Kiệt Sâm chợt phất tay, đột nhiên một đoàn thủy cầu tản ra khí tức sinh cơ nồng đậm xuất hiện trong tay hắn, khí tức sinh cơ nồng hậu tới mức mọi người vừa ngửi thấy được linh lực trong thân thể bắt đầu khởi động, hưng phấn vô cùng.
- Đây chẳng lẽ là…?
Vưu Lợi Á không khỏi kêu khẽ.
- Dạ, đây chính là Sinh Mệnh Thủy.
Kiệt Sâm gật gật đầu:
- Khi con cùng Khắc Lôi Nhã đi qua Thiên Tế Hải, Cụ Phong Ma Hải sau đó vào Thiên Hải đại lục…
Lúc này Kiệt Sâm đem hết thảy những gì mình đã trải qua tại Thiên Hải đại lục cùng Khắc Lôi Nhã kể lại thật rõ ràng rành mạch.
Quá trình khúc chiết phiêu lưu, lực áp Thần Diệt Cốc Phất Lan Tây Tư, đến Chiến Thần di tích của vị đệ nhất cường giả Thiên Hải đại lục nhận được truyền thừa, nỗi mừng rỡ khi đạt được Sinh Mệnh Thủy, tao ngộ nguy cơ khi bị Đan Ni Nhĩ Tư vây giết, cuối cùng tìm được đường sống trong chỗ chết, thực lực đột phá, hào khí lúc hoàn toàn hủy diệt Thần Diệt Cốc đều làm cho nhóm người Vưu Lợi Á, A Cơ Mễ Đức nghe được máu huyết sôi trào, lo lắng lại kích động không thôi.
- Đúng rồi mẫu thân, con định vào xem Vân Vụ chiểu trạch ngay bây giờ.
Sau khi nói xong Kiệt Sâm đột nhiên đứng lên nói.
- Đi Vân Vụ chiểu trạch?
Vưu Lợi Á chợt lắc đầu:
- Kiệt Sâm, hiện giờ phụ thân con đang tiếp nhận truyền thừa trong Kim Thông Điện, căn bản không thể nhận được tin tức ở bên ngoài, cho dù con có đi vào cha con cũng không thể đi ra.
- Không thể đi ra?
Chân mày Kiệt Sâm lập tức nhíu lại:
- Nhưng con vẫn muốn vào xem Vân Vụ chiểu trạch, con muốn tìm thủ hộ giả thần điện hỏi thăm một sự tình.
Sau khi đạt được Thiên Địa Luyện Hóa Quyết, cảm nhận được công pháp mạnh mẽ khủng bố, Kiệt Sâm thật muốn tìm hiểu rõ tổ tiên gia tộc của mình rốt cục có liên hệ gì với Thí Thần Nạp Địch Mỗ, bí ẩn kia có lẽ sẽ có được đáp án từ trong miệng của thủ hộ giả thần điện.
Nhưng Kiệt Sâm vừa nói xong Vưu Lợi Á lại lắc đầu lần nữa:
- Kiệt Sâm, nếu như con muốn đến gặp thủ hộ giả thần điện thì càng không cần phải đi, trước khi phụ thân con nhận truyền thừa có truyền về một tin tức, nói cho chúng ta biết thủ hộ giả thần điện hiện tại không có mặt trong Vân Vụ chiểu trạch, nếu như chúng ta gặp phải nguy hiểm thì cứ trốn vào trong Vân Vụ chiểu trạch sẽ được an toàn, cho nên khi con mới xuất hiện mẹ tưởng rằng địch nhân đến tấn công nên mới khẩn trương đến như thế.
- Thủ hộ giả thần điện không có mặt trong Vân Vụ chiểu trạch?
Kiệt Sâm thoáng ngây ngẩn, trong mắt toát ra tia tiếc nuối.
Xem ra hắn muốn biết hết thảy sự tình tạm thời là không thể nào.
Cuối cùng hắn chỉ bất đắc dĩ lắc đầu, đồng thời trong lòng hắn cũng hiện lên tia nghi hoặc.
Căn cứ theo suy đoán của Kiệt Sâm, thủ hộ giả thần điện Kim Thông Điện trong Vân Vụ chiểu trạch hẳn là nhân vật khủng bố của một trong bảy đại cấm địa đại lục, cũng giống như cường giả bên trong Thủy Linh Điện tại Thất Tinh Hải, có thể nói trấn áp toàn bộ Vân Vụ chiểu trạch, là tuyệt đỉnh tồn tại, nếu như thế nhân vật kia bình thường không khả năng rời khỏi cấm địa, nhưng hiện tại lại rời đi, làm trong lòng Kiệt Sâm vô cùng nghi hoặc.
- Đã như vậy, mẫu thân, con chuẩn bị lập tức quay về Linh Dược Sư Tháp, thật không biết tình huống của Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ hiện tại đã như thế nào rồi.
Nếu như thủ hộ giả thần điện không có ở đây, Kiệt Sâm cũng không suy đoán tiếp, hắn quyết định rời khỏi Hỗn Loạn Lĩnh nên lên tiếng nói.
Ban đầu sau khi hắn trị liệu xong tuy biết được Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ còn có thể duy trì được tính mạng hơn một năm thời gian, nhưng hắn cũng không biết trong những ngày hắn rời khỏi đây đã có những chuyện gì xảy ra, cho dù Kiệt Sâm rất muốn ở lại cùng mẫu thân và hai đệ tử, nhưng nghĩ tới thương thế của Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ trong lòng hắn liền không cách nào trấn định.
- Tiểu tử thúi, vừa về đến là muốn rời khỏi mẹ, có phải muốn chọc giận cho mẹ ngươi chết luôn hay không đây?
Vưu Lợi Á làm ra vẻ giận dữ nói.
- Việc này…mẫu thân, thật sự là thương thế của Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ…
Kiệt Sâm vội vàng giải thích.
- Được rồi, không cần giải thích, mẹ đương nhiên biết rõ.
Nhìn bộ dáng bối rối của Kiệt Sâm, Vưu Lợi Á đột nhiên bật cười, ánh mắt tràn đầy vẻ yêu thương nhìn hắn:
- Con đi đi, mẹ không trách con đâu, nhưng cha con còn ở đây nên mẹ không thể cùng con quay về Linh Dược Sư Tháp, đến lúc đó nếu như có thời gian thì về thăm mẹ ah!
Vưu Lợi Á cũng biết rõ thương thế của Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ không thể kéo dài, cho dù nàng vô cùng kỳ vọng Kiệt Sâm có thể lưu lại với mình nhưng vẫn tha thứ cho con trai.
- Dạ!
Kiệt Sâm vội vàng gật đầu.
- Đúng rồi.
Hắn chợt nghĩ tới điều gì, lại đưa mắt nhìn qua A Cơ Mễ Đức.
- A Cơ Mễ Đức, nơi này ta có một ít đồ vật giao cho ngươi, đến lúc đó ngươi phải cẩn thận sử dụng, đem Hỗn Loạn Lĩnh phát triển cho tốt!
- Có đồ vật?
A Cơ Mễ Đức sững sờ, chợt đứng lên thái độ chân thành nói:
- Ngài yên tâm đi sư phụ, đệ tử nhất định xử lý tốt Hỗn Loạn Lĩnh.
- Kỳ thật ngươi cũng không cần phải lo lắng nhiều chuyện như vậy, dù sao ngươi cần tốn hao rất nhiều thời gian trong phương diện linh dược học, ngươi chỉ cần bố trí tốt công việc giao qua cho Thái Sâm, Mã Lợi Á, Cam Đạo Phu cùng Lí Căn bọn họ xử lý là được rồi.
Hiện tại Hỗn Loạn Lĩnh phát triển thật tốt, Lí Căn cùng Mã Lợi Á bọn họ đều đã tấn thăng đế linh sư, cũng xem như bá chủ một phương, tuy không nói là uy danh hiển hách nhưng ít ra tự mình có thể đảm đương một phía.
Vưu Lợi Á khiếp sợ lên tiếng, nhưng sau một khắc không đợi nàng nói tiếp Chiến Thần Tháp đột nhiên chấn động mạnh một cái, một đạo lam sắc quang mang toát ra, toàn bộ gian phòng liền chất đầy đồ vật.
Từng đống linh hạch thất giai, bát giai, linh thạch, linh tinh chỉnh tề xuất hiện tản mát ra hào quang mỹ lệ, linh lực ba động cường đại tán phát mông lung không ngừng tràn ngập khắp gian phòng.
Ngoài ra còn có đại lượng khải giáp, binh khí, mỗi một bộ hào quang lưu chuyển, linh lực ba động nồng đậm lan ra, từng đạo trận văn phức tạp được điêu khắc bên trên tạo cảm giác rung động khó tả, cộng thêm từng rương linh dược tài liệu cùng bảo vật chất thành đống làm người líu lưỡi.
Những bảo vật này Kiệt Sâm thu được từ trong Thần Diệt Cốc, đã chia làm ba với Bác Ninh gia tộc cùng Lăng Thiên Tông.