Linh Chu

Chương 1197: Trấn giết (1)



- Grao!

Bốn chiến thi cùng công kích Phong Phi Vân, sương tử vong bao phủ, miệng phun tia chớp màu xám làm mặt biển thành biển sét.

Bảy khối xương phượng trong người Phong Phi Vân di chuyển nhanh hình thành một chu thiên. Bàn tay Phong Phi Vân đánh ra chưởng ấn hóa thành chân long dài hơn một trăm thước giương nanh múa vuốt bay đi, xé xác một chiến thi mặc thi bào thành mấy mảnh.

Nạp Lang Tuyết Táng thiếu chủ Cửu U vực nheo mắt nói:

- Lực lượng chân long.

Nhge nói chỉ có cơ thể chân nhân mới đánh ra lực lượng chân long được. Cái gọi là lực lượng chân long là sức mạnh một con rồng thật sự phát huy ra.

- Tu vi của Nhất Trận Phong không đến chân nhân, nếu không búng tay một cái có thể giết Tử Minh Vương.

Thiếu niên tóc ngắn mặt đen lại xuất hiện, hai tay chống ạnh đứng bên bờ biển, thở dài thườn thượt:

- Đại đạo hái hoa nếu thân thể không mạnh mẽ thì làm sao đêm ngự mười nữ không héo? Chậc chậc.

Thiếu niên tóc ngắn mặt đen đón gió biển đêm, ưỡn ngực, bộ dạng cường giả cô đơn như thể người mạnh mẽ đêm ngự mười nữ là gã.

Gần đó mười mấy yêu nữ Âm Dương Song Tu Môn mặc đồ hở hang trừng mắt. Các nàng nhìn ngang ngó dọc không cho rằng thiếu niên tóc ngắn mặt đen tay chân như cây tăm là nam nhân mạnh mẽ đêm ngự mười nữ, các nàng hứng thú với Nhất Trận Phong đẹp trai tuấn tú trên biển hơn. Các yêu nữ chớp mắt, dào dạt hứng thú.

Phập!

Chiến thi thứ hai sức chiến đấu ngang ngửa đỉnh Thiên Mệnh đệ bát trọng bị Phong Phi Vân xé xác. Thi cung bị đào ra bóp nát thành bột.

Trong khi Phong Phi Vân chém giết chiến thi thứ ba, mặt biển sinh ra dao động kỳ lạ. Nước biển dâng lên ngưng tụ thành phù văn đuổi thi mặt đất, dài mấy chục dặm. Sóng nước di chuyển, phù văn bềnh bồng trên mặt nước. Phù văn đuổi thi to lớn như vật sống, bộc phát thần uy hủy thiên diệt địa.

Phong Phi Vân cảm giác nguy hiểm, hắn biết Tử Minh Vương ở dưới nước lấy ra trấn thế thi phù của Tử Minh thi động, có uy lực chống đỡ chân nhân. Lực lượng trấn giết bán tôn chân nhân. Đây là một trong các nội tình mạnh nhất của Tử Minh thi động.

Ầm!

Ánh sáng lấp lánh màu tím bắn lên cao, phủ lên mấy chục dặm. Tất cả năng lượng trên mặt biển bị điều động, biển cả đảo ngược.

Phong Phi Vân vội thi triển luân hồi tật tốc, người lướt ngang định bay ra phạm vi trấn thế thi phù bao phủ. Nhưng Phong Phi Vân dập vào màn sáng tím, bị đẩy về. Màn sáng màu tím gợn sóng huyễn lệ.

Phong Phi Vân điều động tất cả lực lượng, người hắn như lò lửa đốt cháy chặn lại vòng công kích thứ nhất của trấn thế thi phù, quần áo rách mấy chỗ.

Trấn thế thi phù lại bắt đầu ngưng tụ lực lượng, sắp phát ra công kích lần hai càng kinh khủng hơn. Phong Phi Vân dốc sức đánh vào bình chướng màu tím, muốn đâm thủng một lỗ hổng nhưng vô dụng. Uy lực trấn thế thi phù có thể nhốt lại chân nhân trong thời gian ngắn, trấn áp bán tôn chân nhân. Cơ thể Phong Phi Vân mạnh mẽ cách mấy cũng khó phá giam cầm, trừ phi sử dụng Thiên Tủy Binh Đàm.

- Nhất đại ca, tiểu đệ cho ngươi mượn trấn thế sát binh.

Tất Ninh Soái ném huyết nhân thần quán ra, giống đầu người đẫm máu xẹt qua trời đêm phối hợp trấn thế thi phù trên mặt biển, cảnh tượng rất dữ tợn khủng bố.

Phong Phi Vân nhận lấy huyết nhân thần quán, nó lơ lửng trên lòng bàn tay hắn. Huyết khí cuồn cuộn trong thần quán, các sợi tóc dài bềnh bồng. Một luồng trấn thế sát quang tràn ra xé rách màn sáng tím, Phong Phi Vân biến thành tia sáng lao ra.

Ầm!

Lực lượng đợt hai của trấn thế thi phù bắn lên cao, tử khí hùng hồn đâm thủng hư không, xông lên chín tầng mây biến mất trong trăng sáng sao thưa.

Phong Phi Vân đứng trong không trung, tay nâng mây đỏ, điều động uy lực huyết nhân thần quán khiến màn trời đỏ như máu. Mặt biển bên dưới cuồn cuộn như biển máu, thế giới trở thành Tu La đỏ thẫm.

Phập!

Phập!

Hai tia sáng diệt tuyệt phát ra từ huyết nhân thần quán chém nát hai chiến thi. Trước uy lực của huyết nhân thần quán, hai chiến thi sức chiến đấu ngang ngửa sơ kỳ Thiên Mệnh đệ cửu trọng bị tiêu diệt chết không kịp ngáp.

- Tử Minh Vương, hôm nay là ngày ngươi toi mạng!

Lực lượng trên người Phong Phi Vân càng dồi dào hơn, trút hết sức mạnh vào huyết nhân thần quán. Nó càng trở nên tà dị, mơ hồ có tiếng tà thần gầm rống trong huyết nhân thần quán. Phong Phi Vân cầm huyết nhân thần quán từ bên trên đè xuống, đánh nát trấn thế thi phù dài mấy chục dặm phát ra tiếng vỡ leng keng.

Lực lượng huyết nhân thần quán thật kinh khủng, nguyên Nam hải sắp bị đánh nát. Đám thủ lĩnh tà đạo bên bờ biển sợ hãi bỏ chạy. Đại chiến này quá kinh người, sử dụng cả trấn thế sát binh, đây là vũ khí diệt thế, đánh một luồng sát quang đủ xuyên thủng cơ thể cự phách.

Mười mấy nữ la sát xinh đẹp biến sắc mặt, vội vàng chạy trốn.

- Thật sự là trấn thế sát binh, quá điên cuồng!

Các nàng không đỡ nổi uy lực của trấn thế sát binh, một lũ sát quang đủ trấn giết tất cả tại chỗ.

Ầm!

Một luồng sáng tím từ đáy biển bắn lên, Tử Minh Vương đạp con đuổi thi linh màu đen khổng lồ bay lên chín tầng trời, ẩn vào đám mây, định chạy trốn.

- Tử Minh Vương, ngươi trốn đi đâu?

Tốc độ của Phong Phi Vân càng mau, biến mất tại chỗ. Phong Phi Vân như sao băng màu đỏ xẹt qua không trung, hơi thở như huyết long chấn nhiếp đám thú nước trong Nam hải run cầm cập chìm xuống đáy biển.

Tử Minh Vương giận run người:

- Phong . . .

Tử Minh Vương mới nói một chữ đã bị Phong Phi Vân đuổi kịp, ném huyết nhân thần quán ra. Lưng Tử Minh Vương bầy nhầy, nuốt ngược lời sắp thốt.

Phong Phi Vân sẽ không cho Tử Minh Vương cơ hội nói chuyện, lại đánh ra cú đấm. Một con chân long bay ra khỏi nắm tay, móng vuốt xé một cánh tay Tử Minh Vương xuống.

Có huyết nhân thần quán trong tay, Phong Phi Vân như chiến thần bất bại đè đầu Tử Minh Vương đánh. Tử Minh Vương ném bốn, năm linh binh, phù lục nhưng huyết nhân thần quán dễ dàng đập nát. Con đuổi thi linh dưới chân Tử Minh Vương rách nát vài chỗ, tùy thời nổ tung.

Tử Minh Vương bị truy sát ba ngàn dặm, gã bị huyết nhân thần quán trấn chết, thần hồn tan nát. Mãi đến lúc chết Tử Minh Vương không nói trọn vẹn một câu, cái chết rất tức tưởi.

Xác Tử Minh Vương nổi trên biển, rách mướp không thành hình. Máu thịt xương chân nứt rạn nhiều chỗ. Phong Phi Vân thấy một ngọc phù màu tím trong tay Tử Minh Vương, chỉ to nửa bàn tay. Lấp lánh trong suốt, mặt bên điêu khắc nhiều hoa văn nhỏ xíu, rậm rạp li tí.

- Cái gì đây?

Phong Phi Vân cầm ngọc phù màu tím, khí lạnh đâm đau da tay hắn, cảm nhận lực lượng hủy diệt khổng lồ chất chứa bên trong.

Phong Phi Vân nhìn mặt sau ngọc phù màu tím, bên trên điêu khắc thi ảnh dữ tợn, tóc tai bù xù, sống động như thật. Mùi máu tanh làm người sợ hãi ập vào mặt, khiến người rùng mình. Nguyên cánh tay Phong Phi Vân sắp bị tà hóa, hắn vội vận chuyển kim tàm phật khí trấn áp thi khí kia.

- Chắc đây là một trong các lá bài tẩy của Tử Minh thi động, trước khi chết Tử Minh Vương mới lấy nó ra chứng minh uy lực của nó kinh khủng hơn trấn thế thi phù. Không chừng đây là thần phù có lực lượng hủy diệt mạnh nhất Tử Minh thi động, tiếc rằng Tử Minh Vương không kịp tung nó ra đã bị huyết nhân thần quán trấn giết.
— QUẢNG CÁO —