- Chẳng phải hôm nay ngươi bắt được hai nữ yêu tinh xinh đẹp sao? Hay chia cho ta một người? Ta đổi quân công với ngươi chịu không?
- Đừng nói chuyện nữ nhân với lão tử, muốn ngủ nữ yêu tinh thì tự đi mà bắt. Đêm nay hai nữ yêu tinh là của ta, của ta, ha ha ha ha ha ha!
Tay Phong Phi Vân kéo dây xích, sợi xích trói hai nữ yêu tinh. Bọn họ xinh đẹp quyến rũ, chân thon dài, ngực căng tròn, mặc giáp da yêu đi qua trước mặt đám tinh anh Bán Yêu Minh làm đám người nhìn trân trân.
Vù vù vù vù vù!
Phong Phi Vân lấy roi da quất vào người hai nữ yêu tinh, chửi ầm lên:
- Hai tiểu yêu tinh kia, đi chậm chạp vậy? Mau lên, tối nay tiểu gia ta sẽ ch o36e nếm mùi.
Hai nữ yêu tinh khóc thút thít, co người lại, như hai dê con bị Phong Phi Vân kéo đi.
- Thật xấu xa!
Đám tinh anh bán yêu nghiến răng nhìn theo Phong Phi Vân, hai nữ yêu tinh đi xa.
Miệng đám bán yêu mắng Phong Phi Vân cầm thú nhưng lòng cũng muốn cầm thú. Nơi này là chiến trường vạn tộc, dây thần kinh kéo căng, ai cũng muốn thả lỏng giảm áp lực.
Một số tu sĩ tâm chí kiên định cũng động lòng. Bọn họ nhìn Phong Phi Vân, Thạch Đại Khai nào là tích lũy quân công, ngủ nữ yêu tinh, làm người ta đỏ mắt.
Một bán yêu chửi ầm lên:
- Bà nội nó, chúng ta đến chiến trường vạn tộc là để tích lũy quân công, trốn trong chỗ này như đàn bà!
Bán yêu chửi cả chính mình, đứng bật dậy, chiến ý sôi sục, máu nóng sục sôi.
- Đúng, đúng, ta cũng muốn đi bắt mấy nữ yêu tinh. Tía nó, thời gian này nhạt như nước ốc.
Một trưởng lão bán yêu cốc đầu thiếu niên:
- Chúng ta đến chiến trường vạn tộc là để giành vinh dự, tích lũy quân công. Ngươi thật tệ, suốt ngày chỉ mơ nữ yêu tinh.
Thiếu niên nghiêm nghị dõng dạc nói:
- Thì ta đang tăng dục vọng chiến đấu cho mình, nữ yêu tinh hay quân công cũng vậy, tưởng tượng là tốt rồi. Quan trọng là có dục vọng chiến đấu giết địch, bây giờ ta đã có!
Mấy ngày nay bọn họ chịu hết nổi. Phong Phi Vân, Thạch Đại Khai khoe khoang trước mặt cả đám, nhiều người nhìn nhễu nước miếng, muốn đánh hai tên này bầm dập. Hai người cố ý muốn kích thích bọn họ sao?
Trong khi mọi người sôi sục chiến đấu, muốn ra chiến trường giết địch, bắt nữ yêu tinh thì Khổng Hầu đại nhân xuất hiện, bí mật sắp xếp nhiệm vụ cho mỗi người.
Phong Phi Vân, Thạch Đại Khai cũng đi ra.
Khổng Hầu đại nhân đứng trong không trung, giọng âm trầm nghiêm túc nói:
- Nhiệm vụ đại khái là bấy nhiêu đó, chi tiết thì để Phong Phi Vân nói cho các ngươi. Nhớ nghe theo hắn sắp xếp, là mang vinh diệu trở lại hay chiến chết tại đây phải xem trận chiến đêm nay!
- Phục tùng mệnh lệnh của binh trưởng đại nhân!
Đám bán yêu dù gì là tinh anh qua sàn lọc nghiêm khắc, trong lòng sợ yêu tộc thật nhưng tâm chí kiên cường, lúc đánh nhau tuyệt đối không run sợ.
Bọn họ thầm rủa, tại sao ba binh trưởng giao quyền chỉ huy cho một người trẻ tuổi? Hắn có đáng tin không?
Phong Phi Vân đứng trước mặt các bán yêu, biểu tình nghiêm nghị 1?
- Từ bây giờ đến sáng sớm ngày mai mọi người phải nghe theo lệnh của ta. Nếu ai dám cãi lệnh rất có thể sẽ hại chết mọi người, nên ta hy vọng mỗi người lập quân lệnh trạng.
Một trưởng lão bán yêu già nau tỏ vẻ không tin tưởng Phong Phi Vân:
- Sao ta biết ngươi sẽ không hại chết chúng ta?
Dù sao tu vi của Phong Phi Vân mới có Niết Bàn đệ nhị trọng thiên, không bằng đa số người có mặt tại đây. Đa số trưởng lão bán yêu không phục hắn.
Phong Phi Vân chắp hai tay Sau lưng nhìn trưởng lão bán yêu già nua:
- Câu này hỏi rất hay, nhưng không biết vị trưởng lão này nghi vấn về thực lực của ta hay không yên tâm năng lực của ta?
Được ba bán yêu thất giai công nhận, năng lực của Phong Phi Vân là không thể nghi ngờ.
Nhưng tu vi của Phong Phi Vân quá yếu, hắn cũng quá trẻ, làm nhiều người không mấy yên tâm.
Trưởng lão bán yêu Tô Lập mắt lóe tia sáng nói:
- Muốn ta phục ngươi trừ phi đỡ được ba chưởng của ta.
Gia chủ Lý gia là Niết Bàn đệ tam trọng thiên, củng cố cảnh giới đã hơn a bngàn năm, tu vi vô cùng sâu sắc. Tô Lập trưởng lão chưa chính thức ra tay người đã bộc phát sức mạnh hùng hồn dữ dội. Các bán yêu nhanh chóng tránh ra.
Phong Phi Vân ung dung nói:
- Không thành vấn đề.
Ầm!
Tô Lập trưởng lão biến thành cái bóng, bàn tay sinh ra ngọn lửa vỗ vào ngực Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân hành động mau hơn Tô Lập trưởng lão, tới sau mà đến trước. Phong Phi Vân đánh ra quyền ấn, trên quyền ấn có ấn ký vạn thú vưa lúc va chạm vào lòng bàn tay của Tô Lập trưởng lão.
Quyền chưởng giao nhau, kình khí chấn động, hai người cùng thụt lùi.
Tô Lập trưởng lão thầm giật mình, Phong Phi Vân dám cứng rắn đỡ đòn, lực lượng cường đại, nắm đấm như ngưng tụ lực lượng ức vạn man thú làm cánh tay Tô Lập trưởng lão tê dại.
- Song vượn hỗn nguyên chưởng!
Hai cánh tay Tô Lập trưởng lão tỏa ánh sáng đen vô tận, biến thành cánh tay bạo vượn. Lực lượng khai thiên tích địa ngưng tụ trên bàn tay, biến ra hai đại ấn vượn krhi màu đen khổng lồ.
Phong Phi Vân không yếu thế, cánh tay ánh vàng như đúc bằng kim thiết, lại đập vào bàn tay Tô Lập trưởng lão, đánh văng ra xa.
- Chưởng thứ ba để ta đến đây!
Phong Phi Vân vỗ chưởng thứ ba, sáu con thiên long bay ra từ bàn tay. Mỗi con thiên long ngưng tụ lực lượng ngàn vạn cân ném Tô Lập trưởng lão bay xa, đập vào vách đá, dính vách.
Phong Phi Vân thu tay về, chậm rãi đáp xuống đất, cười nói với Tô Lập trưởng lão dính vách:
- Vãn bối đắc tội.
- Không sao, không sao. Coi như tiểu tử nhà ngươi lợi hại, cảnh giới Niết Bàn đệ nhị trọng thiên mà phát huy ra sức chiến đấu như thế. Đệ tử trong Trung cổ thế gia chưa chắc phát huy được cảnh giới Niết Bàn đệ nhị trọng thiên mạnh như thế.
Tô Lập trưởng lão như trang giấy trượt xuống, che ngực thở hổn hển. Lực lượng của Phong Phi Vân quá mạnh, chấn nội tạng Tô Lập trưởng lão lộn xộn.
Phong Phi Vân sẽ không kính già yêu trẻ vào lúc này. Khi cần mạnh mẽ thì phải bá đạo, dùng lực lượng làm người ta tôn kính, dùng lực lượng chứng minh thực lực của mình.
Quả nhiên đám tinh anh Bán Yêu Minh bị biểu hiện thực lực của Phong Phi Vân trấn.
Bán yêu nào được chọn vào tinh anh doanh, mỗi người đều là đỉnh cao nhất một cảnh giới. Tô Lập trưởng lão là cường giả trong Niết Bàn đệ tam trọng thiên, nhưng bị người trẻ tuổi Niết Bàn đệ nhị trọng thiên đánh bại trong vòng ba chưởng.
Lực lượng Niết Bàn đệ nhị trọng thiên và đệ tam trọng chênh lệch lớn biết bao.
Thanh niên này vượt qua một cảnh giới đánh thắng Tô Lập trưởng lão.
Đây mới là thiên chi kiêu tử thật sự, sức chiến đấu cùng cảnh giới không thua gì những đệ tử Trung cổ thế gia.
Bán yêu mà phát huy ra sức chiến đấu như vậy, quá mạnh.
Ánh mắt Phong Phi Vân nghiêm túc, trong mắt tràn đầy uy nghiêm và bá đạo hỏi:
- Bây giờ còn ai không tin tưởng thực lực của ta?
Mọi người không lên tiếng, ánh mắt nhìn Phong Phi Vân đã thay đổi. Người trẻ tuổi này vượt một cảnh giới đánh bay Tô Lập trưởng lão, tranh phong với đệ tử thiên tài Trung cổ thế gia trong cùng cảnh giới.