Linh Chu

Chương 1623: Bi kịch của Chuyển Luân Vương (1)



- Oanh!

Bạch cốt nổ tung, biến thành từng khối toái cốt.

Phong Phi Vân đứng ở trên hư không, máu tươi trên người không ngừng trôi xuống, bị Cố bát thiếu gia trước khi chết đánh cho thương tích, bất quá Cố bát thiếu gia đã bỏ mình, cho dù chịu những vết thương này đều là đáng giá.

Dị biến phát sinh.

Trong những bạch cốt vỡ vụn kia dâng lên từng luồng tử yên, tụ tập thành một mảnh tử hải, có một đạo nhân ngồi xếp bằng trên tử hải, mặc đạo bào sạch sẽ, tóc trắng râu bạc, lộ ra vẻ tiên phong đạo cốt.

Phong Phi Vân lần nữa ngưng tụ tâm thần, toàn tâm đề phòng, đem Tam Vị Chân Hỏa lô hoành ở trước người, cảnh giác với đạo nhân này.

Đạo nhân này chính là tinh hồn của Chuyển Luân Vương, vạn năm bất diệt.

Sau khi Cố bát thiếu gia chết hắn liền hiển hóa ra.

- Trong thân thể của ngươi có Thánh Linh chi khí, không tệ, không tệ, vừa lúc đoạt đạo cơ của ngươi giúp ta nghịch thiên trọng sinh.

Chuyển Luân Vương mở ra đôi mắt màu tím,trong con mắt bắn ra hai đạo tử khí, những bạch cốt vỡ vụn ra ở chung quanh đều hướng hắn hội tụ lại, ngưng tụ thành một cỗ khô lâu.

Tử khí chung quanh lại hướng bên trong khô lâu xông vào, trên bạch cốt lại mọc ra từng tia huyết nhục, bì cân, lông tóc, sau cùng nhất là ngưng tụ thành một đạo nhân, đây không phải là tinh hồn mà là một cỗ thân thể huyết nhục.

Phong Phi Vân càng thêm thận trọng, đạo nhân trước mắt này thật sự là quỷ dị, có thể toái cốt trọng sinh, bạch cốt sinh cơ, tinh khí hóa thể, những điều này đều là thủ đoạn nghịch thiên.

Chuyển Luân Vương đem Bát quái đạo ấn thu lại, nắm ở trong tay, cười lạnh nói:

- Cố lão bát quả thực quá khiến cho ta thất vọng rồi, vốn cho là hắn có thể đi được xa hơn, không nghĩ đến lại chết ở trong tay một bán yêu như ngươi, bức ta không thể không trước đoạt nhục cốt của hắn mà trọng sinh.

Hắn ngẩng đầu nhìn Phong Phi Vân một cái, nói:

- Nếu như bản vương đã sống lại rồi, ngươi liền tự thần phục đi, ngàn vạn lần đừng vọng tưởng phản kháng, nếu không sẽ rơi vào kết quả thần hình câu diệt.

Ánh mắt của Phong Phi Vân kiên định, trong hai tay sinh ra hỏa diễm tinh lực, thúc dục Tam Vị Chân Hỏa lô, cất cao giọng nói:

- Ngươi mới vừa nghịch thiên trọng sinh, thân thể bất ổn, ta chưa chắc đã không thể trấn áp ngươi.

- Đảm lượng của người trẻ tuổi như ngươi khiến ta bội phục, nhưng mà chênh lệch của ngươi với bổn vương quá xa, cho dù trong thân thể ngươi có Thánh Linh chi khí mỏng manh cũng không thể nào là đối thủ của bổn vương.

Chuyển Luân Vương khí vũ hiên ngang, một khắc đồng hồ trước còn giống như là một lão đạo thất tuần, hiện tại đã trở thành trung niên tầm bốn mươi tuổi không sai biệt lắm, sau đó còn đang không ngừng biến thành trẻ tuổi, tóc trắng trên đầu cũng chuyển lại thành màu đen.

Điều này đại biểu cho sinh mệnh lực của hắn đang không ngừng trở lại, cường thế tới cực điểm.

...

Chuyển Luân Vương nhưng là ma nhân uy chấn thiên hạ, người gặp người sợ, xưng vương một giới, cho dù hiện tại nguyên khí tổn thương nặng nề như cũ cũng tương đối kinh khủng, để cho Vũ Hóa hiền giả thế hệ trước mất hồn mất vía.

Phong Phi Vân cũng chỉ có thể đánh một trận tử chiến.

- Hắc!

Trong hư không, một đạo hắc sắc quang hoa đột nhiên bay đến, nhanh như một đạo ánh sáng, trực tiếp hướng tới Chuyển Luân Vương đụng tới.

Sắc mặt của Chuyển Luân Vương ngưng tụ, còn chưa thấy rõ đối phương là vật gì liền vội vàng né tránh, nhưng mà tốc độ của đối phương thật sự quá nhanh, một phát đụng vào lồng ngực của hắn.

Chuyển Luân Vương mới vừa vặn ngưng tụ nhục cốt trọng sinh, thân thể cực kỳ không ổn định, bị lần va chạm này khiến cho thân thể nhất thời chia năm xẻ bảy, biến thành một đoàn tử vụ cùng bạch cốt, bên trong những xương cốt kia có tinh hồn phụ vào, phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết.

Phong Phi Vân cũng là sững sờ, vốn cũng đã làm tốt chuẩn bị đánh một trận tử chiến nhưng mà lại không nghĩ đến lại phát sinh một màn như vậy.

Một đạo hắc sắc quang hoa kia cũng không vì vậy mà dừng lại, liền tục tục xiêu xiêu vẹo vẹo bay về phía trước, giống như là đang trốn tránh cái gì, trong nháy mắt liền biến mất tích.

- Dừng lại cho ta, trốn, ta xem ngươi trốn được chỗ nào.

Nữ ma từ trong hư không đuổi đến, tóc dài bồng bềnh, bạch y yểu điệu, hai mắt dò xét xung quanh, cuối cùng dừng lại ở trên một đoàn tử sắc vân vụ cùng toái cốt, trong mỹ mau bắn ra từng đạo ánh sáng trong suốt.

- Rốt cuộc là người nào đánh lén bổn vương, sau khi bổn vương nghịch thiên trọng sinh nhất định đem ngươi bầm thây vạn đoạn.

Những bạch cốt cùng tử vụ kia lần nữa ngưng tụ thành một lão đạo, trợn mắt trừng trừng, giận đến thân thể phát run.

Nữ ma tế ra nửa tòa Thiên Tôn Vô Lượng Tháp trực tiếp đem Chuyển Luân Vương thu vào trong tháp.

- Người nào vừa đánh lén bổn vương?

Trong Thiên Tôn Vô Lượng tháp truyền ra tiếng gầm thét của Chuyển Luân Vương.

Nữ ma cũng không để ý đến hắn, cái tháp biến thành một tòa tiểu tháp tinh xảo dài chừng một tấc, rơi vào trong bàn tay trắng muốt của nàng:

- Đây là tinh hồn của một vị vương giả, còn có huyết khí của Huyết Kỳ Bán Thánh, thật sự là quá tốt, nếu như đem bọn họ đều luyện hóa, đối với lần trùng kích thi biến thứ sáu của ta có ích lợi thật lớn.

Phong Phi Vân đứng ở nơi xa, cằm cũng muốn rơi xuống mặt đất, mẹ nó, một trong mười thiên tử của Âm Gian giới liền bị trấn áp như vậy.

Mao Ô Quy từ trong túi áo của Phong Phi Vân bò ra, ngồi ở đầu vai, nói:

- Ta dám đánh cuộc một đạo hắc quang mới vừa rồi chính là lão thực chúng ta.

- Ý ngươi là... Chuyển Luân Vương là bị một trái cây đụng phải?

Mao Ô Quy nói:

- Nói nhảm, lão thực chẳng qua là không cẩn thận đụng vào, trấn áp Chuyển Luân Vương chính là nữ ma đầu kia.

- Bá!

Ma khí đập vào mặt mà đến.

Nữ ma đã đứng ở trước mặt của Mao Ô Quy, dáng vẻ thướt tha mềm mại, thanh lệ nhã trí, ánh mắt trong suốt, ma khí thu liễm vào trong thể nội, thay vào đó là một cỗ linh khí thánh khiết động lòng người, quả thực tựa như thánh nữ hạ phàm.

- Hai người các ngươi có thấy Thánh Thực quả bay qua đây không?

- Không có!

Mao Ô Quy cắn chặt răng.

Nữ ma nắm lấy cổ của nó, đem nó kéo ra, sau đó không ngừng dao dộng trên thân thể của nó, trong mai rùa rơi ra từng viên tinh thạch đỏ như máu, những tinh thạch này quang mang sáng chói, khí tức cuộn trào, có Thánh Linh đạo tắc quấn ở phía trên.

- Nữ ma đầu, có cái gì đều hướng vào ta, đừng động đến bảo vật của ta.

Mao Ô Quy huy động bốn cái móng vuốt, không ngừng giãy dụa, nhưng mà cổ của nó bị nữ ma nắm lấy, căn bản không giãy dụa ra, bảo vật giấu trong mai rùa đều bị rơi ra ngoài.

Nữ ma đem một viên tinh thạch đỏ như máu nhặt lên, trong đôi mắt toát ra tinh mang:

- Là huyết tinh do huyết dịch của Thánh Linh ngưng tụ, Thánh Linh thuộc vệ Phượng Hoàng yêu tộc, không tệ, không tệ, là đồ tốt, những Thánh Linh Phượng Hoàng huyết tinh này đối với lần trùng kích thi biến thứ sau của ta có ích lợi thật lớn, hiện ta trưng dụng, sau này trả ngươi.
— QUẢNG CÁO —