Linh Dược Thần Sư

Chương 812: Băng Chi Thế Giới (2)



Tạp Tư Ốc Nhĩ dùng nguyên tố thủ ấn công kích đối với Kiệt Sâm là một loại vũ nhục.

Trên bầu trời, Kiệt Sâm cùng Tạp Tư Ốc Nhĩ đối mặt, trong ánh mắt đều mang theo cảnh giác, mặc kệ lời nói tự tin hay khinh thị đối phương thế nào, nhưng không thể phủ nhận trải qua một chiêu giao thủ, song phương đều đã đặt đối phương vào vị trí ngang hàng với mình.

Không khí trên bầu trời giống như ngưng kết lại, áp lực đáng sợ làm mọi người có cảm giác không cách nào thở nổi.

Trên thiên không, Kiệt Sâm chậm rãi rút hắc sắc trọng kiếm sau lưng ra.

- Khi nãy là ngươi công kích trước, hiện tại nên đến phiên ta rồi!

Lời vừa rơi xuống, Kiệt Sâm bước ra một bước, hắc sắc lực lượng cổ quái trong cơ thể căn cứ theo Diệt Thần Sát Quyết vận chuyển, không ngừng diễn sinh vận chuyển bên trong cơ thể hắn. Text được lấy tại Truyện FULL

- Oanh!

Giờ khắc này một cỗ khí phách vô hình từ trên người Kiệt Sâm bộc phát, một loại khí khái duy ngã độc tôn từ trên người hắn lao ra, chiến ý sôi trào làm người run rẩy.

Trong chốc lát cả phiến thiên địa nơi này giống như đều bạo động, ngũ hành linh lực vô tận trút vào bên trong cơ thể Kiệt Sâm, trong nháy mắt linh lực đề cao hơn mấy lần, một cỗ uy áp vô hình từ phía trên giáng xuống, bao phủ cả phương thế giới nơi này.

Hắc sắc trọng kiếm trong tay Kiệt Sâm đột nhiên phát sát, ngũ sắc thần quang không ngừng lưu chuyển.

Cảm nhận được cỗ lực lượng cường hoành kia, trên bầu trời trên mặt Tạp Tư Ốc Nhĩ không khỏi hơi có chút biến sắc, ngay lập tức trong mắt tràn ra hào quang hưng phấn.

Hắn cũng chậm rãi rút ra một thanh trường kiếm màu xanh da trời sáng long lanh như một khối ngọc thạch mang theo bên hông.

- Oanh!

Trường bào Tạp Tư Ốc Nhĩ bay tung phần phật, mái tóc màu xanh tung bay, trong đôi mắt xanh lam như có hai đạo cực quang lưu chuyển, bắn ra hai đạo thần quang xanh thẳm, đồng thời trường kiếm trong tay hắn tách ra một đạo lam sắc quang mang, ánh sáng chói mắt càng làm trường kiếm trong tay hắn rực rỡ.

Ánh sáng chói lòa làm tất cả mọi người không khỏi phải nheo mắt lại.

Trên bầu trời, Kiệt Sâm cùng Tạp Tư Ốc Nhi đối diện lẫn nhau.

- Diệt Thần Sát Quyết, Ngũ Hành Luân Hồi, trảm!

Đột nhiên Kiệt Sâm quát lớn một tiếng, đôi mắt như điện bắn ra vạn trượng hào quang, thân hình bộc phát, hắc sắc trọng kiếm hóa thành hắc sắc cự long nhắm ngay Tạp Tư Ốc Nhĩ bổ tới.

- Oanh long…

Giờ khắc này dưới công kích của Kiệt Sâm, toàn bộ thiên địa như biến sắc, linh lực ẩn chứa uy áp khủng bố đáng sợ bỗng chốc như nuốt chửng hết thảy, như thủy triều cuồn cuộn hướng Tạp Tư Ốc Nhĩ vọt tới.

Đồng thời Tạp Tư Ốc Nhĩ cũng giơ cao trường kiếm trong tay, đại lượng hàn băng khí tức không ngừng hội tụ trong tay hắn, ngưng tụ thành một điểm, đột nhiên vung xuống!

Thanh âm sâm lãnh như đến từ cửu u, vang lên ầm ầm trên bầu trời…

- Băng chi áo nghĩa…

- Long Tường Cửu Thiên!

- Oanh!

Trong tiếng nổ vang, toàn bộ thế giới như biến thành thế giới băng tuyết, trong mắt mọi người lập tức biến thành một mảnh trắng xóa, trường kiếm trong tay Tạp Tư Ốc Nhĩ bỗng chốc rống giận hóa thành băng long tuyết trắng hướng Kiệt Sâm hung hăng đánh tới.

Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, hắc sắc cự long cùng bạch sắc băng long va chạm cùng một chỗ.

- Bồng!

Lực lượng cuồng bạo đáng sợ theo va chạm bắn ra khắp bốn phương tám hướng, hai cỗ lực lượng kinh người đụng vào nhau, trong nháy mắt cả thiên địa như mất đi ánh sáng, hư không nổ mạnh không ngừng, chiếu sáng toàn bộ đế đô.

- Chuyện gì xảy ra? Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?

Bên trong hoàng cung đế đô, cảm nhận được tiếng nổ tung bạo tạc kinh người kia, ánh mắt Bỉ Đắc bệ hạ thoáng nhìn về hướng phủ đệ Cổ Lôi Tư gia tộc, mang theo vẻ mặt giận dữ.

- Ông!

Tận sâu trong hoàng cung một cỗ linh thức cường đại thoáng chốc lan ra, hướng về phía hiện trường nổ mạnh.

Một lát sau một thanh âm trầm thấp chợt vang lên bên tai Bỉ Đắc:

- Bỉ Đắc bệ hạ, là Cổ Lôi Tư gia tộc Tạp Tư Ốc Nhĩ cùng Linh Dược Sư Tháp Kiệt Sâm đang đối chiến, có cần ta ra tay ngăn cản hay không?

- Hai người bọn họ?

Bỉ Đắc bệ hạ nhíu mày, lập tức nói:

- Không cần, sẽ không có chuyện gì đâu, động tĩnh lớn như vậy Cổ Lôi Tư gia tộc Tắc Mâu Nhĩ không thể không phát giác, có chuyện gì hắn sẽ ra tay, Tạp Tư Ốc Nhĩ cũng thật là, Thánh Địa đã nghiêm cấm các thánh tử đi tìm Kiệt Sâm đại sư động thủ, hắn lại không nghe, tuy Kiệt Sâm đại sư là đệ tử hạch tâm Linh Dược Sư Tháp, nhưng hắn lại là đệ nhất thánh tử của Tái Luân đế quốc chúng ta, người ta làm sao là đối thủ của hắn, thật là hiếu chiến tới mức làm người đau đầu…

Bỉ Đắc bệ hạ lắc đầu nhưng cũng không tiếp tục chú ý.

Trên bầu trời phủ đệ Cổ Lôi Tư gia tộc, tiếng bạo tạc nổ tung không ngớt lan tràn khắp nơi, linh lực cuồng bạo thổi tung khắp mặt đất.

Không ít người bình thường bị cỗ linh lực quét ngã, khiếp sợ nhìn lên hai đại cường giả trên không trung, mà lúc này Kiệt Sâm cùng Tạp Tư Ốc Nhĩ đang trầm mặc giằng co.

Sắc mặt hai người đều có chút tái nhợt.

Diệt Thần Sát Quyết, Ngũ Hành Luân Hồi.

Băng Chi Áo Nghĩa, Long Tường Cửu Thiên.

Một lần nữa lại bất phân thắng bại.

Ánh mắt Tạp Tư Ốc Nhĩ nhìn Kiệt Sâm chợt sáng lên, cười vang ha hả:

- Ha ha, tốt tốt, quả nhiên cường đại, ngươi không để cho ta thất vọng, thật sự là hưng phấn a!

Toàn thân Tạp Tư Ốc Nhĩ run rẩy lên, đó là nỗi run rẩy khi hưng phấn, kích động vì gặp được đối thủ.

- Kiệt Sâm, ngươi quả nhiên thật sự có tài, là ta xem thường ngươi, không thể không thừa nhận ngươi có được năng lực để cho ta xuất ra toàn bộ thực lực, như vậy kế tiếp cho ngươi kiến thức thực lực chân chính của đế quốc đệ nhất thánh tử Tạp Tư Ốc Nhĩ!

Tạp Tư Ốc Nhĩ bình tĩnh nhìn qua Kiệt Sâm, tràn đầy ngưng trọng, đồng tử không ngừng lưu chuyển thanh sắc quang mang, giờ phút này bỗng dưng toát ra một đạo thanh sắc thần quang.

Đây chính là không gian chiến đấu của băng hệ đế linh sư – băng hệ nguyên tố kết giới!

Cùng lúc đó bông tuyết đầy trời như có được sinh mạng, không ngừng xoay tròn chung quanh thân thể Tạp Tư Ốc Nhĩ, cùng trường kiếm trong tay hắn phát ra thanh âm cộng minh.

- Kiệt Sâm, cẩn thận rồi, đây là ta căn cứ theo băng nguyên tố pháp tắc lĩnh ngộ Băng Chi Thế Giới!

Trong miệng Tạp Tư Ốc Nhĩ phát ra thanh âm lãnh ngạo, lạnh lùng như hàn tuyết…