Linh Chu

Chương 1490: Khách tới từ Âm Gian Giới (1)



Còn thiếu niên mặc bộ y phục đỏ đậm vừa rồi đánh nhau với Phong Phi Vân, chính là truyền nhân dưới trướng "Biện Thành", tên gọi "Thương Kinh Thiên" .

Ngoài ba người này ra, còn có truyền nhân "Tạ Huyền" của Sở Giang Vương, truyền nhân "Mộc Linh Âm" của Bình Đẳng Vương, con cháu hậu bối "Tống Thành Danh" của Tống Đế Vương .

Sáu người này đều là thiên phú bẩm sinh cấp bậc Sử Thi đỉnh cao, lại còn được vương giả chỉ điểm nên chiến lực không phải chuyện đùa, tại Âm Gian Giới có danh tiếng rất lớn.

Đặc biệt "Tống Thành Danh" ngồi ở trong đạo quán và truyền nhân kiệt xuất "Mộc Linh Âm" của Bình Đẳng Vương, đều là nhân vật cấp bậc Niết Bàn Đệ Lục Trọng .

Bọn họ đã sớm có thể đột phá đến cảnh giới Vũ Hóa, nhưng là vì muốn làm tăng lên thiên phú bẩm sinh của chính mình, gia tăng tuổi thọ của mình, thăng hoa tiềm lực của mình nên bọn họ vẫn không lựa chọn đột phá, mà là muốn Niết Bàn càng nhiều lần hơn .

Phong Phi Vân đồng thời triển khai ba tòa đại Vực, Kim Tàm phật khí và vạn thú hòa tan vào nhau, mỗi một chưởng đánh ra đều có thể bộc phát ra uy lực như trời long đất lở .

Phượng Hoàng Hỏa Thần Vực lại bùng phát ra, lực lượng Hỏa Diễm đốt luyện chín tầng trời, khiến cho cả một mảnh Tiên Thành phế tích này đều bị bốc cháy theo .

- Thiết Y Tiểu Địa Ngục, Mệnh Vận Càn Khôn Ấn.

Tạ Huyền thoạt nhìn cũng có vẻ chưa đến hai mươi tuổi, ánh mắt sắc bén như chim ưng, hai tay kết ấn. Trên người hắn bao phủ một tầng ánh sáng kim loại lung linh, như là hắn đang mặc một tầng thiết y làm tốc độ tăng lên mạnh mẽ gấp mấy lần. Chỉ trong khoảnh khắc liền xuất hiện ra ở trước người Phong Phi Vân, như một vị tử thần giáng xuống.

Một đạo Mệnh Vận Càn Khôn Ấn công kích từ trong tay của hắn .

- Phượng Hoàng Liệt Thiên.

Phong Phi Vân giang cánh tay ra, những chiếc lông chim đỏ đậm sinh ra từ trên cánh tay, ngón tay so sánh móng vuốt Phượng Hoàng trở nên còn sắc bén hơn, nó đánh nát Mệnh Vận Càn Khôn Ấn .

Tốc độ của Phong Phi Vân so sánh Tạ Huyền còn nhanh hơn một chút. Trảo thứ hai đã công kích đến, đánh vào trên người Tạ Huyền.

Một trảo này có uy lực không phải chuyện đùa, có thể đem bắn cho một vùng núi lớn bị sụp đổ .

Tạ Huyền căn bản không tránh được, chỉ có thể dũng cảm lấy cứng đối cứng, thiết y trên người bộc phát ra một tầng ánh sáng kim loại lung linh.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!."

Trảo ấn của Phượng Hoàng công kích trên thiết y, nện cho cả vầng ánh sáng kim loại lung linh kia không ngừng nhấp nháy, chèn ép làm cho mặt đất run rẩy.

Nhưng mà thiết y lại không bị vỡ nát.

Tạ Huyền cười lạnh một tiếng

- Chuyện vặt .

Hắn xuất ra một thanh bạch cốt tà binh, giống như một khúc xương gai, đâm tới phá lực lượng Lĩnh Vực của Phong Phi Vân. Mũi nhọn của gai xương đã đâm vào da thịt của Phong Phi Vân .

Đây là khúc xương của một đại hiền giả tà đạo, lại đã được Tạ Huyền tế luyện hơn một trăm năm, nên có uy lực rất đáng sợ.

Phong Phi Vân điều động lực lượng của Phượng Hoàng Hỏa Thần Vực, một con Phượng Hoàng ngưng tụ ở trước người hắn, đánh bay Tạ Huyền ra ngoài xa.

Phong Phi Vân cưỡi trên phật đài bảy mươi hai bậc, hắn đột nhiên tiến công. Tay hắn nặn một đạo phật chỉ, ngưng tụ ra một mảnh phật quang mênh mông mà điểm vào ngực Tạ Huyền, tựa như một thanh phật kiếm đã đâm đến.

- Phốc.

Phật quang đã xuyên thủng ngực Tạ Huyền, làm bắn ra một suối máu.

Trong đôi mắt của Phong Phi Vân tràn đầy phẫn nộ, hắn khiến cho "Phượng Hoàng Hỏa Thần Vực" ngưng tụ ra năm hư ảnh Phượng Hoàng. Chúng bộc phát ra Nghiệt Hỏa thần lực, như phải luyện hóa Tạ Huyền.

- Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!.

Ba người La Thái Thành, Thương Kinh Thiên, Nam Cung Dạ Bạch đồng thời lướt ngang xông đến, chúng triển khai thần thông chiến pháp để ngăn cản lực phá hoại của hư ảnh năm con Phượng Hoàng .

- Thật là Hỏa Diễm khủng khiếp.

Bàn tay Thương Kinh Thiên bị cháy nám đen. Hắn liên tiếp lui về phía sau bảy bước mới đứng vững chân nổi, trên mặt tràn đầy vẻ ngạc nhiên.

Âm Gian Giới cũng có rất nhiều bán yêu, nhưng mà phần lớn đều nhỏ yếu mà hèn mọn, không có một bán yêu nào lại lợi hại như con ở trước mắt này. Quả thực có thể nói đủ sánh ngang một vị bá chủ .

- Đích xác có hơi khó có thể tin nổi, khó trách có người nó rằng trong thân thể hắn chảy xuôi huyết mạch Phượng Hoàng Yêu Tộc.

Ngực Tạ Huyền vẫn còn chảy huyết, có một đạo phật mang đang trôi nổi ở chỗ vết thương, khiến cho thương thế khó có thể khép lại.

Ánh mắt của Phong Phi Vân đúng là nhìn bằng nửa con mắt, hắn đứng ở trên một đoạn bức tường đổ nát mà cười lạnh nói:

- Ngay cả sư thúc tổ của các ngươi cũng không dám để lộ gương mặt thật cho người khác thấy. Vậy mà các ngươi lại dám làm như thế, chẳng lẽ sẽ không sợ sau khi chuyện bại lộ thì sẽ mang đến cho Âm Gian Giới tai họa ngập trời sao .

Một tòa đạo quán kia bay đến, Tống Thành Danh mặc đạo bào, đội đạo mào đang ngồi xếp bằng trong đạo quán, trên cửa sổ giấy lưu lại một bóng hình đẹp đẽ.

Hắn cười nói:

- Phong huynh quá lo lắng. Sở dĩ bốn vị sư thúc tổ phải che dấu thân phận, bởi vì là có chút kiêng kỵ đối với Thủy Nguyệt Thánh Nữ. Dù sao Thủy Nguyệt Thánh Nữ tài hoa hơn người, hiện tại nàng vẫn không phải đối thủ của bốn vị sư thúc tổ, nhưng mà với thiên tư của nàng thì chuyện cao hơn bốn vị sư thúc tổ chỉ là vấn đề thời gian. Nhưng mà ngươi cũng không giống thế, vì sao chúng ta lại phải sợ ngươi.

Phong Phi Vân cười nói:

- Dù sao ta là người Thánh Thần muốn gặp, chẳng lẽ các ngươi không sợ sau khi ta chạy thoát sẽ nói lại chuyện ngày hôm nay cho Thánh Thần.

Tống Thành Danh cười cười, bảo:

- Phong huynh, ta đây là người nhát gan. Ngàn vạn lần ngươi đừng mang Thánh Thần ra làm cho ta sợ. Có hai điểm ngươi cần phải biết. Thứ nhất, hôm nay căn bản ngươi không có khả năng chạy thoát được từ trong tay chúng ta. Thứ hai, Thánh Thần địa vị cao thượng, cũng không có khả năng để ý tới việc tranh hùng của người trẻ tuổi chúng ta. Phong huynh chính là người thông minh, không có khả năng không hiểu đạo lý này.

Phong Phi Vân cười nói:

- Lục đại cường giả Âm Gian Giới đồng thời xuất thủ đối phó một người, trận thế như vậy hẳn là đã lâu không thấy rồi.

Bóng dáng uyển chuyển của Mộc Linh Âm hiện ra trên mặt đất, chỉ có thể nhận ra cái đầu của một bóng dáng nhu mì kín đáo trên mặt đất, nhưng mà lại căn bản không nhìn thấy người của nàng.

Âm thanh của nàng rất lười nhác, vọng lại từ trong bóng dáng trên mặt đất. Nàng cười nói:

- Trái lại từng có một lần, nhưng mà một lần đó chúng ta liên thủ giết chết một vị hiền giả Vũ Hóa Đệ Nhất Trọng.

Phong Phi Vân nhìn chằm chằm một đạo bóng dáng trên mặt đất kia, hắn biết đây là một loại thần thông tuyệt đỉnh, bèn cười nói:

- Lợi hại, không hổ là thiên tài tuấn kiệt của Âm Gian Giới. Xem ra hôm nay ta muốn rời khỏi đây từ trong tay các ngươi, thật đúng là không phải khó khăn ở mức bình thường. Ta còn có một vấn đề cuối cùng, Diêm Vương đại nhân đã trở lại Âm Gian Giới sao ?

Sáu vị thiên chi kiêu tử Âm Gian Giới đều trở nên trầm lặng.
— QUẢNG CÁO —