Mà trong những năm Kiệt Sâm rời đi Lạc Khố Ân không ngừng tích lũy, hắn cũng không sốt ruột đột phá mà nghe theo ý kiến của Kiệt Sâm, không ngừng củng cố tu vi của mình, ngoại trừ tu luyện ra, bình thường cũng đối luyện với Cơ Lạc Tư một chút, hoặc là cùng Phỉ Lộ Đặc ra đi du ngoạn.
Những trong năm này, tình cảm giác Lạc Khố Ân và Phỉ Lộ Đặc càng ngày càng sâu, hai người đều thầm nảy sinh tình cảm, nhưng vào hai năm trước, không biết nguyên nhân gì Áo Đức Lâm thành chủ đột nhiên từ nhậm thành chủ Thiên Hồng thành, đồng thời Thiên Hồng thành lại tới nữa tới một thành chủ mới.
Đương nhiên, lấy thế lực hiện giờ của Mạc Lý gia tộc ở trong Thiên Hồng thành, cùng với quan hệ với tỉnh đốc A Lỗ Địch Ba, thành chủ mới đến cũng không đáng kể chút nào, mấu chốt chính là, Áo Đức Lâm thành chủ và Phỉ Lộ Đặc lại phải rời khỏi Thiên Hồng thành.
Mà lúc kia, tình cảm giữa Lạc Khố Ân và Phỉ Lộ Đặc đã rất sâu rồi, mắt thấy hai người muốn tách ra, Lạc Khố Ân tự nhiên vô cùng khổ sở, nhìn thấy Lạc Khố Ân như vậy, Khải Tư Đặc tộc trưởng thương lượng với gia tộc một chút, liền quyết định trước khi Áo Đức Lâm và Phỉ Lộ Đặc rời đi sẽ đại biểu Mạc Lý gia tộc cầu hôn với Áo Đức Lâm thành chủ.
Nói đến đây, trên mặt Khải Tư Đặc lập tức lộ ra vẻ sầu khổ.
- Ngày đó, đúng lúc là ngày hôm sau trước khi Áo Đức Lâm thành chủ rời đi, ta mang theo Lạc Khố Ân đến bái phỏng Áo Đức Lâm thành chủ, nhưng ngay cả mặt Áo Đức Lâm thành chủ và Phỉ Lộ Đặc cũng chưa gặp đã bị người của gia tộc Áo Đức Lâm thành chủ đến đây đón người ngăn cản.
- Ngăn cản?
Kiệt Sâm cả kinh, nghe thế, trong lòng của hắn đã ẩn ẩn suy đoán ra, kế tiếp phát sinh cái gì. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Tư Đặc gật đầu:
- Người ngăn chúng ta lại là một người cậu của Phỉ Lộ Đặc, hắn tựa hồ biết rõ chuyện giữa Phỉ Lộ Đặc và Lạc Khố Ân, khi chúng ta nói rõ ý đồ đến hắn hắn rất quyết đoán cự tuyệt, hơn nữa nói cho chúng ta biết, vĩnh viễn cũng đừng nên đánh chủ ý lên Phỉ Lộ Đặc, gia tộc của bọn họ cũng không phải một gia tộc nho nhỏ như chúng ta có thể so sánh, nếu Lạc Khố Ân còn dây dưa với Phỉ Lộ Đặc nữa thì sẽ khiến Mạc Lý gia tộc chúng ta bị xóa xổ vĩnh viễn khỏi Tái Luân đế quốc.
- Kiệt Sâm đại nhân, ngươi không biết, bộ dáng của Lạc Khố Ân lúc ấy thống khổ thể nào đâu, đứa nhỏ này tuy rằng thoạt nhìn rất ôn hòa, nhưng cá tính cũng rất quật cường, hiếu thắng, chưa bao giờ chịu cúi đầu, nhưng vì Phỉ Lộ Đặc, hắn đã đâu khổ cầu khẩn đối phương, hy vọng có thể gặp mặt Phỉ Lộ Đặc một lần, ta tự nhiên cũng ở một bên nói giúp.
- Nhưng người nọ lại căn bản không để ý tới, cuối cùng bị chúng ta ép, lại còn đả thương hai người Lạc Khố Ân, trực tiếp ném ra khỏi phủ đệ của Áo Đức Lâm thành chủ, từ đầu đến cuối, chúng ta cũng không hề nhìn thấy hai người Áo Đức Lâm thành chủ và Phỉ Lộ Đặc.
- Đả thương ngươi và Lạc Khố Ân?
Trong mắt Kiệt Sâm lóe lên tinh mang, có một tia lãnh ý hiện lên.
Nhìn thấy hàn ý trong mắt Kiệt Sâm, trong lòng Khải Tư Đặc run lên, vội vàng lên tiếng nói:
- Kiệt Sâm đại nhân, người tự xưng là cậu Phỉ Lộ Đặc kia rất mạnh, lúc trước ta và Lạc Khố Ân đều là lục giai cao cấp tôn Linh Sư nhưng căn bản không địch nổi một chiêu, ta tuy rằng thực lực không ra gì, nhưng cũng nhìn ra được, người nọ hẳn không phải là thất giai hoàng Linh Sư, mà cũng giống như A Lỗ Địch Ba đại nhân, là bát giai đế Linh Sư.
Nói đến đây, trong giọng nói của Khải Tư Đặc không khỏi mang theo một tia run rẩy, Mạc Lý gia tộc những năm gần đây tuy rằng không ngừng phát triển, nhưng dù sao vẫn chỉ là một tiểu gia tộc, không coi là thế lực siêu cấp gì cả, bát giai đế Linh Sư đối với nhân vật như Khải Tư Đặc mà nói, thực lực quá mức cường đại và xa xôi, căn bản không phải bọn hắn có thể đắc tội được.
- Sau khi trở về Lạc Khố Ân liền tu luyện như điên, ta thấy mà không đành lòng, vì vậy chạy tới Xích Viêm Thành hỏi thăm A Lỗ Địch Ba đại nhân, muốn biết Áo Đức Lâm thành chủ kia đến tột cùng là gia tộc gì, đồng thời cũng muốn khiến A Lỗ Địch Ba đại nhân thay Lạc Khố Ân cầu tình với gia tộc đối phương...
Không nghĩ tới A Lỗ Địch Ba đại nhân sau khi nghe ta nói xong chỉ hít một hơi, bảo ta khuyên bảo Lạc Khố Ân ngàn vạn không nên hành động theo cảm tình, đối phương địa vị rất lớn, đừng nói là Mạc Lý gia tộc chúng ta, coi như là hắn cũng căn bản không thể đắc tội, ta nghe thế đã biết rõ, đối phương căn bản không phải chúng ta có thể trèo cao được.
- Nhưng sau khi ta nói lời A Lỗ Địch Ba đại nhân cho Lạc Khố Ân nghe thì Lạc Khố Ân cũng không buông tha cho, hắn không ngừng tu luyện, rốt cục hai tháng sau đã đột phá thất giai đê cấp hoàng Linh Sư, rồi sau đó liền muốn đi đế đô tìm Phỉ Lộ Đặc, hắn nói hắn muốn dùng cố gắng của bản thân để đả động gia tộc đối phương, mặc kệ đối phương là nhân vật nào, hắn tin tưởng chỉ cần thực lực của hắn đủ mạnh thì đối phương nhất định sẽ đồng ý.
Kiệt Sâm dò hỏi.
- Về sau Lạc Khố Ân liền đi đế đô, hắn thăm dò được phủ đệ của gia tộc Phỉ Lộ Đặc, nhưng ngay cả đại môn đối phương cũng chưa bước vào được đã bị cậu của Phỉ Lộ Đặc ngăn cản, cũng khiến Lạc Khố Ân chết đi cái tâm này...
- Lạc Khố Ân sao nguyện ý được, hắn ý nghĩ nóng lên muốn xông thẳng vào, nhưng lại bị đối phương đánh ra, thiếu chút nữa ngay cả mạng sống cũng không còn, cũng may là Ba Liên Đạt đại sư vừa vặn đi ngang qua, nếu không, chỉ sợ Lạc Khố Ân lúc trước đã chết ở đó rồi...
Nói đến đây, Khải Tư Đặc toàn thân đều không kim được run rẫy. Có thể tưởng tượng, lúc trước khi đạt được tin tức này hắn đã thống khổ đến dường nào. Thân là phụ thân của Lạc Khố Ân, hắn đối với cái này lại không có cách nào, khiến hắn tự trách vô cùng.