- Đề nghị rất không tệ, vốn ta chính là chuẩn bị bắt ngươi cùng Lôi Nặc, bắt hai người các ngươi mang bọn ta đi Linh Thần bảo tàng, bất quá. . .
Cát Nhĩ La Y đột nhiên xoay chuyển lời nói, nụ cười trên mặt bỗng nhiên trở nên vô cùng âm lãnh:
- Hiện tại nhìn thấy ngươi, ta thay đổi chủ ý, ta không muốn cho ngươi còn sống, chẳng những là ngươi, còn có những người khác trong Hỗn Loạn chi lĩnh, hết thảy đều phải chết. . .
Sắc mặt Kiệt Sâm lập tức biến đổi:
- Các hạ, ngươi. . .
- Hô!
Ba gã Đế Linh Sư bát giai điên phong sau lưng Cát Nhĩ La Y trong nháy mắt bay ra, trực tiếp vây quanh bốn người Kiệt Sâm, Lôi Nặc, Lạc Khố Ân, A Cơ Mễ Đức.
- Ở trên người của các ngươi, ta cảm nhận được một tia uy hiếp.
Cát Nhĩ La Y cười nhạt một tiếng:
- Cái Hỗn Loạn chi lĩnh nho nhỏ này, lại xuất hiện nhiều thiên tài như vậy, thật là khiến người giật mình, ta xem trong ba các ngươi đều chỉ có hơn hai mươi a, lại đều đạt đến Hoàng Linh Sư thất giai cao cấp, đặc biệt Kiệt Tư ngươi, lại có thể dùng Hoàng Linh Sư thất giai cao cấp, đánh bại Sử Lai Mẫu là Đế Linh Sư bát giai cao cấp, là địch cùng thiên như ngươi tài, vẫn là nên bóp chết uy hiếp trong trứng nước, về phần Linh Thần bảo tàng này, phía dưới này còn có mấy Hoàng Linh Sư, truyền thuyết này nghe nói ở Hỗn Loạn chi lĩnh truyền lưu mấy ngàn năm, ta cũng không tin, trừ bọn ngươi ra, những người khác lại không biết gì.
Cát Nhĩ La Y thân là Nam Thành thành chủ Tội Ác Chi Thành, há lại không biết nặng nhẹ.
Đã cùng Kiệt Sâm là địch, phải lập tức giết chết Kiệt Sâm.
- Đại nhân, đối phó bọn họ cũng không cần đại nhân ngươi xuất thủ, ba chúng ta đến là được rồi.
Kiệt Thụy Mễ cung kính nói.
- Tốc độ nhanh một chút.
Cát Nhĩ La Y lạnh nhạt cười nói:
- Ta còn muốn đi Linh Thần bảo tàng, không muốn ở chỗ này lãng phí quá nhiều thời gian, như vậy đi, Kiệt Thụy Mễ, ngươi cùng Tư Thông đối phó Kiệt Sâm, về phần ba người còn lại, Mark, giao cho ngươi.
Cát Nhĩ La Y rất nhanh phân phối đối tượng mỗi người giao chiến.
Căn cứ theo lời của Sử Lai Mẫu, thực lực Kiệt Tư này là mạnh nhất cả Hỗn Loạn chi lĩnh, một số người còn lại, đều không đáng để lo.
- Vâng, Cát Nhĩ La Y đại nhân!
Đối mặt Cát Nhĩ La Y dặn dò, trên mặt ba người này đều lộ ra tiếu dung.
Căn cứ tình báo của Sử Lai Mẫu! Thực lực Kiệt Sâm này lớn nhất có thể miễn cưỡng đạt tới bát giai điên phong! Nhưng Kiệt hai người Thụy Mễ cùng Tư Thông đều là Đế Linh Sư bát giai điên phong chân chính, bất luận một người nào đều có thể đánh chết Sử Lai Mẫu, hai người liên thủ, thực lực Kiệt Sâm miễn cưỡng có thể đạt tới bát giai điên phong ngăn cản như thế nào?
Sưu! Sưu!
Lập tức, ngân phát nam tử cùng một gã nam tử hắc bào khác vây quanh Kiệt Sâm ở chính giữa, mà lão giả nếp nhăn thì cười mỉm nhìn về phía ba người Lôi Nặc.
Nhìn thấy đối phương rất nhanh tìm đúng mục tiêu, trong nội tâm bọn người Kiệt Sâm, đột nhiên toát ra một tia thê lương.
- Phụ thân, Lạc Khố Ân, A Cơ Mễ Đức, đợi lúc chiến đấu mới bắt đầu, các ngươi bỏ chạy, không nên quay đầu, ta tới ngăn bọn họ lại.
Kiệt Sâm truyền âm nói với ba người.
- Trốn?
Hai người A Cơ Mễ Đức cùng Lạc Khố Ân liếc nhau, trong đôi mắt đều có một tia kiên quyết.
- Ha ha, động thủ!
Trong miệng ngân phát nam tử đột nhiên phát ra tiếng cười, trên người của hắn lập tức dâng lên một cổ uy áp không gì sánh kịp, từng đạo khí lưu màu đen từ trên người hắn không ngừng tràn ngập ra, tóc màu rám nắng quanh quẩn, làm nổi bật vẻ yêu dị của hắn.
Nguyên tố linh lực Ám hệ, ngân phát nam tử Kiệt Thụy Mễ này, là một tên Đế Linh Sư bát giai điên phong ám hệ.
Mà trong tay gã nam tử hắc bào khác, thì đột nhiên xuất hiện một cây trường thương, trên trường thương này có đạo đạo linh vân xưa cũ lưu chuyển, từng đạo linh lực mộc hệ nồng đậm, trong nháy mắt phóng lên trời, che khuất bầu trời.
Xích! Hưu!
Hai người trực tiếp hóa thành hai đạo ảo ảnh một xanh một đen, phảng phất như hai mảnh lạc diệp bay bổng, từ hai phía bay thẳng đến Kiệt Sâm.
Hô!
Thân hình Kiệt Sâm cũng động, Ngũ Sắc Thần Quang phóng lên trời, trên người Kiệt Sâm trong nháy mắt xuất hiện một bộ khôi giáp hắc ngọc, trọng kiếm màu đen trong tay hóa thành một Nộ Long màu đen, đối với hai người chuẩn bị chém qua.
Diệt Thần Sát Quyết, chiến lực gấp bảy lần!
Tiếng oanh minh đáng sợ vang lên trên bầu trời, trong nháy mắt trên bầu trời xuất hiện một lỗ thủng không gian cực lớn, sau đó trong chốc lát trừ khử.
- Phốc!
Thân hình Kiệt Sâm lui về phía sau, sắc mặt một hồi tái nhợt, khóe miệng tràn ra máu tươi, hắc ngọc khôi giáp trên người cũng xuất hiện sợi sợi vết nứt.
Một người đối mặt hai Đế Linh Sư bát giai điên phong công kích, vẻn vẹn là một chiêu, Kiệt Sâm liền bị thương.
Mà cách Kiệt Sâm không xa, Lôi Nặc cùng Mark cũng trong nháy mắt chiến lại với nhau.
Đồng thời, A Cơ Mễ Đức cùng Lạc Khố Ân ở sau lưng Lôi Nặc, trong tay đều đều tự xuất hiện một lọ linh dược tề, sau đó một ngụm uống hết.
Ở dưới linh dược tề trợ giúp, thực lực hai người mới là thất giai cao cấp trong nháy mắt kéo lên, Lạc Khố Ân đạt đến cảnh giới bát giai cao cấp, mà A Cơ Mễ Đức, cũng đạt đến bát giai trung cấp.
Hai người đồng thời hóa thành một đạo ảo ảnh, bay vút hướng về phía Mark.
Linh dược tề mà hai người A Cơ Mễ Đức, Lạc Khố Ân dùng, đều là Kiệt Sâm ở vài ngày trước cho hai người bọn họ, mặc dù ở trên đấu giá hội Luân Đa hành tỉnh, Kiệt Sâm cơ hồ đấu giá tất cả linh dược tề hoàng cấp trên người, nhưng mà, còn có vài bình là Kiệt Sâm chuẩn bị đến Hỗn Loạn chi lĩnh cho phụ thân, đám người A Cơ Mễ Đức, nên không có đấu giá.
Kiệt Sâm không nghĩ tới, còn chưa tới vài ngày, vài bình linh dược tề mình vừa mới đưa ra ngoài này, đã phát ra công dụng .
Lôi Nặc trước dùng bình linh dược tề kia, cũng là Kiệt Sâm đưa cho, làm cho hắn từ Đế Linh Sư bát giai trung cấp, thoáng cái đạt đến Đế Linh Sư bát giai cao cấp, hơn nữa lĩnh ngộ đặc biệt của Lôi Nặc đối với kim hệ pháp tắc, miễn cưỡng có thể tiến vào bát giai đỉnh cao.
Xa xa, Cát Nhĩ La Y khống chế đại cục lại bất mãn chau mày.
- Phụ thân, Lạc Khố Ân, A Cơ Mễ Đức, các ngươi. . .
Nhìn thấy ba người lại không có nghe theo lời mình đào tẩu, trong lòng Kiệt Sâm có chút tức giận, đồng thời cũng không có cảm thấy ngoài ý định chút nào.
Những năm gần đây, mỗi một lần nguy cơ sinh tử, phụ tử hai người chưa từng có ai một mình thoát đi.