Linh Chu

Chương 1517: Đại đạo chí giản (1)



- Đây là uy lực của "Tâm Ngự Tĩnh Tâm Kiếm Điển", lấy tâm Ngự Kiếm. Tâm càng mạnh, kiếm lại càng mạnh mẽ; tâm càng tĩnh, kiếm cũng vẫn là vô địch.

Tuyết Lang dáng người khêu gợi, trước nhô sau vểnh, ngọc thể căng tròn. Nàng nhìn chăm chú Hiên Viên Nhất Nhất đang ngồi thong dong ở giữa hồ .

Diêu Cát như thiếu nữ còn ngây ngô, da thịt mịn màng, mái tóc dài đen nhánh, sóng mắt mê người, cổ kiêu trắng nõn như Bạch Ngọc Điêu Thành.

Trong đôi mắt nàng hiện ra nụ cười thấp thoáng, nàng nói:

- Thật là kiếm pháp lợi hại. Phong Phi Vân mà đối địch với nữ nhân này, sợ là sẽ phải nếm mùi vị thất bại .

- "Tâm Ngự Tĩnh Tâm Kiếm Điển" chính là Kiếm Điển chí cao vô thượng của Thủy Nguyệt Thiên Cảnh. Từ khi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh khai sáng đã qua vạn năm, nhưng số người có thể tu luyện "Tâm Ngự Tĩnh Tâm Kiếm Điển" tới cảnh giới 'Nhất Niệm Sinh Diệt' không vượt qua hàng chục. Mà ở vào cái tuổi như Hiên Viên Nhất Nhất lại có thể tu luyện tới cảnh giới 'Nhất Niệm Sinh Diệt' thì chỉ có hai người. Một người chính là bản thân Thủy Nguyệt Thánh Thần, một người là Hiên Viên Nhất Nhất.

Bạch Chu Yêu Tộc chiếm cứ địa bàn ở gần lãnh thổ quốc gia của nhân loại. Nên biết chuyện nhân loại quật khởi vạn năm này ắt gắn liền với Thủy Nguyệt Thiên Cảnh .

Thủy Nguyệt Thiên Cảnh quật khởi cũng uy hiếp đến sự sinh tồn của hơn mười Yêu Tộc ở chung quanh. Cho nên những Yêu Tộc này cũng có hiểu biết đối với một vài thứ của Thủy Nguyệt Thiên Cảnh .

- Tâm tĩnh tắc kiếm lợi, tâm hằng tắc kiếm cường, nhất niệm vi sinh, nhất niệm vi diệt (Tâm tĩnh thì kiếm sắc, tâm ổn định thì kiếm mạnh, một niệm là sống, một niệm là diệt ).. .

Hiên Viên Nhất Nhất thanh nhã mà thư thái, từ đôi môi đỏ mọng khẽ khàng thốt ra Kiếm Quyết. Thanh cổ kiếm đang bay giữa trời cao kia cũng trở nên càng lúc càng mạnh hơn, kiếm khí tung hoành tứ phương, đánh bay những vị Yêu Tộc Hiền Giả ra tít xa.

- Phốc.

- Phốc.

Kiếm như rồng lượn, khí bốc tận mây xanh .

Liên tiếp bốn vị Vũ Hóa Hiền Giả bị trường kiếm đả thương, miệng phun ra máu, trên người có kiếm khí đang quấy loạn, xâm nhập vào mạch máu của bọn họ, khiến cho bọn họ khi lui trở về không dám nhúc nhích, chỉ toàn lực áp chế kiếm khí trong thân thể.

Không hổ là Thánh Nữ của Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, chỉ là ngồi ở nơi này, không hề dùng đến chân tay, liền đánh bại bốn vị Vũ Hóa Hiền Giả. Đây là cảnh giới cường đại như thế nào.

Vẫn còn có bảy vị Vũ Hóa Hiền Giả không bị bại, nhưng mà cũng lâm vào cảnh chiến đấu gian nan. Phía trước bọn họ tựa như có một quả núi cao không thể rung chuyển đang trấn giữ. Mỗi một kích của bọn họ cũng giống như là đang đánh vào trên người của mình.

- Các ngươi lui xuống đi, ta không muốn lấy tính mạng của các ngươi .

Hiên Viên Nhất Nhất vẫn ngồi thẳng người, trong âm thanh không có một chút hứng thú nào .

Một vị Hiền Giả Âm Phong Yêu Tộc lạnh giọng cười nói:

- "Tâm Ngự Tĩnh Tâm Kiếm Điển" chú trọng lấy tâm Ngự Kiếm, tâm tĩnh bất bại. Hiện tại nàng nhìn như dễ dàng, kỳ thật rất có thể đã bị thương trong lúc đánh nhau vừa rồi. Giờ còn làm ra vẻ uy phong, muốn hù dọa chúng ta rút lui thôi.

.. .

- Không sai, ta cũng không tin nàng chỉ chừng ấy tuổi mà có thểđánh bại hết hơn mười vị cường giả Vũ Hóa cảnh chúng ta.

Một vịđại hán của Hổ Lang yêu tộc đi ra, thân mặc chiến giáp nặng nề, trầm giọng hống một cái, thanh âm như lôi đình.

Hiền giả của Âm Phong yêu tọc cùng hiền giả của Hổ Lang yêu tộc thân thểđồng thời bay ra, rơi lên trên mặt nước ao giống như dẫm trên đất bằng, đồng thời triển khai thần thông mạnh nhất ngưng tụ ra hai đạo phá hư chi lực oanh kích hướng Hiên Viên Nhất Nhất.

Hiên Viên Nhất Nhất chậm rãi nhắm hai mắt lại, lông mi dài mà cong, một cỗ kiếm ý từ mi tâm nàng bay ra, dung nhập vào trong cổ kiếm.

- Thình thịch!

Quang hoa trên thân cổ kiếm tăng vọt, tựa như một đạo lưu tinh đem đan điền của hiền giả Hổ Lang yêu tộc xuyên thủng.

- A, ngươi... Ngươi phếđi tu vi của ta....

Đan điền của vị hiền giả Hổ Lang yêu tộc kia vỡ tan, thân thể nhanh chóng trở nên già nua, da thịt trên người héo rút, da trở nên nhăn nheo, ngã trên mặt đất không ngừng co quắp.

- Phốc!

Vị hiền giả kia của Âm Phong yêu tộc cũng bịđánh cho nguyên khí tổn thương nặng nề, gục trên mặt đất khó có thể bò dậy, thân thể giống như là muốn tiêu tán trong gió.

Đây là một cỗ kiếm ý nhiếp nhân tâm phách, làm cho tâm thần của người ta đều không nhịn được mà run lên.

...

Một cái cổ nhai rất dài, trên mặt đất tràn đầy yêu thi, máu tươi nhuộm đỏ cổ thạch, nhiễm đỏ một phiến thành vực này.

Cả người Phong Phi Vân đều là máu tươi, chung quanh thân thể có hưảnh vạn thú hiện ra, đánh ra một quyền là có thểđánh nát một vị tu sĩ yêu tộc.

Sát khí trên người Phong Phi Vân cuộn trào, đem những tu sĩ yêu tộc kia khiến cho kinh sợ thối lui, đi tới bên ngoài một tòa đình viện cổ lão, một đôi ánh mắt đỏ như máu hướng về bên trong nhìn chằm chằm, cũng không tùy tiện xông vào, chậm rãi duỗi ngón tay ra, một tầng bạch sắc trận quang xuất hiện.

Đây là một tầng lực lượng của trận pháp!

- Thình thịch!

Một quyền oanh ra, bộc phát ra lực lượng gấp vạn lần tu sĩ Niết Bàn đệ ngũ trọng, đem trận pháp oanh phá, sau đóđẩy đại môn đi vào.

Tòa đình viện này lộ ra vẻ rất là an tĩnh, nhưng mà lại có mùi máu tươi nhàn nhạt, có rất nhiều nơi đều có dấu vết lưu lại sau khi chiến đấu.

Hiên Viên Nhất Nhất như cũ ngồi ở trung ương ao nước, bạch y bồng bềnh, tóc dài chập chờn, gáy ngọc thon dài, mang theo cổ kiếm, tay niết thước ngọc lộ ra vẻ rất yên tĩnh.

Cường giả của yêu tộc nhưng là một người cũng không nhìn thấy.

Phong Phi Vân đứng ở bên cạnh ao, nhìn một chút vết máu bên hồ, lại nhìn Hiên Viên Nhất Nhất thánh khiết đoan trang ở trong ao, trong lòng thầm than một tiếng, tu vi của nàng lại trở nên mạnh mẽ rồi.

Thanh phong thổi qua, đem nước ao trong suốt thổi thành từng đạo gợn sóng.

- Bọn họđều là ngươi mời đến a!

Thanh âm của Hiên Viên Nhất Nhất mơ hồ, làm cho người ta có một loại cảm giác vô cùng dễ nghe.

Phong Phi Vân nói:

- Không sai!

- Hành tung của chúng ta chỉ có ngươi và ta biết, nếu như không có người nào mật báo, cường giả không thể nào đến nhanh như vậy được.

Thanh âm của Hiên Viên Nhất Nhất như thanh linh, cũng không có quá nhiều cảm xúc ở trong đó.

- Một chút cũng không giả!

Phong Phi Vân cũng không phủ nhận.

Nàng lại nói:

- Phi Viện công chúa là một nữ tử rất thông minh, ngươi muốn mượn tay nàng đến đối phó ta nhưng mà nàng lại bán đứng ngươi!

Phong Phi Vân cười nói:

- Điểm này ta đã dự liệu trước rồi, trên đời này cũng không thiếu người thông minh, nếu như ngươi xem người khác như kẻ ngu, như vậy người ngu cuối cùng nhất định là chính mình.

- Ta rất hiếu kỳ, ta cũng không có chỗ nào bất lợi với ngươi, cũng không có bất kỳ thù hận gì, vì sao ngươi lại đối xử với ta như thế?

Hiên Viên Nhất Nhất hướng Phong Phi Vân nhìn chằm chằm, lộ ra một khuôn mặt tinh xảo tuyệt luân.
— QUẢNG CÁO —