Linh Dược Thần Sư

Chương 969: Hành động săn giết



- Nhưng làm như vậy cũng tràn ngập nguy cơ, Thất Tinh Hải này thân là cấm địa của đại lục, bất kỳ địa phương nào cũng vô cùng nguy hiểm, từ con đường này đi ra ngoài, tuy còn tốt hơn đi ra bằng sơn cốc do Linh Sư Tháp ôm cây đợi thỏ, nhưng cũng là cửu tử nhất sinh.

Kiệt Sâm kiếp trước đã từng đi qua Thất Tinh Hải này rồi, tự nhiên biết rõ nguy hiểm trong Thất Tinh Hải, hắn kiếp trước, có mây tên cửu giai Thánh Linh Sư tùy tùng hộ vệ, cũng trải qua gian khổ mới đi vào hạch tâm của Thất Tinh Hải, hôm nay hắn bằng vào thực lực bát giai trung cấp Đế Linh Sư, muốn đi ra ngoài, rất có thể bị lạc giữa đường.

- Mặc kệ, trước tiên điều tra rõ ràng khu vực này đã, sau đó tụ họp cùng bọn người Lam Nguyệt Cổ Sâm, cùng thương lượng nên đi ra ngoài thế nào.

Suy nghĩ một lát, trong nội tâm Kiệt Sâm đã đưa ra quyết định, đồng thời bắt đầu điều tra địa hình chung quanh.

Mà khi Kiệt Sâm điều tra khu rừng của cấm địa này, ở một khu núi rừng cách Kiệt Sâm không xa.

- Bá!

Một vết nứt không gian xuất hiện, hào quang bảy màu lóng lánh, một đạo nhân ảnh xuất hiện trong núi rừng.

Khi hào quang bảy màu biến mất, khuôn mặt người kia lộ ra, chính là hào quang bảy màu tiến vào cấm địa, chính là một trong bảy tên Thánh Linh Sư săn giết đám người Kiệt Sâm, chinh là Đế Mỗ Tứ trưởng lão chủ trù đại lục tinh anh đại tái của Linh Sư Tháp.

Đế Mỗ vừa xuất hiện trong núi rừng, nhìn chung quanh bốn phía, trong tay cầm một cái dụng cụ cổ quái, cái dụng cụ này cỡ bàn tay, phía trên có một đèn chỉ thị, đồng thời còn có một cây kim.

- A....

Nhìn xem cái này đèn chỉ thị bên trên lóe lên đèn xanh, Đế Mỗ gật gật đầu:

- Căn cứ địa hình, nơi này hẳn là khu vực an toàn bên ngoài Thất Tinh Hải cấm địa.

Đế Mỗ cảnh giác chú ý đến bốn phía:

- Phạm vi Thất Tinh Hải cấm địa thật lớn, hơn nữa đối với linh thức của Linh Sư, có tác dụng áp chế, cho dù là cường giả Thánh Linh Sư, phạm vi linh thức không lớn, nếu bảy người chúng ta chậm rãi tìm linh thức tìm tòi, chẳng những tìm tòi thật chậm, tốn thời gian mấy năm cũng chưa chắc tìm ra cái gì, hơn nữa rất dễ dàng tiến vào khu vực nguy hiểm, khá tốt, lúc trước chế tác máy dò xét, đề phòng có đệ tử tiến vào cấm đại gặp nguy hiểm không cứu viện được, máy dò xét này là đấu cuối, còn có công năng tìm tòi.

Khóe miệng Đế Mỗ trưởng lão lộ ra nụ cười vui vẻ, lập tức ấn cái núi trên máy.

- Tích!

- Tích!

...

Khi ấn cái nút, trên máy dò xét của Đế Mỗ trưởng lão, lập tức phát ra một tiếng kêu to thật dài, đồng thời, kim đồng hồ trên dụng cụ của Đế Mỗ trưởng lão, không ngừng nhảy lên.

- Ah, xem ra vận khí của ta không tệ, trong khu vực núi rừng này, lại có tín hiệu, từ hướng chỉ, khoảng cách không xa lắm.

Đế Mỗ trưởng lão cẩn thận quan sát phương hướng kim đồng hồ trên dụng cụ chỉ dẫn, lập tức bay đi, bay theo phương hướng kim đồng hồ chỉ dẫn. Lặng yên không một tiếng động bay vút đi.

Cùng lúc đó, trong phiến địa vực không rõ của Thất Tinh Hải cấm địa.

- Vèo!

Một đạo nhân ảnh nhanh chóng vạch phá bầu trời, bay vút đi trong núi rừng.

- Cái Tỳ phó tháp chủ chết, Cái Tỳ phó tháp chủ vậy mà chết.

Thì thào tự nói, trong đôi mắt mang theo kinh hãi, toàn thân không ngừng run rẩy.

Người này, chính là đệ tử Linh Dược Sư Tháp tham gia thí luyện, thân là bát giai trung cấp Đế Linh Sư Bố Lạp Đức.

Ban đầu thi đâu trên linh dược bảng, tuy Bố Lạp Đức tuy thua trong tay Ai Đức Mễ Tư, nhưng khi tiến vào trước hai mươi của linh dược bảng, thiên tài có tư cách tham gia thí luyện, đồng dạng cũng hai mươi sáu người may mắn tiến vào Thất Tinh Hải cấm địa.

- Không được, ta nhất định phải đem tin này mang về Linh Dược Sư Tháp, nói cho tháp chủ đại nhân, nói cho bọn họ những chuyện xảy ra ở nơi này...

Sắc mặt Bố Lạp Đức tái nhợt, thân thể không tự chủ được mà run rẩy, rất nhanh xẹt qua bầu trời, hướng về bên ngoài của Thất Tinh Hải cấm địa, bay thẳng về Hoang Vu Chi Hải mà đi.

Những chuyện xảy ra trong sơn cốc lúc trước, mang trùng kích thật lớn cho hắn, là đệ tử hạch tâm phong vân một cõi trong Linh Dược Sư Tháp, thân phận đệ tử cao quý, cũng không chịu nổi, cảm thấy sợ hãi khôn cùng.

Ngay vào lúc Bố Lạp Đức dùng hết toàn lực, nhanh chóng bay vút đi.

- XÍU...UU!!

Bỗng nhiên một đạo lưu quang từ trong núi rừng xoẹt ra, lập tức ngăn cản ở trước mặt hắn.

- Là ai?

Bố Lạp Đức cả kinh, vội vàng dừng thân hình, ánh mắt nhìn qua phía trước, sau khi nhìn rõ bóng người trước mặt là ai, sắc mặt vốn tái nhợt của Bố Lạp Đức, trong khoảng thời gian ngắn không còn chút máu.

- Linh Sư Tháp, Yết... Yết La phó tháp chủ.

Trong miệng Bố Lạp Đức run rẩy lên tiếng, trước kia trong sơn cốc, Yết La cùng Cái Tỳ phó tháp chủ giao thủ, lưu lại ấn tượng khó quên trong lòng của hắn, hôm nay hắn tràn ngập sợ hãi nói:

- Ngươi, tại sao ngươi ở đây...

- Ah, đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp Bố Lạp Đức.

Yết La bay vút trên không trung, trong đôi mắt mang theo trêu tức nhìn qua Bố Lạp Đức:

- Tại sao ta ở đây? Tự nhiên là tiễn ngươi đi tìm chết...

- Rống!

Nhưng mà không đợi Yết La nói hết lời, trong ánh mắt Bố Lạp Đức lập tức có một tia ngoan lệ, trong miệng phát ra tiếng gào thét, một cổ lực lượng kinh người hiện ra, thân thể như đánh vỡ phong ấn gì đó, không ngừng kéo lên cao.

- Địa Hoàng Hóa Long Quyết, Tam Chuyển Hóa Long!

Trong tiếng rống giận dữ, vô số thổ nguyên tố linh khí trong nháy mắt từ trên bầu trời trút xuống, thổ hệ linh lực nồng đậm, hội tụ thành một dòng sông nguyên tố, không ngừng cọ rửa đỉnh đầu của Bố Lạp Đức, cuồn cuộn dũng mãnh tiến vào trong thân thể Bố Lạp Đức.

Thân hình Bố Lạp Đức cải biến lớn, một đôi cánh màu vàng đất hiện ra. Áo giáp ngưng tụ trên người hắn, trân áo giáp này, từng đạo lân phiến rậm rạp chằng chịt, một cổ khí tức mạnh mẽ phóng lên trời, khí tức Đế cấp khủng bố tràn ngập, thân thể như biến thành Man Hoang Cự Thú, đứng ngạo nghễ trong thiên địa.

- Ầm ầm!

Trong nháy mắt thiên địa nguyên tố đã cải biến, phát ra tiếng oanh minh cực lớn, lực lượng đáng sợ rung chuyển thiên địa, thoáng chốc nhắm ngay Yết La phó tháp chủ mà áp tới.

Đối mặt Yết La phó tháp chủ là cửu giai trung cấp Thánh Linh Sư, mới là bát giai trung cấp Đế Linh Sư Bố Lạp Đức, lại xuất thủ trước.

Trên bầu trời, linh lực ngập trời bao phủ thiên địa, thoáng cái tuôn về phía Yết La phó tháp chủ, Bố Lạp Đức dùng trường thương pha hư không, đâm vào cổ họng Yết La phó tháp chủ.