- Các ngươi cũng đều lui ra đi, nhớ kỹ, ta không hi vọng lại nghe được bất luận tin tức cùng loại gì.
Ba người Gia Phỉ Nhĩ Đức ở dưới song đồng đáng sợ chú thị, thanh âm to lớn quanh quẩn trong cả đại điện.
- Vâng!
Bọn người Gia Phỉ Nhĩ Đức cung kính lên tiếng, cũng đều lui xuống.
Trong lúc nhất thời, trong đại điện chỉ còn lại có thân ảnh nguy nga này, cùng với hai vị phó Thành chủ.
- Tư Khoa Đặc đại nhân, trong Hỗn Loạn chi lĩnh lại xuất hiện một Thánh Linh Sư cửu giai đê cấp như vậy, hơn nữa còn có thể phối chế linh dược tề bát giai đế cấp, chúng ta có nên đi nhìn một chút hay không, hoặc là, đi bắt gia hỏa Vi Ân kia về?
Một tên phó Thành chủ ngẩng đầu, lên tiếng dò hỏi.
- Đúng vậy a, Tư Khoa Đặc đại nhân, còn có Linh Thần bảo tang kia, ta xem tin tức Cát Nhĩ La Y có được chỉ sợ là thật sự, nếu như trong Vân Vụ chiểu trạch thật sự có một Linh thần phủ đệ, chúng ta có cần âm thầm khống chế Hỗn Loạn chi lĩnh trong tay hay không. . .
Một gã phó Thành chủ khác cũng lên tiếng, nhìn thân ảnh nguy nga trong bóng tối nói.
- Không cần!
Thân ảnh nguy nga lên tiếng:
- Thụy Tư, Bạc Tây, chuyện này, hai người các ngươi không cần phải xen vào? Vân Vụ chiểu trạch là một trong bảy đại cấm địa đại lục, trong đó đáng sợ, cho dù là các ngươi đi vào, cũng sẽ có nguy hiểm thật lớn, hơn nữa Tội Ác Chi Thành chúng ta cũng không thể làm ra chuyện tình trái quy định để thế lực khác lấy cớ, Hỗn Loạn chi lĩnh này các ngươi cũng không cần quản, về phần Linh Thần bảo tàng, ta sẽ đích thân đi tra xét.
- Linh thần phủ đệ, có chút thú vị. . .
Thanh âm ù ù quanh quẩn bên tai hai gã phó Thành chủ, lập tức chậm rãi tiêu tán, thời điểm hai người Thụy Tư cùng Bạc Tây phục hồi tinh thần lại, thân ảnh nguy nga trong bóng tối dĩ nhiên biến mất không thấy gì nữa.
- Hi vọng chuyện tình Linh Thần bảo tàng này là thật sự, có thể có chỗ trợ giúp đối với đại nhân, làm cho thực lực đại nhân càng tiến một bước a, chỉ có như vậy, tiếp theo ngày Thần đản. . . Tội Ác Chi Thành chúng ta mới có thể lực áp hai thành cùng tứ đại đế quốc khác, dẫn trước một bước, thậm chí có thể sánh vai cùng Song Tháp, thậm chí siêu việt Song Tháp, trở thành thế lực đệ nhất đại lục.
Hai người đều là thở dài lên tiếng, sau đó thân ảnh chậm rãi biến mất trong đại điện.
Đồng thời, trên không Tội Ác Chi Thành, một đạo thân ảnh khủng bố, nhìn ra phương hướng Vân Vụ chiểu trạch ở nam phương, sau đó thân ảnh dần dần biến mất, biến mất ở thiên không.
Ở chỗ sâu trong Vân Vụ chiểu trạch, khói độc hồng sắc nồng đậm như là sóng triều cuồn cuộn, như là một mảnh tử vong chi địa.
Ở chỗ sâu trong khói độc hồng sắc, một tòa cung điện khổng lồ, giống như thành trì dựng thẳng đứng ở đó, làm cho người ta cảm giác uy nghiêm vô tận, ở bên ngoài cung điện kia, có một tầng kết giới trong suốt, chắn khói độc nồng đậm ở bên ngoài, trở thành một mảnh thế ngoại chi địa trong Vân Vụ chiểu trạch.
Giờ phút này, ở chỗ sâu trong ao đầm ít ai lui tới, thường niên không thấy bóng dáng người, bốn đạo nhân ảnh đột ngột hiện ra ở bên ngoài kết giới, từ hồng vụ nồng đậm trực tiếp tiến vào trong Tử Vong Mê Cung.
- Lại về tới đây !
Nhìn qua kiến trúc quen thuộc này, trên mặt thanh niên đầu lĩnh tóc đen, không khỏi lộ ra một tia buồn vô cớ.
Bốn người này, đúng là bốn người Kiệt Sâm từ Hỗn Loạn Chi Thành xuất phát đến Tử Vong Mê Cung.
- Tử Vong Mê Cung!
A Cơ Mễ Đức nhìn qua kiến trúc cao lớn này, hắn thân là thế lực bản thổ Hỗn Loạn chi lĩnh, đối với truyền thuyết Tử Vong Mê Cung hắn nghe nhiều lắm, hôm nay nhìn thấy, trong nội tâm khó tránh khỏi có một loại cảm khái.
Mà hai người Vi Ân cùng Lạc Khố Ân, cũng là mang theo rung động nhìn qua tòa kiến trúc thần bí kia.
- Trong này, chính là Linh Thần phủ đệ gì kia sao?
Trong miệng Vi Ân thì thào lên tiếng, hai mắt tỏa sáng.
- Ha ha, Vi Ân, đây chỉ là kiến trúc bên ngoài Tử Vong Mê Cung mà thôi, phải qua kiến trúc này, mới có thể tiến vào Kim Thông Điện, phủ đệ của Thí Thần Nạp Địch Mỗ.
Phía trước đội ngũ, Kiệt Sâm cười lên tiếng.
- Xuyên qua kiến trúc này?
Vi Ân nhìn qua tòa kiến trúc màu xám trắng cao tới mấy ngàn thước, dài đến gần vạn mét, phía trên rậm rạp chằng chịt lỗ thủng, há to miệng, lại là cái gì cũng nói không nên lời.
- Kiệt Sâm, chúng ta đi thôi.
Lôi Nặc mở miệng lên tiếng:
- Lộ tuyến chúng ta đi qua lần trước, ngươi còn nhớ rõ không?
Tuy Lôi Nặc chiếm được Nạp Địch Mỗ truyền thừa, thường niên bế quan trong này, nhưng mà mỗi một lần hắn đi vào, đều là thông qua truyền thừa, trực tiếp tiến vào không gian kim hệ truyền thừa, về phần trong Kim Thông Điện này, Lôi Nặc lại không có đi vào lần nữa, đối với lộ tuyến Tử Vong Mê Cung, Lôi Nặc cũng chưa quen thuộc.
- Ừ, mọi người đi theo ta, ta biết rõ lộ tuyến.
Kiệt Sâm gật đầu lên tiếng, sau đó đi tới trước mặt một lỗ thủng gần mình nhất, trực tiếp đi vào.
- Kiệt Sâm, năm đó ta đi vào không phải là lỗ thủng thứ năm mươi bảy từ bên trái phía bắc đếm qua sao, sao ngươi...
Chứng kiến cử động của Kiệt Sâm, biểu lộ của Lôi Nặc lập tức có vẻ có chút nghi hoặc.
Mặc dù đối với lộ tuyến cụ thể sau khi tiến vào lỗ thủng Lôi Nặc nhớ không rõ, nhưng mà vị trí nhập khẩu, Lôi Nặc vẫn là nhớ rất rõ ràng.
- Phụ thân, ngươi yên tâm đi, theo ta đi sẽ không sai.
Kiệt Sâm cười lên tiếng.
Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc tự nhiên sớm biết tình huống này, trên mặt không có chút ngạc nhiên nào, dưới sự dẫn dắt của Kiệt Sâm, mọi người lập tức hướng về ở chỗ sâu trong lỗ thủng đi đến.
Mặc dù lỗ thủng này trước kia Kiệt Sâm chưa có tới qua, nhưng mà hắn đối với Cửu Linh Tụ Khí Trận vô cùng quen thuộc, căn cứ kết cấu linh vân trên thông đạo, một đường về phía trước, vài cái chuyển biến, liền tiến vào ở chỗ sâu trong thông đạo.
- Kiệt Sâm, ngươi xác định không có vấn đề?
Lôi Nặc chú ý ghi nhớ một đường đi qua, vừa có chút chú ý hỏi.