Nghe được tên này, Khắc Phu Lâm, Kỳ Thác Khắc, Khoa Ni Lí Áo Tư bọn họ đều hiện ra một tia ngạc nhiên.
Từ sau khi Kiệt Sâm gia nhập Hạch Tâm Điện, Khắc Phu Lâm vì bận việc nên không chú ý nhiều tới hắn, mặc dù hắn biết thực lực Kiệt Sâm không kém nhưng không nghĩ tới sau khi gia nhập Hạch Tâm Điện chưa đầy một năm Kiệt Sâm có thể đánh bại đệ tử bài danh 49 của Linh Dược Bảng, tiến vào bên trong.
Ở bên cạnh, trên mặt Kỳ Thác Khắc trưởng lão không khỏi lộ ra một tia âm lãnh:
- Chư vị, xem ra việc quản lý của Linh Dược Sư Tháp chúng ta đối với đệ tử thật quá rời rạc rồi, ngày trọng yếu như vậy mà Kiệt Sâm cũng không đến, thật sự là vô pháp vô thiên, ta đề nghị hủy bỏ tư cách dự thi của hắn, nếu như tất yếu thậm chí hủy bỏ cả tư cách đệ tử hạch tâm của hắn xem như răn đe!
Kỳ Thác Khắc lạnh lùng lên tiếng, tựa hồ cực kỳ oán giận về việc vắng mặt của Kiệt Sâm.
- Kỳ Thác Khắc trưởng lão, Linh Dược Sư Tháp cũng không có quy củ như vậy, nói không chừng Kiệt Sâm có việc không thể kịp thời chạy đến, ngươi làm như thế chẳng phải làm các đệ tử gia nhập Linh Dược Sư Tháp khó chịu nổi? Hơn nữa trong lịch sử, trong giải thi đấu Linh Dược Bảng không phải không có chuyện như vậy phát sinh, lúc trước cũng chưa từng có việc xử phạt, huống chi Kiệt Sâm gia nhập Thiên Không Thành còn chưa tới một năm, nói không chừng hắn cũng không hiểu rõ hàm nghĩa lệnh triệu tập này cũng không nhất định!
Khắc Phu Lâm lạnh nhạt phản bác.
- Hừ, Khắc Phu Lâm, Kiệt Sâm là do ngươi dẫn vào Linh Dược Sư Tháp, ngươi tự nhiên muốn nói tốt cho hắn, quy củ là do người định, hơn nữa trong lịch sử những lần đệ tử không kịp tới đều là có nguyên nhân, hơn nữa những lần thi đấu đó cũng không quan trọng như hôm nay, lần này là quan hệ tới việc Linh Dược Sư Tháp chúng ta tham gia cuộc thí luyện lớn cả đại lục, hành vi của Kiệt Sâm nói cho dễ nghe là đến trễ ngoài ý muốn, nói khó nghe là không tuân kỷ luật, coi trời bằng vung, tùy ý làm bậy…
Kỳ Thác Khắc cười lạnh.
- Được rồi!
Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão lên tiếng:
- Ba Tư Đức điện chủ, hỏi thăm hộ pháp của Hạch Tâm Điện xem Kiệt Sâm đang ở đâu? Nếu như ở trong Thiên Không Thành thì phái người gọi hắn tới nhanh đi!
Ánh mắt các trưởng lão cùng các điện chủ rơi lên trên người mấy vị hộ pháp Hạch Tâm Điện.
Mấy vị hộ pháp đưa mắt nhìn nhau, Mông Tây hộ pháp đứng dậy nói:
- Chư vị trưởng lão, điện chủ, hai tháng trước Kiệt Sâm đã tiến nhập bí cảnh thí luyện, đến nay còn chưa trở về, cũng không có mặt trong Thiên Không Thành!
- Ah!
Nghe được lời giải thích của Mông Tây hộ pháp, trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ chợt hiểu, đồng thời dáng vẻ không vui cũng đã biến mất.
- Kiệt Sâm đang ở trong bí cảnh thí luyện? Bỏ đi, xem ra hắn có việc nên trễ nải…
Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão lắc đầu:
- Xem thử chiều nay khi rút thăm hắn có kịp chạy về hay không, nếu như không về kịp thì chỉ có thể hủy bỏ tư cách thi đấu lần này của hắn mà thôi!
Nghe được tin tức Kiệt Sâm đang ở bên trong bí cảnh thí luyện, trong lòng mọi người đều hiểu được Kiệt Sâm đã bị sự tình gì làm chậm trễ, trong lịch sử có vài lần tuyển thủ bị trễ cũng là vì đi vào bí cảnh thí luyện gặp phải phiền toái gì đó, nên không kịp thời gian quay về mà thôi.
Ngay khi mấy người Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức đang trao đổi, các đệ tử báo danh tranh đoạt ba mươi danh ngạch cùng công tác rút thăm cũng đã xong xuôi, sắp bắt đầu vòng quyết đấu thứ nhất.
- Chúng ta xem thử lần này giải thi đấu Linh Dược Bảng như thế nào, nhìn xem lần này lại có đệ tử nào có tiến bộ…
Nhóm người Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức đưa mắt nhìn Thiên Không lôi đài, rất nhiều đệ tử tiến vào bên trong, chia thành từng cặp đối thủ tiến hành chiến đấu độc lập, đại chiến lập tức được mở màn.
Khi các đệ tử bắt đầu cuộc thi đấu bên trong Thiên Không Thành…
Linh Dược Sư Tháp, bí cảnh thí luyện.
Nơi này là một mảnh núi rừng thật yên tĩnh, tận sâu trong bí cảnh thí luyện, trong khu núi có một mảnh quái thạch mọc san sát thành rừng, bên trong có vài linh thú cấp thấp đang cẩn thận đi ngang qua.
- Oanh long long…
Đột nhiên một tiếng oanh minh cực lớn vang lên trong khu núi rừng, trong khu núi vốn yên tĩnh mạnh mẽ bộc phát ra một đạo ngũ sắc thần hồng, linh lực khủng bố tràn ra, vô số loạn thạch đều bị cỗ lực lượng khổng lồ kia chấn thành bột mịn.
Một đạo nhân ảnh từ trong đống loạn thạch phóng lên trời, loạn thạch vẩy tung khắp nơi, đá vụn bắn ra bốn phía.
Đạo nhân ảnh đứng lơ lửng trên bầu trời khu núi, trên người lơ đãng tản mát ra từng đạo khí tức khủng bố, làm toàn bộ linh thú chung quanh đều mềm nhũn hai chân, không tự chủ được nằm sấp trên mặt đất.
Đây là một thanh niên có mái tóc dài màu đen, một thân áo bào vô cùng rách rưới, thậm chí còn có vết máu loang lổ đỏ sậm, tạo cho người ta cảm giác vô cùng chật vật.
Người này chính là Kiệt Sâm đã vì hấp thu Thổ Linh Châu mà hôn mê suốt một tháng qua.
- Ha ha, ta đã thoát ra được, ta đã thoát khỏi Thiên Tiệm Sơn…
Cảm thụ được thân thể tràn ngập lực lượng, trên mặt Kiệt Sâm tràn đầy mừng rỡ, trong miệng không nhịn được thét dài.
- Để cho ta nhìn xem Thổ Linh Châu mang tới cho ta nỗi vui mừng nào!
Sau hồi lâu, Kiệt Sâm ngừng tiếng hét dài, bắt đầu cảm thụ thân thể sau khi lột xác của chính mình.
- Đây là…hoàng linh sư thất giai cao cấp, rốt cục ta đã tấn cấp!
Kiệt Sâm đầu tiên cảm giác được là linh lực thất giai cao cấp trong thân thể mình, linh lực thất giai cao cấp nồng đậm như chất lỏng, đang không ngừng khởi động bên trong kinh mạch của hắn, vô cùng cường hãn.
Đồng thời Kiệt Sâm cảm giác được bản thân mình càng thêm hòa hợp cùng thiên địa linh lực chung quanh.
- Đây là hoàng linh sư thất giai cao cấp sao? Loại lực lượng này, loại cảm giác hoàn toàn dung hợp cùng thiên địa…
Trên bầu trời, Kiệt Sâm ngơ ngác nhìn hai tay của mình, hắn cảm giác được thân thể mình giờ phút này tràn đầy lực lượng, mỗi cử động đều như có pháp tắc lưu chuyển bên trong, tràn đầy lực lượng huyền ảo.
- Đúng rồi, còn có Thổ Linh Châu…
Kiệt Sâm nghĩ tới mình đã hấp thu Thổ Linh Châu, linh thức của hắn nhanh chóng cảm giác tinh thần hải của mình.
- Ông…
Một đạo thổ hệ linh lực ba động cực lớn đột nhiên từ trên người Kiệt Sâm truyền ra, trong nỗi kinh ngạc của hắn, một đạo kim sắc cực hạn linh hoàn ẩn chứa chút màu xám từ đỉnh đầu Kiệt Sâm toát ra, sau đó lơ lửng sau đầu của hắn.
- Lục giai linh hoàn…ách…
Kiệt Sâm thoáng ngây dại, Thổ Linh Châu hóa thành linh hoàn lại là lục giai mà không phải là thất giai linh hoàn như trong sự tưởng tượng của hắn.