhân, nàng theo bản năng khẳng định La Ngọc Nhi có ý với Phong Phi Vân, hoặc là nói Phong Phi Vân có ý với La Ngọc Nhi. Nàng đi ra tìm Phong Phi Vân chính là không muốn Phong Phi Vân ở bên ngoài pha trộn với nữ nhân khác, lần này bị nàng bắt được tại trận, làm sao từ bỏ ý đồ chứ.

- Ta nghe nói Thiên Vu thần nữ vô cùng thánh khiết, cả đời cũng sẽ không động tâm với bất cứ nam nhân nào, không biết có phải hay không?

Nạp Lan Tuyết Tiên cười hì hì nói.

La Ngọc Nhi khẽ cắn hàm răng, gật gật đầu, nhỏ giọng nói:

- Đúng!

Nạp Lan Tuyết Tiên buông lỏng một hơi, nhưng mà địch ý cũng không có giảm bớt, nói:

- Ta cùng Ngọc Nhi cô nương mới quen đã thân, rất muốn làm khuê mật với ngươi, muốn nhở vả ngươi một chút, có được hay không?

Phong Phi Vân làm sao không biết trong lòng Nạp Lan Tuyết Tiên đánh chủ ý quỷ quái gì, vừa định muốn nói cái gì đó thì La Ngọc Nhi tươi cười đáp ứng.

Chuyện này làm cho Phong Phi Vân càng thêm không thể tưởng tượng nổi, cảm giác cảm thấy La Ngọc Nhi dường như cũng không phải khiếp nhược như vậy, biểu hiện trước mặt Nạp Lan Tuyết Tiên vô cùng cường ngạnh, tuy cường ngạnh này che dấu khá kỹ nhưng vẫn nhìn ra đôi chút.

Nạp Lan Tuyết Tiên cùng La Ngọc Nhi đi tới bộ lạc bên kia, biến mất trong tầm mắt, mà Phong Phi Vân cùng Vô Sắc Vô Tương cũng tìm nơi ngồi xuống.

Vô Sắc Vô Tương mang tình huống bên ngoài nói một lần cho Phong Phi Vân nghe, Phong Phi Vân thế mới biết thì ra mình và Tà Hoàng thiếu chủ đánh cờ huyên náo tới mức thiên hạ đều biết, cũng chính bởi vì nguyên nhân này cho nên Vô Sắc Vô Tương cùng Nạp Lan Tuyết Tiên mới biết được Phong Phi Vân tiến vào bên ngoài thập vạn sơn hà, cho nên chạy tới đây.

- Nạp Lan nha đầu kia tạo ra không ít phiền toái cho ngươi a! Đã quấy rầy Vô Sắc Vô Tương đại sư tu hành.

Phong Phi Vân nói ra.

Vô Sắc Vô Tương áo trắng không nhiễm hạt bụi trần, giống như cánh hoa sen, cười nói:

- Nạp Lan cô nương ngây thơ hoạt bát, bản tính thiện lương, hơn nữa lại si tình với ngươi, ngươi biết trên đường đi nàng câu gì nhiều nhất hay không?

Phong Phi Vân cười mà không nói.

Vô Sắc Vô Tương học ngữ khí Nạp Lan Tuyết Tiên, nói:

- Phong Phi Vân khẳng định lại đi hái hoa ngắt cỏ bên ngoài, tính tình tên này tới chết không bỏ, phong lưu thành tánh, thiếu nợ phong lưu rất nhiều, ta phải xen vào mới được.

Phong Phi Vân càng cười lớn hơn, có thể tưởng tượng Nạp Lan Tuyết Tiên nói lời này lúc ấy ngây thơ cỡ nào.

- Vô Sắc Vô Tương đại sư đi hơn mười vạn dặm, hộ tống Nạp Lan Tuyết Tiên tới đây, ta cảm tạ không hết, nếu xuất ra một ít tài vật linh chỉ sợ bị đại sư nhìn thấp, nếu nơi này có bình rượu lớn, ta nhất định thỉnh ngươi uống thống khoái.

Phong Phi Vân cười nói.

Nói tới chuyện rượu, sắc mặt Vô Sắc Vô Tương lập tức hơi đổi, hắn uống rượu chính là "Một ly ngã ngay", vội vàng chắp tay trước ngực, niệm phật hiệu "A Di Đà Phật."

Một hài đồng Cổ Cương nghe thấy lời của Phong Phi Vân thì đi tới, thần thần bí bí nói ra:

- Đại ca ca, nếu ngươi muốn uống rượu, có thể đi hầm rượu của tộc trưởng, đây là một hầm rượu lớn, nghe nói khi bộ lạc của chúng ta còn chưa xuất hiện, hầm rượu cũng đã xuất hiện. Ta cùng nhị oa tử từng trượt vào trong, bên trong đen sì, ngoại trừ một đống rượu trái cây ra, bên trong có không gian rất lớn, nhưng mà chúng ta đi vài chục thước là lui về, bên trong vừa đen lại lạnh, ngay cả bó đuốc cũng tắt.

Phong Phi Vân cùng Vô Sắc Vô Tương nghe được như thế thì nhìn vào nhau, vội vàng bảo hài đồng dẫn tới nhà tộc trưởng.

...

Nạp Lan Tuyết Tiên đi ở phía trước, đi ra khỏi bộ lạc, mang theo La Ngọc Nhi đi vào rừng rây ẩn mật, tại đây cổ mộc che trời, cành lá rậm rạp có một ít dây leo lâu năm quấn quanh cành cây thô to giống như giao long.

Nạp Lan Tuyết Tiên dừng bước lại, xoay người cẩn thận đánh giá La Ngọc Nhi, đây là nữ tử cực đẹp, ăn mặc trường bào màu bạc, dáng người cao gầy, bộ ngực cao ngất, thập phần có khí chất, quan trọng hơn là La Ngọc Nhi còn cao hơn nàng nửa cái đầu.

La Ngọc Nhi cũng đang đánh giá nàng, trước mắt chính là nữ nhân thân mật với Phong Phi Vân, dáng người uyển chuyển, áo xanh như vẽ, mái tóc chập chờn, đôi mắt đặc biệt sáng ngời, chủ yếu nhất làn da của nàng còn trắng và mịn hơn cả nàng.
— QUẢNG CÁO —