Linh Dược Thần Sư

Chương 1519: Đáy Biển Mật Địa



- Vậy cũng được.

Kiệt Sâm gật gật đầu:

- Đã như vậy mời Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng đến lúc đó báo cho ta biết.

Song phương trao đổi thêm chốc lát, ba người Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng cáo biệt nhóm người Kiệt Sâm, đi ra khỏi phòng.

Bên trong đại sảnh phủ đệ Ốc Luân Đức gia tộc, giờ phút này chỉ có ba người Bảo Uy Nhĩ.

- Thật không nghĩ tới Kiệt Tư kia còn là một á thần dược sư, thật sự là ngoài ý muốn.

Khang Nạp Lợi gia tộc tộc trưởng cảm khái lên tiếng.

- Hừ, nếu không phải tiểu tử kia có thân phận á thần dược sư, hôm nay ba người chúng ta đã sớm đem bọn hắn hết thảy đánh chết, còn có thể chịu cùng hắn nói nhảm.

Tư Tháp Đặc gia tộc tộc trưởng hừ lạnh nói.

- Được rồi, lần này xem như Lôi Đình Đảo chúng ta thật sự là quá mất mặt, bất quá bất kể như thế nào có thể tìm được một gã á thần dược sư, đối với tam đại gia tộc chúng ta mà nói cũng là một chuyện vô cùng vạn hạnh.

Bảo Uy Nhĩ lắc đầu nói:

- Hiện tại ta sợ nhất chính là Kiệt Tư kia không chịu giữ lời hứa, vụng trộm rời đi, điểm ấy không thể không đề phòng.

- Chuyện này ta đi làm, sẽ không xảy ra vấn đề gì.

Khang Nạp Lợi gia tộc tộc trưởng trầm giọng nói.

Bọn họ không biết Kiệt Sâm trước khi chưa tìm được tin tức về Thánh Tộc cũng sẽ không dễ dàng rời đi.

Bên trong Lôi Đình Đảo, trong tàng thư các phủ đệ Ốc Luân Đức gia tộc, Kiệt Sâm đang lật xem sách vở.

Bên trong này đều là sách vở liên quan tới linh dược, Kiệt Sâm tựa hồ đang tìm kiếm thứ gì, lật qua từng tờ một, sau nửa ngày hắn thở dài một hơi, khép lại sách, dụi dụi mắt sau đó đi ra tàng thư các.

- Trưởng lão!

Hai gã hộ vệ cửa ra vào tàng thư các cung kính hành lễ với Kiệt Sâm.

Kiệt Sâm gật gật đầu, sau đó bay lên không quay về phủ đệ của mình.

Trong phủ đệ một mảnh yên lặng, năm người Xích Ký không có mặt bên trong, Kiệt Sâm tu luyện một lát chỉ nghe thanh âm tiếng gió rít vang lên, năm người Xích Ký đã quay trở về.

Kiệt Sâm thức tỉnh, nhìn qua năm người.

- Đại nhân, còn chưa có tin tức gì.

Năm người Xích Ký đều lắc đầu.

- Xem ra chỉ có chờ thêm hai tháng đợi Bảo Uy Nhĩ tới tìm ta rồi.

Trong nội tâm Kiệt Sâm âm thầm lên tiếng.

Kiệt Sâm bọn họ đã gia nhập vào Lôi Đình Đảo được hai mươi ngày, trong hai mươi ngày này, nhóm người Kiệt Sâm cũng không được rảnh rỗi, mà để cho Xích Ký bọn họ cùng một ít trưởng lão trong tam đại gia tộc cùng nhau trao đổi luận bàn, đồng thời âm thầm tìm hiểu tin tức quan hệ tới người trong Thánh Tộc.

Mà Kiệt Sâm không ngừng tìm kiếm bên trong tàng thư các của tam đại gia tộc, xem có thể tìm được tin tức liên hệ tới Thánh Tộc hay không, nhưng tìm suốt hai mươi ngày thời gian, nhóm người Kiệt Sâm vẫn không thu hoạch được gì.

Nhưng trong lòng Kiệt Sâm cũng không gấp, loại chuyện này chỉ có đợi thời gian từ từ tìm kiếm mới có cơ hội, ngược lại trong những ngày này, Kiệt Sâm ngẫu nhiên đi dạo bên trong thành bảo giao dịch của nội thành, lại mua được thêm ba gốc thượng phẩm thần dược, hơn nữa bằng vào thân phận trưởng lão của tam đại gia tộc, khi hắn mua sắm thượng phẩm thần dược còn được giảm năm mươi phần trăm, làm Kiệt Sâm cũng tiết kiệm được một số tiền lớn.

Đã tìm không thấy tin tức liên quan tới Thánh Tộc, Kiệt Sâm cũng không tận lực tiếp tục đi tìm, mà chỉ tĩnh tâm tu luyện.

Trải qua cuộc chiến lần trước, cùng việc hấp thu Hỗn Độn Nguyên Thạch, Kiệt Sâm đã thực sự đạt tới Nhật Diệu thiên thần trung kỳ, hơn nữa càng làm cho Kiệt Sâm giật mình chính là, cũng không biết do nguyên nhân gì phiến sơn mạch bên trong Lôi Đình Đảo lại có linh khí nồng đậm vô cùng, đủ gấp trăm lần so với bên ngoài, hơn nữa vô cùng tinh thuần, sau khi hấp thu chuyển hóa một chút có thể trở thành thần lực của chính bản thân.

Chỗ kỳ dị như vậy thật làm Kiệt Sâm vô cùng giật mình, linh khí tăng cao hơn gấp trăm lần cường đại như thế nào, người bình thường hấp thu một ngày tương đương bên ngoài hấp thu trăm ngày, hơn nữa linh khí còn tinh thuần đến như thế.

Điều này cũng làm Kiệt Sâm minh bạch khó trách trên Lôi Đình Đảo lại có được nhiều cường giả đến như thế, hơn nữa còn có nhiều tử bào trưởng lão, chỉ nói tới linh khí cao gấp trăm lần như vậy, cũng đủ hấp dẫn thật nhiều cường giả vào nơi này. Nếu như không phải hắn cần đi tìm kiếm người của Thánh Tộc, Kiệt Sâm cũng thật sự muốn lưu lại nơi này tu luyện lâu thêm một thời gian.

Trong chớp mắt, ba tháng thời gian đã trôi qua.

Hôm nay Kiệt Sâm đang khoanh chân tu luyện bên trong phủ đệ của chính mình, đột nhiên…

- Đại nhân, Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng bọn họ đã đến.

Thanh âm của Xích Ký thông qua thần thức truyền vào trong đầu Kiệt Sâm.

Kiệt Sâm đứng dậy đi ra ngoài cửa.

- Ha ha, Kiệt Tư huynh đệ, những người này ở lại Lôi Đình Đảo vẫn tốt?

Thanh âm cởi mở của Bảo Uy Nhĩ vang lên.

- Cũng không tệ lắm.

Kiệt Sâm nở nụ cười, chợt nghi hoặc hỏi:

- Không biết hôm nay Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng đến đây…

- Kiệt Tư huynh đệ, lần trước không phải ta đã nói với ngươi sao, gia tộc chúng ta có một nhân vật trọng yếu bị trọng thương, vừa mới bế quan chấm dứt, cho nên ta lập tức tới thông tri cho ngươi, không biết hiện tại Kiệt Tư huynh đệ có tiện hay không?

- Nếu Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng đã tới, chúng ta đi thôi.

Kiệt Sâm nở nụ cười, không hề có chút dây dưa.

- Vậy là tốt rồi.

Bảo Uy Nhĩ cười nói:

- Vậy thì mời Kiệt Tư huynh đệ đi theo ta, chỗ ở của nhân vật trọng yếu trong gia tộc có chút đặc thù.

Dứt lời, ba người Bảo Uy Nhĩ trực tiếp bay lên trời, mà Kiệt Sâm cũng theo sát phía sau, ở sau lưng nhóm người Xích Ký tự nhiên cũng đi theo.

Bảo Uy Nhĩ quay đầu nhìn thoáng qua năm người Xích Ký.

- Năm tên thủ hạ nhận nhờ vả của gia tộc ta, cùng ta nhất định một tấc không rời, hơn nữa cũng thuận tiện dẫn bọn họ đi kiến thức một chút, Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng có lẽ sẽ không chú ý đi?

Kiệt Sâm nở nụ cười.


- Ân?

Kiệt Sâm khẽ giật mình, hắn cho rằng nhân vật trọng yếu kia hẳn ở bên trong phủ đệ tam đại gia tộc, nhưng không nghĩ tới lại không phải như thế.

Trong nghi hoặc của Kiệt Sâm, sau một lúc phi hành đoàn người đi tới một ngọn núi cao kỳ lạ.

Đây là một ngọn núi màu tím nằm bên trong Lôi Đình Đảo, toàn thân ngọn núi từ trên xuống dưới do một loại tinh thạch màu tím ngưng tụ mà thành, cả ngọn núi cao tới ngàn trượng, vô cùng hùng vĩ, càng làm Kiệt Sâm cảm thấy giật mình là tinh thạch màu tím kia cũng không biết do tài liệu gì cấu thành, lại có từng đạo điện quang chớp động không ngừng lấp lóe bên trong.