Từ đầu lần quyết đấu này, biểu hiện của Kiệt Sâm vô cùng ngu ngốc, phạm rất nhiều sai lầm sơ đẳng về linh dược học. Dong Thánh nghĩ mãi vẫn không ra sư phụ tại sao phải như vậy, nhưng giờ hắn lập tức hiểu rõ. Nhưng hắn kìm chế rất tốt, biểu tình không hề có biến hóa.
- Ai!
Dưới ánh mắt mọi người, Dong Thánh thống khổ lắc đầu, sau đó kéo Khắc Lôi Nhã đang thất thần quay lại.
Hắn ra vẻ vì không khuyên được Kiệt Sâm mà ảo não không thôi, Khắc Lôi Nhã bên cạnh thì ngây ngốc khiến không ít người thổn thức.
Mọi người đều cảm thấy kinh hãi vì sự điên cuồng của Kiệt Sâm, một số khác lại mừng rỡ.
- Vẫn đổ sao? Đã chưa phân thắng bại, ngươi còn có lòng tin thì ta sẽ đổ với ngươi.
Trong phòng có người hô.
- Đúng vậy, vừa rồi ta chưa kịp đổ.
Không ít người nhao nhao, tuy hiện giờ kết quả còn chưa định nhưng kết cục đã hoàn toàn có thể biết trước, số người này chỉ muốn thừa cơ kiếm chác.
- Các ngươi thật sự là quá vô sỉ, đến lúc này còn muốn kiếm điểm tích lũy của sư phụ ta!
Dong Thánh quay đầu, hai mắt phóng hỏa.
Nét mặt của hắn tràn ngập phẫn nộ, hai mắt đỏ hồng, rất có biểu cảm.
- Vị tiểu huynh đệ này không thể nói như vậy, lúc trước là sư phụ ngươi chính miệng nói có thể đổ, ta chỉ hỏi có thể bỏ thêm vào không.
- Thật là, tên Kiệt Sâm kia lấy ra số tài liệu thế chấp ở Linh Dược Sư Tháp có giá trị cả một trăm vạn điểm tích lũy, giờ mới đổ tám mươi ba vạn điểm tích lũy, còn thừa mười bảy vạn điểm tích lũy, chi bằng đánh cả.
- Đúng vậy,ngươi giữ lại cũng lãng phí, ngươi ngẫm lại xem, nếu như ngươi thua, một khi dung dịch nổ tung thì rất có thể mạng ngươi cũng không còn, số tài liệu kia cũng quy về Linh Dược Sư Tháp. Nếu như ngươi đổ, thắng thì có thể kiếm thêm mười bảy vạn, chuyện có lợi mà.
Đám người kia nói, ở đây đều là Linh Dược Sư, tất cả đều nhìn ra bình dung dịch bên cạnh Kiệt Sâm chỉ cần có dị động sẽ nổ tung. Kiệt Sâm đã như vậy chi bằng không nhân dịp kiếm chác.
- Ta không đổ!
Kiệt Sâm kiên quyết:
- Vừa rồi đã cho các ngươi cơ hội, chính các ngươi không đổ, sau đây là quyết đấu giữa ta và Lôi Địch Tư, không quan hệ với các ngươi, ta sẽ không đổ mười bảy vạn điểm tích lũy còn lại.
- Chàng trai, sao ngươi phải khổ như thế chứ, Lôi Địch Tư căn bản đâu có điểm tích lũy đổ với ngươi, mười bảy vạn này không đổ cũng lãng phí.
Có người không cam lòng buông tha.
- Ai nói đại ca ta không có điểm tích lũy.
Một thanh niên bên cạnh cuồng hỉ, hô lớn với Lôi Địch Tư:
- Đại ca, nghe ý tứ Kiệt Sâm tựa hồ có thể đổ với ngươi!
- Đúng vậy a đại ca, đây chính là cơ hội tốt ah!
Một thanh niên khác cũng kích động.
- Ta còn mười vạn điểm tích lũy, ta đổ với ngươi.
Lôi Địch Tư hưng phấn.
Là một lục giai cao cấp linh dược tôn sư hiểu rõ về quyết đấu dung dịch, Lôi Địch Tư đã sớm nhìn ra, bình dung dịch bên cạnh Kiệt Sâm đừng nói là thêm dung dịch vào, chỉ cần để như vậy thêm một chút nữa sẽ nổ tung.
Lúc này dù một thất giai cao cấp Linh Dược Hoàng Sư thay thế Kiệt Sâm thì cũng không thể xoay chuyển kết cục.
- Cái này...
Kiệt Sâm ra vẻ do dự.
- Chàng trai, ngươi mới nói đấy, muốn đổi ý?
- Quân tử nhứt ngôn, tứ mã nan truy.
- Nhìn ngươi có đảm lượng như vậy, ta vốn tưởng rằng ngươi là hảo hán, không nghĩ tới chỉ nói miệng!
Mấy thành viên vừa rồi không được Kiệt Sâm chấp nhận đổ lập tức khiêu khích. Vào những thời khắc như vậy, con người thường biểu hiện ra những nét xấu xa.
Cuối cùng, Kiệt Sâm bất đắc dĩ đáp ứng, Lôi Địch Tư lại xuất ra từ thẻ của mình mười bảy vạn điểm tích lũy.
Đám Lai Ngang Nạp Đa chỉ biết lắc đầu, bọn họ rất không nỡ, chỉ biết hy vọng lúc bình dung dịch nổ thì Kiệt Sâm phản ứng kịp thời.
- Xong!
Tiếng hô báo hiệu hết thời gian lại vang lên, Kiệt Sâm cùng Lôi Địch Tư đã đến lúc phải quyết định bỏ vào bình dung dịch thứ bảy.
Lôi Địch Tư không chút do dự, cầm một bình dung dịch đã sớm suy nghĩ đổ vào bình lớn.
- Ầm!
Một chuỗi tiếng nổ nhỏ vang lên, chấn động linh lực lan tràn. Bình dung dịch lớn của Lôi Địch Tư rất nhanh sôi trào, nhìn vào rất đáng sợ.
Ngay cả Lôi Địch Tư cũng bị dọa đến toát mồ hôi, may mắn là tuy phản ứng kịch liệt nhưng cũng không nổ tung.
Lôi Địch Tư cười đắc ý, nhìn sang Kiệt Sâm.
Hắn lập tức đứng ngây ra, theo như suy nghĩ của hắn, biểu hiện của Kiệt Sâm lúc này sẽ cực kỳ hoảng sợ nhưng lại thấy đối phương vẫn bình thản, ngay cả cặp mắt đỏ ngầu cũng trở lại bình thường.
Lôi Địch Tư không khỏi cả kinh, một cảm giác không ổn chợt dấy lên trong lòng. Hắn lắc đầu, muốn xua cảm giác này đi.
Giờ phút này đại cục đã định, hắn chưa phát giác ra đối phương có thể lật bàn, nhưng cảm giác không ổn này cứ như giòi trong xương, một mực chiếm cứ. Text được lấy tại http://truyenfull.vn
- Kiệt Sâm...
Những người khác cũng cảm thấy biến hóa thần sắc của Kiệt Sâm, đều cảm thấy bực bội.
- Một trăm vạn điểm tích lũy, hi vọng lát nữa chư vị có thể nguyện đánh bạc chịu thua!
Kiệt Sâm bình thản.
- Phì, giả vờ thần bí cái gì, tranh thủ thời gian đổ dung dịch vào đi, quá thời gian sẽ tính tự động nhận thua đấy!
Có người khinh thường lên tiếng, không ít cao cấp đệ tử cũng lắc đầu, không phảibọn họ xem thường Kiệt Sâm, thật sự bình dung dịch bên cạnh Kiệt Sâm quá kinh khủng, lúc này dù thất giai cao cấp Linh Dược Hoàng Sư tới cũng không thể chuyển bại thành thắng.
Biểu tình Kiệt Sâm cực kỳ trấn định, hắn nhìn qua số bình dung dịch trên bàn một lượt rồi vững vàng cầm lên một bình dung dịch màu xanh da trời, đổ vào bình dung dịch lớn đang không ngừng sôi trào.
- Ti ti ti ti......
Một hồi thanh âm cổ quái vang lên, một màn không thể tưởng tượng nổi diễn ra trước mắt mọi người. Vốn bình dung dịch lớn đang sôi trào mà mọi người cho rằng sắp nổ tung thì lúc này sau khi được rót thêm dung dịch màu xanh da trời vào lại dẫn yên tĩnh lại.
Cuối cùng, sau khi Kiệt Sâm dốc hết bình dung dịch màu xanh da trời trong tay thì cả bình dung dịch lớn hoàn toàn yên lặng như một cái ao tù, không hề có cảm giác chấn động linh lực.
Mọi người như bị chẹn ngang cổ, há to miệng khó có thể tin.
- Cái này...... Không có khả năng!
Một hồi lâu sau, thanh âm khiếp sợ của Lôi Địch Tư truyền đến từ phía bên kia, biểu tình của hắn như gặp phải ma quỷ.
Kết quả này cũng khiến cho những thành viên mong chờ bình dung dịch của Kiệt Sâm nổ tung mặt xám như chàm.
- Xảy ra chuyện gì?
- Tại sao phải như vậy?
- Ai có thể nói cho ta biết chuyện gì?
Toàn trường ào ào như một thùng thuốc súng nổ tung, tiếng bàn tán huyên náo.
Không một ai có thể giải thích, trong này cao nhất cũng chỉ là một đám cao cấp đệ tử, thực lực linh dược học mới đạt đến lục giai cao cấp linh dược tôn sư nên không thể biết xảy ra chuyện gì.
- Ăn gian, Kiệt Sâm nhất định là ăn gian rồi!
- Nhân viên công tác, bình dung dịch của Kiệt Sâm đáng ra nổ tung, giờ lại không thì quá không hợp với lẽ thường.
- Hủy bỏ tư cách quyết đấu của Kiệt Sâm, quá âm hiểm, nhất định là ăn gian rồi.
Lôi Địch Tư cùng vài tên thanh niên hô to lên.
- Ăn gian cái gì, đồ mắt chó các ngươi, sư phụ ta lúc trước rõ ràng là đổ dung dịch vào, mọi người ở đây đều thấy, căn bản không làm gì khác, nguyện đánh bạc chịu thua, thua không nổi cũng dám đến chơi.
Đám Lai Ngang Nạp Đa kinh hỉ không hiểu, phong hồi lộ chuyển như vậy khiến bọn họ khó có thể thừa nhận, Dong Thánh trực tiếp mắng to lên.
- Vừa rồi là quyết đấu là công chính, trong dung dịch quyết thắng thua cái gì chẳng có thể xảy ra, ta chỉ chú ý quyết đấu công chính, Kiệt Sâm không có ăn gian, quyết đấu tiếp tục!
Nhân viên giám sát đứng bên cạnh vẫn im lặng, rốt cuộc lên tiếng.
Nếu như Kiệt Sâm trong lúc vô tình chọn được bình dung dịch này thì mọi người còn có thể tiếp nhận, nhưng nếu như này Kiệt Sâm đã sớm biết rõ kết quả này, vậy...
Không ít người nghĩ sang chuyện khác.
Nếu là khả năng khác thì cần phải có tạo nghệ linh dược học sâu dày bao lâu mới có thể làm được như vậy?!
Ít nhất, theo như bọn họ thấy, dù là một thất giai cao cấp Linh Dược Hoàng Sư trước tình huống này cũng không thể làm được như Kiệt Sâm? Đây cũng là nguyên nhân trọng yếu nhất mà trước đó bọn họ cho rằng Kiệt Sâm phải thua không thể nghi ngờ.