- Đề Da Lợi Á, con là hoàng tử của Tái Luân đế quốc, Kiệt Sâm đại sư thật khó có cơ hội đến đế quốc lần đầu tiên, hai ngày này con dẫn đại sư đi dạo chơi đế đô, lĩnh hội phong tình Tái Luân đế quốc chúng ta một chút!
Bên trong Linh Vũ Điện, Bỉ Đắc bệ hạ lại nói thêm vài câu với Kiệt Sâm sau đó lên tiếng dặn dò Đề Da Lợi Á đứng phía sau.
- Dạ, phụ hoàng!
Đề Da Lợi Á cung kính đáp.
Bỉ Đắc rời đi, đại biểu nghi thức sắc phong hoàn thành, bên trong Linh Vũ Điện rất nhiều quý tộc bàn tán xôn xao, dựa theo trình tự rời đi Linh Vũ Điện.
Kiệt Sâm, Lạc Khố Ân, Đề Da Lợi Á, Hi Mông Tư mấy người đi dạo trong hoàng cung, Đề Da Lợi Á cười nói:
- Kiệt Sâm đại sư, ta vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của phụ hoàng, ngươi thật sự làm phụ hoàng chấn kinh a, linh dược hoàng sư thất giai cao cấp chỉ hai mươi bốn tuổi, thật biến thái, không biết ngươi làm sao tu luyện!
Đề Da Lợi Á thật sự cảm khái.
Nói thật ra Kiệt Sâm đạt tới hoàng linh sư thất giai cao cấp lúc hai mươi bốn tuổi tuy được xem là thiên tài, nhưng cũng không có gì, bởi vì Lạc Khố Ân cùng Đề Da Lợi Á đều mới hai mươi ba tuổi, một người là thất giai cao cấp một người đã là thất giai trung cấp.
Cho dù bên trong Thánh Địa của đế quốc, mặc dù còn chưa tới mức khoa trương như bọn họ, nhưng trước ba mươi tuổi đạt tới hoàng linh sư thất giai cao cấp cũng có một ít người.
Nhưng linh dược hoàng sư thất giai cao cấp hai mươi bốn tuổi, thật sự có chút khoa trương.
Nói ra làm người chấn động.
Không ai đoán được trong tương lai Kiệt Sâm sẽ đáng sợ thế nào.
- Phải rồi, Kiệt Sâm đại sư còn chưa kết hôn phải không? Ngươi có vừa ý vị công chúa nào của đế quốc chúng ta hay không? Nếu như có thì tranh thủ nói với ta, ta giúp ngươi đi gặp phụ hoàng cầu hôn, cam đoan giúp ngươi đạt thành!
Đề Da Lợi Á hoàng tử hưng phấn nói:
- Nếu như chưa từng nhìn thấy, hiện tại cũng có thể nhìn thử xem…Ta cho ngươi biết, ta có vài tỷ muội đều sắc nước hương trời hơn nữa tính cách cũng tốt, dịu dàng săn sóc, dữ dằn bưu hãn nhỏ nhắn xinh xắn mê người, thành thục diễm lệ, ngươi thích loại hình gì đều có thể tìm được…
Đề Da Lợi Á bắt đầu làm mối cho Kiệt Sâm.
Ở bên cạnh, Kiệt Sâm không nhịn được mặt mày đen thui, mà nhóm người Hi Mông Tư cũng không lời nào để nói nhìn qua Đề Da Lợi Á.
Mọi người rất nhanh đi ra khỏi hoàng cung, ngoài hoàng cung rất nhiều quý tộc đang cáo biệt lẫn nhau, chuẩn bị về phủ, Kiệt Sâm liếc mắt nhìn thấy Bố Lan Thiết Đặc tộc trưởng đứng trong đám người.
Hắn cùng Đề Da Lợi Á liếc mắt nhìn nhau, Kiệt Sâm lập tức bước nhanh đi tới.
- Bố Lan Thiết Đặc tộc trưởng, chậm đã!
Đề Da Lợi Á hoàng tử gọi lại Bố Lan Thiết Đặc.
- Nguyên lai là Đề Da Lợi Á điện hạ!
Bố Lan Thiết Đặc dừng chân lại, vẻ mặt tươi cười lên tiếng:
- Không biết điện hạ gọi lại lão phu có chuyện gì sao?
Thật nhiều quý tộc chung quanh đều đưa mắt nhìn nhóm người Kiệt Sâm, nhưng cũng không dám nhìn lâu đều đã rời đi.
- Ha ha, là như thế này, Bố Lan Thiết Đặc tộc trưởng, là Kiệt Sâm đại sư tìm tộc trưởng có việc, phụ hoàng để cho ta đi cùng Kiệt Sâm đại sư, dĩ nhiên ta cùng đến đây rồi!
Đề Da Lợi Á cười lên tiếng.
- Nguyên lai là như vậy, nhân vật thiên tài như Kiệt Sâm đại sư lão phu cũng vô cùng bội phục!
Bố Lan Thiết Đặc lộ ra dáng tươi cười, đưa mắt nhìn Lạc Khố Ân đứng bên cạnh Kiệt Sâm, lên tiếng nói:
- Như vậy đi, chúng ta tìm địa phương ngồi một chút, nói thật ra đối với Linh Dược Sư Tháp lão phu cũng vô cùng hiếu kỳ!
- Ha ha, tốt, nơi này là hoàng cung, ta quen thuộc, ta đưa các ngươi đến một địa phương tốt!
Đề Da Lợi Á cười nói.
Ở bên cạnh, Hi Mông Tư, Ba Liên Đạt Nhân cùng Kha Nhĩ Sâm đúng lúc cáo từ, sau đó Kiệt Sâm, Lạc Khố Ân, Bố Lan Thiết Đặc ba người theo Đề Da Lợi Á dẫn dắt đi về hướng cách đó không xa.
Một lát sau bên trong một tiệm trà hào hoa cách hoàng cung không xa, bốn người Kiệt Sâm ngồi xuống thưởng thức trà thơm.
- Không biết lần này Kiệt Sâm đại sư tìm lão hủ đến tột cùng là có chuyện gì?
Bố Lan Thiết Đặc cười hỏi.
- Bố Lan Thiết Đặc tộc trưởng…
Kiệt Sâm cũng không muốn lãng phí thời gian, đi thẳng vào vấn đề nói:
- Quan hệ giữa ta cùng Lạc Khố Ân ta nghĩ Bố Lan Thiết Đặc tộc trưởng cũng đã biết được, chuyện giữa đệ tử ta cùng Phỉ Lộ Đặc, ngươi đừng trách ta lắm miệng, ta chỉ muốn hỏi thăm rốt cục là có vấn đề gì không? Không biết có thể nói cho ta biết được không? Nếu như không thể cũng không sao!
Trong phòng, Đề Da Lợi Á cùng Lạc Khố Ân đều đưa mắt nhìn Bố Lan Thiết Đặc.
Bố Lan Thiết Đặc nhìn Kiệt Sâm, híp mắt ngẫm nghĩ một lúc mới lên tiếng:
- Chuyện Phỉ Lộ Đặc cùng Lạc Khố Ân ta cũng biết, kỳ thật cũng không có gì, nếu Kiệt Sâm đại sư đã hỏi thì ta sẽ nói cho ngươi biết vậy!
- A?
Đôi mắt mấy người Kiệt Sâm không khỏi sáng ngời.
Xem ra việc Bố Lan Thiết Đặc ngăn trở Phỉ Lộ Đặc ở chung một chỗ với Lạc Khố Ân đích thật là có nguyên nhân.
- Phỉ Lộ Đặc là nữ nhi của đại ca ta…
Bố Lan Thiết Đặc uống hớp trà, như lâm vào trong hồi ức, chậm rãi nói:
- Quan hệ giữa ta cùng đại ca rất tốt, thiên phú của hắn cực cao, còn trên cả ta, còn là người nối nghiệp được gia tộc chỉ định, nhưng hắn không thích cảm giác bị gia tộc trói buộc nên cứng rắn nhét vị trí tộc trưởng cho ta, sau đó hắn đi du lịch đại lục, nhưng trong một lần ngoài ý muốn hắn bất hạnh chết sớm, khi hắn ra đi Phỉ Lộ Đặc chỉ có ba tuổi, ta chỉ có đứa con trai nên luôn xem Phỉ Lộ Đặc như con gái của mình.
Ba người Kiệt Sâm yên lặng lắng nghe.
- Phỉ Lộ Đặc kế thừa huyết mạch ưu tú của Cổ Lôi Tư gia tộc, thiên phú của nàng cực cao nhưng ta chưa từng cho nàng áp lực, thầm nghĩ cho nàng trải qua sinh hoạt vô ưu vô lự, thậm chí không cho nàng phục dụng bất cứ linh dược tề đề cao tu vi nào.
Bố Lan Thiết Đặc nhìn qua Lạc Khố Ân hỏi:
- Lạc Khố Ân, ngươi quen Phỉ Lộ Đặc tại Thiên Hồng Thành phải không?
- Hoàng linh sư thất giai đê cấp?
Trên mặt mấy người Kiệt Sâm đều giật mình. Truyện được copy tại Truyện FULL
Phải biết rằng Lạc Khố Ân là Mộc Linh Thể, hơn nữa còn được Kiệt Sâm trợ giúp, tuy ở giữa có ngừng tu luyện vài năm nhưng ở thời điểm hai mươi mốt tuổi mới tấn thăng hoàng linh sư thất giai đê cấp.
Mà Đề Da Lợi Á hoàng tử là một trong tam đại huyết mạch linh sư trên đại lục, được vô số linh dược đại sư trợ giúp hai mươi ba tuổi đạt tới hoàng linh sư thất giai trung cấp.