Linh Dược Thần Sư

Chương 696: Hồi Linh Dược Thành (1)



- Kiệt Sâm, ngươi có biết trong hàng đệ tử như chúng ta đã từng có mấy người có tư cách đi ra ngoài không?

- Mấy người?

Kiệt Sâm hiếu kỳ.

- Ba người, không tính có ta, trong đệ tử hạch tâm cũng chỉ có Ai Đức Mễ Tư cùng Tạp Tắc Nỗ Tư từng được đi ra ngoài qua, hiện tại tính cả ngươi, cũng chỉ có ba người, hơn nữa theo ta đoán chừng, tối đa cũng chỉ có mấy người chúng ta, ta từng xem qua, dùng tư chất của những người còn lại sẽ không còn có ai có được tư cách đi ra ngoài!

- Ít như vậy?

Kiệt Sâm không khỏi giật mình, mặc dù hắn biết số người sẽ không nhiều, nhưng không nghĩ tới trong nhiều đệ tử như vậy ngoại trừ mình vậy mà chỉ có hai người từng được đi ra ngoài.

- Như vậy chẳng phải nói truyền thừa của Linh Dược Sư Tháp chỉ có trong mấy người chúng ta thôi sao?

Tạp Tắc Nỗ Tư cũng giật mình.

- Ha ha, tuy trong hàng đệ tử chỉ có mấy người chúng ta, nhưng ta có nói qua đệ tử phóng ra ngoài cũng chỉ có mấy đệ tử như chúng ta thôi sao?

Lam Nguyệt Cổ Sâm nở nụ cười:

- Tháp chủ tại nhiệm đã mấy trăm năm thời gian, chúng ta là mấy người mạnh nhất trong hàng đệ tử hạch tâm mấy chục năm qua, nhưng trước chúng ta còn có không ít đệ tử hạch tâm cường đại, trong bọn họ cũng có một ít đạt được tư cách đi ra ngoài, hôm nay họ đều không ở trong Thiên Không Thành mà là được an bài tới vài chỗ trên đại lục đảm nhiệm chức vị trọng yếu, nhưng số lượng cũng không nhiều!

- Cho nên ta khuyên ngươi nên nắm chặt cơ hội lần này, ngươi cự tuyệt một lần sẽ không còn cơ hội lần thứ hai đâu!

Lam Nguyệt Cổ Sâm cuối cùng tổng kết.

- Đi, đi, Kiệt Sâm huynh đệ, hiện tại ta đi với ngươi, một cơ hội như vậy mà ngươi cũng cự tuyệt, ta thật sự không nhịn được rồi!

Nhìn thấy biểu hiện thản nhiên của Kiệt Sâm, Tạp Tắc Nỗ Tư không nhịn được lôi kéo Kiệt Sâm muốn đi về hướng Hạch Tâm Điện.

Kiệt Sâm cười cười, lên tiếng nói:

- Tạp Tắc Nỗ Tư, không cần gấp gáp như vậy, tuy ta cự tuyệt yêu cầu của Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão nhưng bọn họ có cho ta thời gian một tháng dưỡng thương, đến lúc đó nếu như ta nguyện ý vẫn sẽ được đi ra ngoài!

- Cho ngươi một tháng thời gian, đến lúc đó ngươi nguyện ý vẫn có thể đi ra ngoài? Tuy bọn họ nói như vậy, nhưng đến lúc đó nếu bọn họ đổi ý thì phải làm sao bây giờ?

Tạp Tắc Nỗ Tư lên tiếng hỏi.

- Đổi ý?

Kiệt Sâm cười lắc đầu.

Nhìn thấy bộ dáng không hề có chút sốt ruột của Kiệt Sâm, Tạp Tắc Nỗ Tư hoàn toàn chịu phục:

- Kiệt Sâm huynh đệ, hiện tại ta thật sự bội phục ngươi rồi, tình huống như vậy mà ngươi vẫn còn có thể trấn định được, ngươi giỏi!

Hắn cũng không biết ở trong mắt Kiệt Sâm so sánh với việc tu luyện trở thành Dược Thần, tư cách kế thừa Linh Dược Sư Tháp cũng không đến mức trọng yếu như vậy.

Đương nhiên, nếu chỉ cần đi ra ngoài trong thời gian ngắn, trong lòng Kiệt Sâm cũng đã quyết định chủ ý, đến lúc đó đi ra ngoài rèn luyện lịch lãm một chút cũng tốt, ở Hóa Thần Đảo tu luyện tuy tốc độ hấp thu linh lực cùng chất lượng cường đại hơn thế giới bên ngoài rất nhiều, nhưng từ hoàng linh sư thất giai cao cấp tấn thăng lên đế linh sư bát giai đê cấp cũng không chỉ đơn giản tu luyện là được, còn cần có cảm ngộ đặc biệt.

Nói không chừng đi ra ngoài một thời gian là có thể đạt được cảm ngộ nào đó, hơn nữa nếu đến Tái Luân đế quốc cũng có thể thuận đường đi thăm đệ tử Lạc Khố Ân của hắn, cùng phụ thân và đệ tử A Cơ Mễ Đức tại Hỗn Loạn Lĩnh.

Tính toán lại một chút, Kiệt Sâm mới phát hiện mình đã có gần năm năm chưa trở về Hỗn Loạn Lĩnh, dù là Lạc Khố Ân cũng đã có ba năm không gặp, thân là sư phụ mình thật đúng là không xứng chức chút nào.

Vừa nghĩ tới bọn họ, trái tim có chút bình thản trống vắng vì nhiều năm tu luyện của Kiệt Sâm giờ khắc này lại có chút rung động sôi trào.

- Đúng vậy, quay về nhìn xem một chút cũng không tệ, không phải sao?

Khóe môi Kiệt Sâm hiện lên dáng tươi cười.

Trong những ngày tiếp theo, Kiệt Sâm ở lại trên Hóa Thần Đảo không ngừng an dưỡng, dùng năng lực khôi phục cường hãn tới ngày thứ ba đã đem tổn thương trong cơ thể hoàn toàn trị lành, trạng thái thân thể cũng đề thăng lên tới mức tốt nhất.

Thời gian kế tiếp Kiệt Sâm cũng không hề nghỉ ngơi, không ngừng tu luyện bên trong sơn cốc, gia tăng linh lực của chính mình.

Hắn tấn giai hoàng linh sư thất giai cao cấp còn chưa tới một tháng thời gian, xa xa còn chưa đạt tới được thất giai đỉnh phong, càng chưa đụng chạm tới cánh cửa đế linh sư bát giai, hôm nay hắn đang cần hấp thu cùng lớn mạnh linh lực trong cơ thể không ngừng, mà tu luyện bên trong sơn cốc có linh lực gấp mười lần bên ngoài thời gian một ngày tương đương bên ngoài mười ngày, ở bên ngoài chỉ sợ không có cơ hội tốt như vậy, Kiệt Sâm đương nhiên là sẽ không bỏ qua.

Đương nhiên, Kiệt Sâm cũng không chỉ chuyên tâm vào việc tu luyện, lúc bình thường hắn vẫn cùng Tạp Tắc Nỗ Tư và Lam Nguyệt Cổ Sâm luận bàn một chút, hoặc thảo luận tri thức liên quan tới phương diện linh dược học, ngẫu nhiên sẽ ở trong sơn cốc tìm kiếm một ít tài liệu linh dược thử đem phối chế.

Ít nhất trong phương diện linh thức lưu linh dược học Kiệt Sâm vẫn còn thật nhiều khiếm khuyết, hắn cần hướng Lam Nguyệt Cổ Sâm cùng Tạp Tắc Nỗ Tư học tập không ít.

Cứ như vậy thời gian chậm rãi trôi qua, thực lực Kiệt Sâm cũng không ngừng tăng lên trong lúc tu luyện, đối với tạo nghệ linh thức lưu linh dược học cũng đã đạt tới cấp độ càng sâu hơn.

Thời gian một tháng lại trôi qua, trong một tháng này mỗi ngày Kiệt Sâm đều tu luyện, không lãng phí một ngày nào.

- Sưu!

Ngay khi Mông Tây hộ pháp còn chưa kịp đáp xuống Hóa Thần Đảo, một đạo hắc bạch lưu quang đã từ một vách núi trong Hóa Thần Đảo phóng lên trời dừng lại ngay trước mặt Mông Tây hộ pháp.

- Nơi này là Hóa Thần Đảo, không biết Mông Tây hộ pháp đường xa mà đến có chuyện gì không? Nguồn tại http://Truyện FULL

Tạp Tắc Nỗ Tư ngăn cản trước người Mông Tây hộ pháp, lên tiếng hỏi.