Thời điểm lần đầu tiên Bác Nhĩ Đinh gia tộc Mặc Tư Bản tộc trưởng giết đến trước cửa ra vào của Thải Hồng Tháp, chính Mạch Khắc Hán Mỗ hội trưởng cũng là người giúp đỡ ít việc, chút yêu cầu này, Kiệt Sâm tự nhiên sẽ thỏa mãn, huống chi, siêu hiệu trị liệu dược tề phối chế dùng để bán ra, mà Mạo Hiểm Giả công hội với tư cách là thế lực tiêu hao dược tề nhiều nhất tại Luân Đa hành tỉnh, cho dù là Mạo Hiểm Giả công hội không tìm tới, Thải Hồng Tháp cũng sẽ bán qua, đây chính là khách hàng lớn a.
- Ha ha, được lắm, ta trước hết đa tạ Kiệt Sâm hội trưởng, về sau Kiệt Sâm hội trưởng có cái gì cần, cứ việc nói, chỉ cần Mạo Hiểm Giả công hội chúng ta có thể làm, Mạo Hiểm Giả công hội tuyệt không chối từ.
Mạch Khắc Hán Mỗ hội trưởng nghe Kiệt Sâm nói như vậy, trên mặt vô cùng vui vẻ.
- Nói đến đây, Mạch Khắc Hán Mỗ hội trưởng, Thải Hồng Tháp chúng ta thật sự có việc cần Mạch Khắc Hán Mỗ hội trưởng hỗ trợ.
Đột nhiên Kiệt Sâm mở miệng lên tiếng, ánh mắt nhấp nháy nhìn qua Mạch Khắc Hán Mỗ.
- Ah? Không biết Kiệt Sâm hội trưởng muốn nhờ ta hỗ trợ chuyện gì? Cứ mở miệng, nếu Mạo Hiểm Giả công hội có thể làm được, Mạch Khắc Hán Mỗ ta tuyệt đối nghiêm túc.
Mạch Khắc Hán Mỗ hào sảng lên tiếng.
Kiệt Sâm cười cười:
- Mạch Khắc Hán Mỗ hội trưởng, tại Luân Đa hành tỉnh chúng ta, tuy tất cả thế lực lớn đều có nơi trồng linh dược liệu, nhưng chính thức có được linh dược liệu thừa thải, trừ Thải Hồng Tháp ta, Bác Nhĩ Đinh gia tộc, cũng chỉ có Mạo Hiểm Giả công hội, trong đó một ít linh dược tề cần thiết phối chế trị liệu dược tề, Thải Hồng Tháp cùng Bác Nhĩ Đinh gia tộc không có nhiều lắm, đại đa số đều là Mạo Hiểm Giả công hội các ngươi thừa thải...
- Cho nên, ta hy vọng, Mạo Hiểm Giả công hội các ngươi, về sau có thể cự tuyệt yêu cầu cung cấp linh dược liệu cho Bác Nhĩ Đinh gia tộc a.
Kiệt Sâm vừa dứt lời, ánh mắt của hắn là được nhanh nhìn chăm chú vào Mạch Khắc Hán Mỗ hội trưởng, hắn tại Luân Đa hành tỉnh ngây ngốc không lâu lắm, cho nên, hắn hy vọng có thể trước khi rời đi, làm cho Bác Nhĩ Đinh gia tộc triệt để sụp đổ, như vậy, sau khi hắn rời đi sẽ an tâm một chút.
Nghe được Kiệt Sâm nói thế, sắc mặt Mạch Khắc Hán Mỗ hội trưởng lại hơi đổi, hai đầu lông mày toát ra một tia khó xử.
- Kiệt Sâm hội trưởng, Mạo Hiểm Giả chúng ta chắc chắn đã có quy định, bất luận là phân hội nào cũng không được tham gia tranh đấu của các thế lực, nếu như ta đáp ứng yêu cầu này của Kiệt Sâm hội trưởng, đã triệt để đối địch với Bác Nhĩ Đinh gia tộc, gián tiếp trợ giúp Thải Hồng Tháp, chuyện này không hợp quy của chúng ta...
Kiệt Sâm nhìn qua mắt Mạch Khắc Hán Mỗ, bình tĩnh nói:
- Đã Mạch Khắc Hán Mỗ hội trưởng khó xử, xem như ta chưa nói gì, nhưng siêu hiệu trị dược tề sau này Mạo Hiểm Giả công hội cần thiết, Bác Nhĩ Đinh gia tộc bình thường mua bán với Mạo Hiểm Giả công hội đều dùng dược liệu để đổi, trừ việc đó ra, Thải Hồng Tháp chúng ta không tiếp thụ bất luận hình thức trả tiền nào khác, Mạch Khắc Hán Mỗ hội trưởng, không biết ngươi suy nghĩ thế nào?
- Cái này...
Trên mặt Mạch Khắc Hán Mỗ hội trưởng lập tức lộ ra nụ cười khổ, kỳ thật quy củ trong lời của hắn thì hắn biết rõ trong lòng, chỉ có điều lợi ích không tới.
- Mạch Khắc Hán Mỗ hội trưởng, ngươi cũng không cần phải gấp làm ra quyết định.
Kiệt Sâm lại lần nữa lên tiếng:
- Ngươi phải biết rằng, Thải Hồng Tháp chúng ta là một phần của Linh Dược Sư tháp, không chỉ có một loại siêu hiệu trị liệu dược tề bán ra, siêu hiệu trị liệu dược tề chỉ là đồ vật bất nhập lưu mà thôi, có nhiều thứ, ta tin tưởng Mạch Khắc Hán Mỗ hội trưởng sẽ không cự tuyệt.
Kiệt Sâm cười thần bí. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Một bên, Mạch Khắc Hán Mỗ lâm vào tràm tư, Kiệt Sâm nói lời này rốt cuộc có ý gì? Siêu hiệu trị liệu dược tề chỉ là đồ vật bất nhập lưu, có nhiều thứ chính mình sẽ không cự tuyệt, là cái gì?
Trong lúc đó, Mạch Khắc Hán Mỗ như nghĩ tới cái gì đó, thân thể nhịn không được run lên, thần sắc có chút kích động, hắn ngẩng đầu vừa định lên tiếng, lại phát hiện Kiệt Sâm đã bưng một ly rượu đỏ, một mình đi tới một góc hẻo lánh của đại sảnh, tinh tế thưởng thức.
Qua vài ngày chính mình phải rời khỏi Luân Đa hành tỉnh, hôm nay Thải Hồng Tháp tuy ở Luân Đa hành tỉnh như mặt trời ban trưa, nhưng Bác Nhĩ Đinh gia tộc còn cách kéo dài hơi tàn, hôm nay tất cả thế lực của Luân Đa hành tỉnh tụ tập tại đây, chính mình nên thừa dịp này, triệt để đem Bác Nhĩ Đinh gia tộc đánh cho tàn phế.
Ngồi trong góc, Kiệt Sâm chậm rãi dao động ly rượu đỏ trong tay, trong nội tâm suy nghĩ nhiều thứ.
- Ngả Âu Lạc Tư thành chủ đến.
Ngay thời điểm Kiệt Sâm đang suy nghĩ, trong đại sảnh đột nhiên có tiếng xôn xao lớn.
Kiệt Sâm giương mắt nhìn lên, chỉ thấy Ngả Âu Lạc Tư thành chủ mặc trường bào màu vàng, mang trên mặt nụ cười ôn hòa, đang đi vào trong đại sảnh.
Ngả Âu Lạc Tư thân là tỉnh đốc, người muốn nhờ vả quan hệ với hắn, đương nhiên quá nhiều, đặc biệt là những thành chủ các thành trì phía dưới ở Luân Đa hành tỉnh, vô cùng nhanh chóng, giống như chúng tinh ủng nguyệt, không ngừng vây quanh.
Ngả Âu Lạc Tư thành chủ đối mặt với chuyện như vậy, trên mặt không có chút bối rối nào, khóe miệng mỉm cười, vừa đi vừa hàn huyên với khách nhân, tiến vào trong đại sảnh yến hội.
- Ha ha, cảm tạ chư vị hôm nay trước tới tham gia yến hội, yến hội hôm nay cũng giống như năm trước, ta muốn mời mọi người tham gia, mọi người thỏa thích hưởng dụng, đừng câu thúc.
- Ha ha.
Lỗ Nhĩ Tư cười ngây ngô, Đạt La Đặc cùng Ai Nhĩ Bá Tháp hai người cũng đỏ cả mặt, mồ hôi ước trán, lúc trước mọi người quá nhiệt tình, làm cho ba người bọn họ không chống đỡ được.
Ba người bọn họ thân là chủ quản của hội trưởng Linh Dược Sư công hội tại Luân Đa hành tỉnh này không dưới mười năm, đều tham gia yến hội tại Luân Đa hành tỉnh hàng năm, chỉ có điều khi đó, ba người bọn họ tuy thân phận và địa vị cực cao, nhưng chỉ xã giao hời hợt với những người ở đây, tối đa là chào hỏi, tùy tiện phiếm vài câu, không quá mức nhiệt tình.
Nhưng mà hôm nay, bọn họ giống như nhân vật chính của yến hội, mỗi thủ lĩnh của các thế lực vô cùng nhiệt tình, tại Luân Đa hành tỉnh mấy năm gần đây, bọn người Lỗ Nhĩ Tư lần đầu tiên hãnh diện như vậy, trong nội tâm có phần thoải mái, tự nhiên là khó có thể nói nên lời.