- Tạm gác vũ hóa mộ nguyên sang một bên đi, có chuyện quan trọng hơn cần làm.
- Có chuyện gì?
Phong Phi Vân trả lời:
- Thịnh hội tà đạo.
Đại Tự Tại Chân Nhân thôi diễn năm ngày trời, giờ thịnh hội tà đạo đã bắt đầu. Trên Nam hải ồn ào náo động, đàn tà tụ tập, quần ma loạn vũ, tử tà chi khí bao phủ khu vực biển này.
Đại Tự Tại Chân Nhân kiên quyết nói:
- Không có gì quan trọng hơn đi vũ hóa mộ nguyên, có tham gia thịnh hội tà đạo hay không đều như nhau.
Phong Phi Vân lắc đầu, đã xác định quan hệ kẻ thù thì nói chuyện không cần khách sáo nữa.
Phong Phi Vân nói:
- Có một số chuyện phải nói cho chân nhân biết. Lúc trước chân nhân cũng thấy thiên thượng sắp xảy ra đại biển, có lẽ ta biết lý do.
- Ngươi biết?
Giọng Đại Tự Tại Chân Nhân lạnh lùng, hư không rung động. Thủ ấn khổng lồ ngưng tụ trên đầu Phong Phi Vân, to cỡ ngọn núi.
Phong Phi Vân làm ngơ thủ ấn treo lơ lửng trên đầu mình, lạnh nhạt nói:
- Người chấm dứt thời đại phật tu sẽ lại quay về, mảnh đất này sẽ bị hủy diệt.
Đại Tự Tại Chân Nhân là người có đại trí tuệ, Phong Phi Vân chỉ nói một câu, những chuyện khác nàng tự mình suy tính. Đại Tự Tại Chân Nhân hiểu ý nghĩa của điều này, không cần Phong Phi Vân nói nhiều.
Quả nhiên Đại Tự Tại Chân Nhân thu thủ ấn khổng lồ về, trầm ngâm thật lâu, dường như tiêu hóa hết ẩn ý trong câu nói. Với tu vi như Đại Tự Tại Chân Nhân cũng bị chấn nhiếp một lúc.
Phong Phi Vân tiếp tục bảo:
- Mức độ tin cậy khoảng bảy phần, khoảng mười người biết tin này. Bên hoàng tộc thì ta đã phái người báo cáo cho Tấn đế đương triều biết.
Đại Tự Tại Chân Nhân đứng trong linh vụ, cơ thể dần ngưng tụ, đường cong dinh đẹp, tóc dài bay bay, làn da trắng như tuyết.
Thật lâu sau Đại Tự Tại Chân Nhân ra kết luận, mở miệng nói:
- Không thể để tà đạo thống nhất. Đi, đi thịnh hội tà đạo.
Đại Tự Tại Chân Nhân ra quyết định nằm trong dự đoán của Phong Phi Vân.
Đại Tự Tại Chân Nhân dù gì là người trong hoàng tộc, sẽ đắn đo ích lợi của hoàng tộc. Sau khi tà đạo thống nhất sẽ đánh nhau với Thần Tấn vương triều, dù hoàng tộc thống hay thua cũng sẽ nguyên khí đại thương, không ứng đối kiếp nạn sắp đến nổi.
Cho nên Đại Tự Tại Chân Nhân không thể để tà đạo thống nhất.
Tạm trấn an Đại Tự Tại Chân Nhân nhưng Phong Phi Vân không ngây thơ cho rằng hắn đã an toàn.
Phong Phi Vân không thể tiếp tục làm Thần Vương Thần Tấn vương triều, cũng không ở lại Thần Tấn vương triều được nữa.
Đại Tự Tại Chân Nhân kiên quyết muốn giết Phong Phi Vân, chỉ là thời gian sớm hoặc muộn. Phong Phi Vân phải nhanh chóng trốn đi, nếu không Thần Tấn vương triều là nơi Phong Phi Vân mất mạng.
* * *
Thịnh hội tà đạo mở trong hòn đảo nằm ở Nam hải, cách môn hộ Phổ Đà sơn khoảng ngàn dặm.
Thủ lĩnh tà đạo các phương tụ tập tại đây, khiến hòn đảo vốn hơi hoang vắng bỗng chốc trở nên náo nhiệt.
Vào đêm, sóng biển ngập trời, vỗ tiếng ầm ầm không dứt.
Ba đốm lửa lơ lửng trên hòn đảo như ba ngọn núi lửa phát ra nhiệt độ nóng cháy chiếu sáng khu vực biển.
Khi Phong Phi Vân, Đại Tự Tại Chân Nhân đến nơi, thịnh hội tà đạo đã mở một ngày. Chính giữa hòn đảo vang lên đánh nhau ầm ầm, từng đợt trận văn lấp lánh. Có thể tưởng tượng nếu không nhờ trận văn bảo vệ hì hòn đảo này sớm tan vỡ thành mấy mảnh.
- Ai đến đây?
Hai tu sĩ tà đạo mặc áo đen, khói đen bao phủ quanh thân ngăn Phong Phi Vân lại. Tu sĩ tà đạo cầm chiến mâu, bên hông treo thiết lệnh, đôi mắt sáng, khí thế khiếp người.
Là hai vị cự phách.
Nhìn liền biết là người Sâm La điện, phụ trách trông giữ hội trường, không cho người lai lịch không rõ xâm nhập.
Sau lưng Phong Phi Vân là kiệu của Đại Tự Tại Chân Nhân, hai người thân thể mơ hồ nâng kiệu. Người tu vi cường đại nhìn ra được hai người nâng kiệu có sáu cánh tay, trán mọc thiên nhãn trăng tròn, tu vi sâu không lường được.
Hai cự phách mặc áo đen không ngờ có người kiêu ngạo như thế, dám bảo bọn họ cút đi. Thế là chọc trúng tổ ong, bọn họ định bắt Phong Phi Vân lại rồi giết ngay tại chỗ.
Bùm bùm!
Phong Phi Vân mau hơn bọn họ, vỗ hai bàn tay đánh bay hai cự phách ra xa hơn mười trước, cơ thể rách toác, máu phun ra biến thành ngọn lửa đỏ thắm.
Phương xa, đám thủ lĩnh tà đạo bị kinh động, một thanh âm lạnh lùng sắc bén vang vọng khắp hòn đảo trong màn đêm.
- Nhất Trận Phong, không ngờ ngươi thật sự dám đến thịnh hội tà đạo!
Người lên tiếng là điện chủ điện thứ mười Sâm La điện, Lục Phụng Tiên.
- Ta có gì không dám?
Phong Phi Vân không sợ hãi, hất trường bào, sải bước đi vào giữa hòn đảo. Kiệu Đại Tự Tại Chân Nhân theo sau lưng Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân đã quyết định tối nay gây lớn chuyện, chỉ có khuấy đục dòng nước thì hắn mới có cơ may trốn khỏi tay Đại Tự Tại Chân Nhân.
Khi Phong Phi Vân đến giữa hòn đảo, hắn thấy xác mấy chục cường giả. Có vẻ thịnh hội tà đạo không vui chút nào.
Nhưng người chết đa phần là tu sĩ ba vực tà đạo, Phổ Đà sơn. Sâm La điện chiếm ưu thế tuyệt đối, sáu trong mười điện chủ Sâm La điện có mặt, Tử Vong Hành Giả, Sinh Mệnh Hành Giả trong bốn hành giả cũng đến.
Trên cao nhất, Tà Hoàng thiếu chủ ngạo nghễ đứng, đeo mặt nạ quỷ màu bạc, anh tư hiên ngang, rất là ung dung bình tĩnh.
Hai cường giả đang đánh nhau ngừng lại. Đại đạo hái hoa Nhất Trận Phong có cân nặng không nhẹ trong tà đạo, hắn đến làm nhiều bá chủ tà đạo e ngại.
Hai tin tức 'đánh bại Bạch Nguyệt sứ giả', 'bắt cóc phu nhân giáo chủ Vạn Pháp tiên giáo' đã truyền vào tai các bá chủ tà đạo. Mấy hôm nay dậy sóng lớn, danh tiếng Nhất Trận Phonge càng vang odọi hơn.
Lục Phụng Tiên lạnh lùng nói:
- Nhất Trận Phong, ngươi thật sự không xem Tà Hoàng lệnh ra gì, cho rằng Sâm La điện chúng ta không giết được ngươi sao?
Phong Phi Vân khinh thường nói:
- Lục điện chủ, ngươi là người của Lục gia Phổ Đà sơn nhưng lại làm việc cho Sâm La điện, cái này mới khiến các tu sĩ Phổ Đà sơn hết sức thất vọng. Đại Tự Tại Chân Nhân làm sao chịu nổi?
Lục, Vũ Văn, Thường, Tiết, Kỷ, Vương, sáu gia tộc cộng thêm Thiên Nhai Nô Lệ tràng, Thái Thương Đoạt Mệnh cung, tổng cộng tám thế lực. Tám thế lực thế lực đồng khí liên chi, cộng đồng hợp thành vật khổng lồ Phổ Đà sơn trong tà đạo.
Giờ bị Phong Phi Vân châm ngòi, mấy thủ lĩnh thế lực tà đạo Phổ Đà sơn lộ tia sáng lạnh, đề phòng Lục gia.
Lục Phụng Tiên chửi thầm Nhất Trận Phong âm hiểm, không chỉ khiến Phổ Đà sơn và Sâm La điện càng đối chọi gay gắt, cũng thành công chuyển dời sức chú ý của các thủ lĩnh tà đạo.
Nhưng Lục Phụng Tiên lăn lộn trong tà đạo nhiều năm, gã ung dung cười nói:
- Tà đạo vốn là một nhà, sau ngày hôm nay nguyên tà đạo không còn chia Sâm La điện và Phổ Đà sơn nữa.
Phong Phi Vân hỏi:
- Vậy sao? Ta muốn hỏi là sau khi tà đạo thống nhất sẽ có một vị tà đạo cộng chủ. Ai làm tà đạo cộng chủ?