Linh Chu

Chương 955: Một bước phật đường, một bước Địa Ngục (1)



Vu Thanh Họa linh giác sắc sảo, thân thể vừa động liền tựa như sao băng bay lên, hóa thành một đạo kiếm quang vọt thẳng lên. Phật y trắng tinh bay lên, vẽ lại bề ngoài đường cong thân thể hoàn mỹ của nàng vô cùng nhuần nhuyễn.

Mặc dù nàng có tu vi tuyệt vời, nhưng mà không tinh thông xem khí thuật, nên tự nhiên cũng không thấy được cảnh tượng "Bách Long Tù Phật" trên đỉnh núi. Nó như nước cuộn trào vô biên vô tận, mặc sức thống trị sông ngòi sơn hà.

Tốc độ của Phong Phi Vân càng lúc càng nhanh, chả mấy chốc liền xông lên giữa sườn núi, cứ như thế đạp vỡ không ít bậc thang đá, biến chúng thành đá vụn rơi xuống xuống sườn núi. Trên người khí thế hào hùng, hắn như một con mãnh thú thời hồng hoang thổi bạt đám lá cây của dãy Cổ Tùng hai bên đường, tựa như vô số lưỡi dao bay trong không khí.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!.

Trên đỉnh núi cao, đỉnh phật miếu, một trăm con Giao Long khổng lồ màu đen quấn quanh, đan vào nhau tạo thành một cái cũi khổng lồ. Ở bên trong, có một vị thần phật màu vàng cao gần ba trăm trượng. Hai mắt mở ra, chậm rãi đánh ra một đạo kim sắc chưởng ấn, phá tan sự trói buộc của cả trăm con rồng, rồi tựa như một vị thiên phật vô thượng, đứng ở phật giới, một chưởng chụp xuống.

Rất giống một mảnh bầu trời vàng rực đè ép xuống,

Phong Phi Vân cảm nhận được một cỗ khí thế khiếp người kia, hai chân chụm lại, hai tay ôm quyền, sẽ nghênh chiến.

- Phong Phi Vân, nằm xuống cho ta.

Phía sau, một tiếng nữ nhân quát lạnh, ngón tay Vu Thanh Họa vừa điểm ở trên cổ trên lưng Phong Phi Vân, làm phát ra một tiếng vỡ đầu khớp xương nho nhỏ. Thế nhưng mà trong óc Phong Phi Vân lại như Lôi Đình chấn động, thiếu chút nữa thần hồn đều bị đánh tan.

Một đạo phật mang dọc theo đầu ngón tay nàng lao ra, trấn ở lưng của Diêm vương phía sau lưng Phong Phi Vân.

Khí lực toàn thân Phong Phi Vân đều thoát đi không còn chút nào, hắn ngửa đầu ngã xuống đất, "Rầm" một tiếng, làm bắn lên tảng lớn tro bụi.

- Bà nương... chết tiệt...

Mới rồi thiếu chút nữa Phong Phi Vân liền phá tan phong ấn. Nhưng mà lại tại một khắc mấu chốt cuối cùng bị Vu Thanh Họa đánh tan lực lượng thật vất vả ngưng tụ, đánh trở về số không. Giờ phút này trên người hắn đều không thể phát ra một tia khí lực.

Vu Thanh Họa chính là Thiên Mệnh Đệ Bát Trọng hàng thật giá thật. Nếu tính tất cả Lão ni cô Ngự Thú Trai thì nàng vẫn có thể tiến vào năm bậc hàng đầu. Đừng nói là tu vi của Phong Phi Vân đang bị phong ấn, coi như tu vi của Phong Phi Vân không bị phong ấn, nếu như hắn đấu với nàng thì cũng tuyệt đối không thu được kết quả gì tốt.

Phong Phi Vân sở dĩ có thể chém chết Thái Tể Bắc Minh Mặc Thủ, đó là bởi vì lúc ấy hắn uống ma huyết. Ở trong ma huyết lưu lại lực lượng của Nữ Ma, hiện nay một cỗ lực lượng này đã hoàn toàn cạn kiệt, không có khả năng còn có thể chống lại siêu cấp Cự Phách Thiên Mệnh Đệ Bát Trọng.

- Lại muốn phá tan phong ấn, thật sự là muốn chết.

Vu Thanh Họa đưa mắt nhìn về phía một chiếc cửa chùa Phật giáo màu đỏ như son. Vừa rồi rõ ràng nàng cảm giác được một cỗ khí thế khổng lồ chèn ép xuống, nhưng mà đến sau khi nàng điểm xong Phong Phi Vân, thì một cỗ khí thế này lại đột nhiên biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Mới vừa rồi, Phong Phi Vân và một người đàn ông kia chỉ là va chạm đối đầu nhau về khí thế, cũng không phải đánh nhau trên thực tế. Tuy nhiên theo Phong Phi Vân xem ra, đối phương đã nện xuống một đạo chưởng ấn cường đại vô cùng vô tận. Nhưng mà người bên ngoài lại căn bản không thấy được bất cứ thứ gì, chỉ là cảm giác được có một cổ khí tức với áp lực cao đến cùng cực.

- Linh Tê, ngươi canh chừng tiểu tử này, không cho hắn gây ra bất cứ trò bịp bợm gì. Bốn người các ngươi cùng ta tiến vào Cổ Đạo Miếu.

Vu Thanh Họa cũng đã nhận ra một chút điều kì dị cổ quái nào đó. Nàng đưa mắt ngắm nhìn chiếc miếu cổ yên tĩnh không có một chút âm thanh nào kia. Ngay sau đó liền mang theo bốn nàng Thiên Chi Kiêu Nữ kia, đi dọc theo bậc thang đá tiến vào.

Hôm nay Cổ Đạo Miếu đích xác khá là kì dị cổ quái. Trên vạn đệ tử cửa Phật tu luyện niệm thiền ở chỗ này, nhưng mà từ dưới chân núi đến đỉnh núi lại không hề nhìn thấy bất cứ một người đệ tử nào. Bất luận kẻ nào đều có thể cảm giác được chuyện quỷ dị trong đó.

Trên lưng Phong Phi Vân có một khối khớp xương bị Vu Thanh Họa điểm chỉ vỡ, nên hắn vô phương tích lực. Hơn nữa trên hai tay vẫn còn mang sợi xích sắt thật lớn nặng vạn cân, nên căn bản không thể đứng lên từ trên mặt đất. Hắn nói có hơi suy yếu:

- Tê ca, trên người của ta có mười viên Tam Phẩm Tụ Nguyên Linh Đan, ngươi hãy giúp ta lấy ra một viên, bỏ vào trong miệng của ta.

- Tiểu tử, ta sẽ không tiếp tục làm theo ý ngươi, tự mình thành thật ngoan ngoãn nằm trên mặt đất đi. Chờ sau khi bọn họ đi ra, tự nhiên sẽ mang ngươi quay về Ngự Thú Trai.

Sau khi Linh Tê bị Phong Phi Vân lừa một lần, nó cũng học xảo quyệt, không hề tin tưởng những lời Phong Phi Vân đã nói nữa.

Phong Phi Vân cười nói:

- Bọn họ sẽ không thể ra được, đối phương cường đại không phải là ngươi có khả năng tưởng tượng. Với chỉ số thông minh của Vu Thanh Họa, hẳn là sẽ đẩy bốn nàng Thiên Chi Kiêu Nữ kia vào trong tuyệt cảnh.

- Hừ, Phong Phi Vân ngươi quá coi thường Vu Phật Tôn, thiên tư của nàng cực cao, hơn nữa lại đã tu luyện "Kim Tàm Kinh". Hiện nay thiên hạ, cũng chỉ có những nhân vật hàng đầu mới có thể mạnh hơn nàng một phân. Trước mặt tu vi tuyệt đối, bất cứ âm mưu quỷ kế gì đều là vô dụng. Ngươi bị một ngón tay nàng áp chế, đó là ví dụ tốt nhất.

Sự kiêng kỵ của Linh Tê đối với Vu Thanh Họa cực kì sâu, mỗi một lần nhắc tới nàng thì hắn đều không nhịn được mà sợ run.

Phong Phi Vân tâm tư bình tĩnh, không hề nói thừa với loại đầu óc ngu dốt, nhát gan sợ phiền phức như tê ngưu này nữa. Hắn khó nhọc ngồi dậy từ trên mặt đất, rồi ngồi xếp bằng trên mặt đất. Hai tay mỗi cái buông thõng ở một bên, chậm rãi khắc họa trên mặt đất.

Tê ngưu thấy Phong Phi Vân không nói thêm gì nữa, thì cũng chậm rãi nằm xuống,

Vu Thanh Họa mang theo bốn vị Thiên Chi Kiêu Nữ, đi vào qua cổng cửa chùa Cổ Đạo Miếu. Nhưng mà đi tới miếu cổ mà mọi người nói rằng hương khói cường thịnh, tăng nhân rất nhiều, hiện tại lại đều không thấy được một người nào. Sự im lặng đến dị thường, làm cho người ta một loại cảm giác cực kì quỷ dị.

- Phong Phi Vân nói người đàn ông kia trên người mang theo cảnh tượng Bách Long Tù Phật, rất có thể chính là người thần bí đứng đệ nhất trên Thượng Sử Thi Thiên Tài Bảng.

Thiện Linh Nhi quanh thân có Linh Mang xoay tròn, da trắng tinh tế, đôi mắt đầy linh tính. Nàng cảnh giác nhìn bốn phía, còn ở sau lưng nàng thì con Ngân Lang thật lớn kia với hơi thở hùng hồn, đang có vẻ hơi nôn nóng bất an.

- Mọi người cẩn thận một chút.

Vu Thanh Họa cũng cảm giác được một nguy cơ càng lúc càng gần.
— QUẢNG CÁO —