Linh Dược Thần Sư

Chương 1211: Đánh Chết Đan Ni Nhĩ Tư(1)



- Ta không sao, đi, đi phá trận!

Trong mắt Kiệt Sâm lập lòe tinh mang.

- Sưu!

Trong chiến thần không gian, thân hình Kiệt Sâm bỗng nhiên biến mất, sau một khắc đã xuất hiện trong Thần Diệt Trận.

- Oanh long long…

Cảm nhận được Kiệt Sâm tồn tại, đại trận phát ra tiếng nổ vang khủng bố, ngàn vạn hỗn độn khí tức nhắm ngay Kiệt Sâm hung hăng đánh úp lại.

- Hừ!

Kiệt Sâm hừ lạnh một tiếng, khóe môi hiện lên tia cười âm lãnh, vung tay, ngàn vạn ngũ sắc thần mang thoáng chốc nổ bắn ra, tổng cộng tám mươi mốt tia thần quang phân ra bắn về hướng tám mươi mốt phương vị trong sát trận.

- Ông!

Sau một khắc toàn bộ đại trận run rẩy lên, ngay sau đó…

- Ba!

Hỗn độn khí tức vô tận tán đi, trong thiên địa biến thành sáng sủa, Kiệt Sâm lại lần nữa hiện ra trên bầu trời Thần Diệt Cốc.

Thần cấp trận pháp Thần Diệt Trận!

Phá!

Trước một khắc Kiệt Sâm phá trận.

Trên đất trống trong Thần Diệt Cốc.

- Kiệt Sâm bọn hắn thật quá vô sỉ, đã qua mất nửa tháng vẫn luôn trốn bên trong Chiến Thần Tháp chưa đi ra ngoài lần nào, chẳng lẽ bọn hắn chuẩn bị ở mãi bên trong Chiến Thần Tháp nhốt trong Thần Diệt Trận vĩnh viễn cũng không thể đi ra sao?

Trong đôi mắt Đan Ni Nhĩ Tư hiện lên vẻ lo lắng, lộ ra chút tâm phiền ý loạn.

Hôm nay đã qua nửa tháng hai người Kiệt Sâm bị hãm trong Thần Diệt Trận, theo trong nội tâm Đan Ni Nhĩ Tư, Kiệt Sâm bọn họ tuyệt đối không chịu đựng nổi bị nhốt trong sát trận quá lâu, nhất định phải đi ra thăm dò phá trận, thừa cơ hội này hắn có thể đem hai người đánh chết.

Nhưng làm cho Đan Ni Nhĩ Tư không nghĩ tới chính là trọn vẹn nửa tháng thời gian hai người Kiệt Sâm chẳng những ở mãi bên trong Chiến Thần Tháp, không hề có chút ý tứ muốn ra ngoài thăm dò phá trận, làm lòng kiên nhẫn của Đan Ni Nhĩ Tư càng ngày càng cạn kiệt.

- Chẳng lẽ bọn hắn ở trong đó cả đời thì ta cũng phải khống chế Thần Diệt Trận cả đời, chờ đợi bọn hắn suốt đời hay sao?

Trong lòng Đan Ni Nhĩ Tư không khỏi có chút bực bội.

Nếu kéo dài dây dưa như vậy đối với hắn cùng Thần Diệt Cốc đều không có chỗ gì tốt.

Hiện tại Thần Diệt Cốc cũng chỉ còn hai thánh linh sư trung cấp, mà Bác Ninh gia tộc cũng có hai cao thủ tương đương, cộng thêm Lăng Thiên Tông còn rất nhiều cường giả, nếu không có Đan Ni Nhĩ Tư thì Thần Diệt Cốc ở trên đại lục căn bản nửa bước khó đi.

Nhưng hiện tại hắn lại không có cách nào rời khỏi.

Hơn nữa Thần Đản Chi Nhật trên Tư Đặc Ân đại lục chỉ còn lại nửa năm là đến ngày, nếu là vì chuyện này bỏ qua Thần Đản Chi Nhật…

Nghĩ tới đây trong lòng Đan Ni Nhĩ Tư càng thêm nôn nóng.

Ngay khi hắn chờ đợi đã mất hẳn kiên nhẫn…

- Hô!

Chiến Thần Tháp bên trong Thần Diệt Trận đột nhiên run lên, sau một khắc một đạo nhân ảnh đột ngột xuất hiện bên trong sát trận.

- Đó là…là Kiệt Sâm…

Nhìn thấy thân ảnh kia là ai, trong đôi mắt Đan Ni Nhĩ Tư lập tức toát ra vẻ vui mừng, hắn sợ mình bỏ qua cơ hội liền khống chế toàn bộ hỗn độn khí tức trong phạm vi mà hắn có thể khống chế hướng Kiệt Sâm quét tới.

Nhưng một màn làm cho hắn thật sự không ngờ đã xảy ra, không đợi hắn đem hỗn độn khí tức quét trúng thân thể Kiệt Sâm, Kiệt Sâm đã đột ngột ra tay, tám mươi mốt đạo ngũ sắc quang mang chuẩn xác đánh trúng tám mươi bốn trận cơ của Thần Diệt Trận.

- Phốc xuy…

Trên đất trống, trận văn huyền ảo bỗng nhiên bắn ra vầng sáng chói mắt, linh lực mãnh liệt chấn động lan tràn ra, đôi mắt Đan Ni Nhĩ Tư trợn tròn, trong miệng phun trào một ngụm máu tươi.

Trong thiên địa toàn bộ không gian hỗn độn đều biến mất, chỉ còn lại thân ảnh ngạo nghễ của Kiệt Sâm đứng thẳng trên bầu trời, cùng Chiến Thần Tháp đang lơ lửng trước người.

- Cái gì?

- Xảy ra chuyện gì?

Thần Diệt Trận biến động lập tức đánh thức những cường giả đứng bên ngoài cốc chờ đợi suốt nửa tháng nay, tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn lên thiên không.

- Rốt cục Kiệt Sâm đại sư cùng Ba Tỳ Ốc Tư thái thượng tông chủ bị Thần Diệt Cốc Đan Ni Nhĩ Tư lão tổ tông đánh chết sao?

- Thật sự là đáng tiếc…

- Giữ vững được lâu như vậy cuối cùng vẫn bị vẫn lạc sao?

Rất nhiều cường giả đều lên tiếng cảm khái, nhưng còn chưa đợi bọn họ cảm khái xong trên mặt mọi người đều đông cứng lại.

Trên bầu trời Thần Diệt Cốc, khí tức hỗn độn đầy trời biến mất, hiện ra thân ảnh cao ngạo của Kiệt Sâm.

- Là Kiệt Sâm đại sư!

Thanh âm khiếp sợ vang vọng khắp nơi, tất cả mọi người thoáng chốc liền ngây dại.

- Hô…

Trên thiên không Chiến Thần Tháp đột nhiên run rẩy, thân hình Ba Tỳ Ốc Tư thái thượng tông chủ xuất hiện bên cạnh Kiệt Sâm, mà Chiến Thần Tháp lại chui trở vào trong mi tâm của Kiệt Sâm.

Ánh mắt hắn lạnh lùng gắt gao nhìn chằm chằm thân hình đang ngồi xếp bằng của Đan Ni Nhĩ Tư trên đất trống.

- Đan Ni Nhĩ Tư!

Kiệt Sâm cắn răng quát lớn.

- Kiệt Sâm kia…hắn làm sao có thể phá vỡ được Thần Diệt Trận? Không có khả năng!

Trên đất trống, đối mặt cùng Kiệt Sâm, ánh mắt Đan Ni Nhĩ Tư lộ vẻ kinh hãi không dám tin tưởng vào đôi mắt của mình.

Gương mặt của hắn tái nhợt, đồng thời linh thức vội vàng truyền vào mặt đất chung quanh muốn tiếp tục mở ra Thần Diệt Trận đem hai người Kiệt Sâm tiếp tục vây khốn, nhưng không đợi hắn kịp thời khởi động…

- Đan Ni Nhĩ Tư, không cần làm ra chống cự vô ích, Thần Diệt Trận ở trong tay ngươi thật sự quá mức bị chà đạp rồi, lưu lại cho ta đi, thu cho ta!

Thanh âm có vẻ trào phúng của Kiệt Sâm vang lên bên tai hắn.

- Hô!

Trên bầu trời Kiệt Sâm mạnh mẽ ra tay.

Ngàn vạn ngũ sắc quang mang từ trong tay hắn nổ bắn ra, đem toàn bộ Thần Diệt Cốc bao phủ, từng đạo linh thức cường đại bao trùm khắp nơi thẩm thấu vào trong lòng đất Thần Diệt Cốc.

- Oanh long long…

Trong ánh mắt kinh hãi của tất cả mọi người, toàn bộ Thần Diệt Cốc đột nhiên bắn ra hào quang vô tận.


Hắc sắc ngọc thạch đài cũng không biết được dùng tài liệu gì luyện chế thành, tản ra uy áp đáng sợ, kể cả tám mươi mốt trận cơ đều bị thu nhỏ kịch liệt cuối cùng rơi vào trong lòng bàn tay Kiệt Sâm.

Chỉ thấy trong tay phải Kiệt Sâm hiện ra một thần trận nhỏ cỡ một bàn tay tản ra khí tức đáng sợ xuất hiện ngay trước mắt mọi người.

- Đây là…

Một màn rung động như thế làm toàn bộ mọi người sợ đến ngây người, hoàn toàn không rõ rốt cục đã xảy ra chuyện gì.