Linh Dược Thần Sư

Chương 809: Kiệt Sâm cùng Tạp Tư Ốc Nhĩ (2)



Bố Lan Thiết Đặc tộc trưởng không nhịn được lắc đầu, phải biết rằng lúc trước ngay cả hắn cũng không cách nào đả động được Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão, thậm chí còn không để ý thân phận tộc trưởng gây cãi với hắn dữ dội nhưng đều vô dụng, với thân phận người ngoài như Kiệt Sâm, như thế nào có thể làm cho đại trưởng lão chịu thay đổi chủ ý.

Huống chi có thể trở thành thánh linh sư cửu giai, tâm tính mỗi người đều vô cùng kiên định, sẽ rất ít để cho người khác có thể thay đổi tâm ý của mình.

Nhưng khi nhìn vẻ mặt kiên định của Kiệt Sâm, ánh mắt khát vọng của Lạc Khố Ân, cuối cùng Bố Lan Thiết Đặc tộc trưởng vẫn gật đầu.

- Ta có thể mang các ngươi đến gặp Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão, tận hết mọi cố gắng, về phần đại trưởng lão có nguyện ý tiếp kiến các ngươi hay không hay là các ngươi có thể đả động được tới hắn, không phải do ta có thể quyết định.

Bố Lan Thiết Đặc lên tiếng nói:

- Nhưng ta nghĩ với thân phận của Kiệt Sâm đại sư, muốn gặp mặt một lần sẽ không có vấn đề gì!

- Không biết các ngươi định khi nào gặp Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão?

Nhìn dáng vẻ lo lắng của Lạc Khố Ân, Kiệt Sâm cười nói:

- Không biết hiện tại tộc trưởng có thuận tiện không?

- Hiện tại?

Nhìn Kiệt Sâm, Bố Lan Thiết Đặc tộc trưởng nở nụ cười:

- Tốt, đã như vậy, Đề Da Lợi Á hoàng tử, Kiệt Sâm đại sư, các ngươi cùng ngồi chung xe ngựa của ta trở về đi.

Đề Da Lợi Á hoàng tử đứng lên, cười nói:

- Kiệt Sâm đại sư, Bố Lan Thiết Đặc tộc trưởng, chuyện này bây giờ là gia sự của Cổ Lôi Tư gia tộc, ta không đi!

- Ha ha, sự tình hôm nay đã phiền toái Đề Da Lợi Á hoàng tử!

Kiệt Sâm cười lên tiếng.

Đề Da Lợi Á là hoàng tử của đế quốc, hắn chỉ phụ trách giúp Kiệt Sâm gặp mặt Bố Lan Thiết Đặc, chuyện kế tiếp là việc của Kiệt Sâm cùng Cổ Lôi Tư gia tộc, Đề Da Lợi Á không tiện xen lẫn vào.

- Ha ha, Kiệt Sâm đại sư, giữa chúng ta mà còn khách khí làm gì, ở đế đô có chuyện gì cần, cứ đến tìm ta!

Đề Da Lợi Á thật hào sảng lên tiếng.



Đế đô Đế Ngọc Thành, cửa phủ đệ Cổ Lôi Tư gia tộc.

Một chiếc xe ngựa thật lớn, thật xa hoa chậm rãi ngừng ngay trước cửa ra vào, hai hộ vệ canh cửa thấy xe ngựa quen thuộc, cùng tiêu chí trên xe liền cung kính tiến lên nghênh đón.

Là hộ vệ của Cổ Lôi Tư gia tộc, hai người làm sao không nhận ra xe ngựa của tộc trưởng đây?

- Ha ha, Kiệt Sâm đại sư, chúng ta đi thôi!

Thanh âm quen thuộc của tộc trưởng đại nhân truyền đến, từ trên xe ngựa bước xuống ba người, sau đó dưới sự dẫn dắt của Bố Lan Thiết Đặc tộc trưởng từ cửa chính đi vào trong phủ đệ.

- Tộc trưởng đại nhân!

Hai gã hộ vệ cúi thấp người nghênh đón, mấy người đi vào bên trong phủ mới ngẩng đầu, hai hộ vệ vừa lúc nhìn thấy người đi cuối cùng.

- Đó là…đó là…đó không phải là Lạc Khố Ân sao? Tình huống như thế nào?

Hai gã hộ vệ thoáng chốc ngây dại, trừng lớn hai mắt như hóa đá.



Nhìn qua tiền viện vừa xa lạ vừa quen thuộc, trong nội tâm Lạc Khố Ân có chút cảm khái.

Trong hai năm qua mỗi tháng hắn đều đến Cổ Lôi Tư gia tộc phủ đệ hai lần, mỗi lần đều chỉ có thể đứng bên ngoài cửa, chỉ có hai năm trước hắn xông vào một lần, tiến được vào trong tiền viện này nhưng ngay lập tức bị Đức Phổ đánh đuổi ra ngoài, hôm nay là lần đầu tiên quang minh chính đại đi vào.

Bố Lan Thiết Đặc tộc trưởng mang theo Kiệt Sâm cùng Lạc Khố Ân đi tới phòng khách, theo hắn phân phó xuống dưới thị nữ lập tức dâng trà ngon cùng điểm tâm cho ba người.

- Kiệt Sâm đại sư, Lạc Khố Ân, các ngươi chờ một lát, hiện tại ta đi thông tri Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão.

An bài xong mọi chuyện, Bố Lan Thiết Đặc tộc trưởng cười lên tiếng.

- Bố Lan Thiết Đặc tộc trưởng, xin làm phiền!

Kiệt Sâm gật đầu lên tiếng.

Bố Lan Thiết Đặc rời khỏi phòng, Kiệt Sâm thưởng thức trà nhìn một ít tranh trong phòng khách, Lạc Khố Ân lại thật khẩn trương chờ đợi.

- Ồ, trong phòng có khách?

Ngay khi Bố Lan Thiết Đặc đi không bao lâu, Kiệt Sâm đột nhiên nghe được bên ngoài truyền tới một thanh âm, lập tức một trung niên nhân từ bên ngoài đi vào.

- Lạc Khố Ân, là ngươi? Còn ngươi nữa…

Nhìn thấy Lạc Khố Ân cùng Kiệt Sâm, trên mặt trung niên nhân chợt sững sờ, lập tức lộ ra vẻ giận dữ: nguồn TruyenFull.vn

- Là ai, là ai đem hai ngươi mang vào đây?

Trong phòng khách, Lạc Khố Ân còn đang khẩn trương vừa nghe được thanh âm quen thuộc kia, không khỏi ngẩng đầu, ngay lập tức sắc mặt không khỏi tái đi.

Người này chính là Đức Phổ, cậu của Phỉ Lộ Đặc, đã hai lần đánh bị thương Lạc Khố Ân.

- Các hạ, chúng ta là…

Lạc Khố Ân nhận thức Đức Phổ nhưng Kiệt Sâm lại không biết, hắn mở miệng lên tiếng, vừa định giải thích nhưng bị Đức Phổ cắt lời.

- Ta bất kể là ai đem hai người các ngươi mang vào đây, hai người lập tức đi ra ngoài cho ta, đặc biệt là ngươi, Lạc Khố Ân, đừng tưởng rằng ngươi đánh bại Bố Lỗ Ni thì Cổ Lôi Tư gia tộc sẽ đồng ý chuyện của ngươi cùng Phỉ Lộ Đặc, nói cho ngươi biết đây là nằm mơ!

Đức Phổ lạnh lùng lên tiếng.

Tuy hắn nghe nói hôm nay Lạc Khố Ân được Bỉ Đắc bệ hạ phong tước, nhưng chuyện của Lạc Khố Ân cùng Phỉ Lộ Đặc là do Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão kiên quyết phản đối, Đức Phổ tự nhiên không hề sợ hãi, kiên quyết ủng hộ.

Trên thực tế nếu dựa theo bình thường Đức Phổ đã sớm tự mình động thủ, nhưng hắn chỉ là đế linh sư bát giai đê cấp, hắn đã thấy qua thực lực của Kiệt Sâm tự nhiên không dám tùy tiện động thủ.

Trong phòng khách Kiệt Sâm khẽ cau mày.

- Đức Phổ, chuyện gì xảy ra?


Đức Phổ nhìn thấy Tạp Tư Ốc Nhĩ liền kích động, Tạp Tư Ốc Nhĩ là gia tộc đệ nhất thiên tài, Thánh Địa đệ nhất thánh tử, đế linh sư bát giai cao cấp, thực lực thâm sâu khó lường, tuy Kiệt Sâm kia lợi hại nhưng trong nội tâm hắn cũng không phải đối thủ của Tạp Tư Ốc Nhĩ.

Nghe được lời nói của Đức Phổ, Tạp Tư Ốc Nhĩ cũng không để ý tới Lạc Khố Ân đang đứng một bên, mà đem ánh mắt lạnh như băng nhìn vào trên người Kiệt Sâm đang đứng bên trong phòng khách.

- Ngươi chính là Kiệt Sâm? Là đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp?

Trong miệng của hắn lạnh như băng lên tiếng, một cỗ linh lực khí tức cường hãn từ trong cơ thể hắn thoáng chốc tán phát ra trong hai đôi mắt sôi trào chiến ý vô tận!