Ondo đảo mắt nhìn xung quanh. Cái gã tên Dan kia vẫn đang ung dung nhận tiền từ gã thương nhân. Gã thương nhân nọ vội vàng lấy xác của Korne, rồi nhanh chóng tẩu thoát để tránh bị vạ lây. Kura thì vẫn đang quan sát, chờ đợi động tĩnh của con mồi trước mặt.
“Mày chính là thằng nhóc thuộc nhánh chính gia tộc Prym nhỉ? Ondo Prym?” – Kura nhếch miệng cười, rồi trở về hình dạng con người. Ondo mặt không đổi sắc, quay sang:
“Xem ra các ngươi có vẻ hiểu rất rõ về pháp sư của đế quốc bọn ta”.
Dan nhận tiền xong thì hồ hởi rút cây rìu khổ lớn kia ra: “Nhóc con, hàn huyên tới đây là đủ rồi, chuẩn bị chết đi”.
Kura dựa lưng vào gốc cây gần đó, điềm đạm nói: “Giao nó cho ngươi, Dan. Trình độ của nó, chỉ cần một mình ngươi xử lí là đủ”. Dan nghe thế thì tặc lưỡi, cầm rìu lao tới Ondo. Ondo lập tức vung kiếm đỡ lấy: “Mình mà trúng 1 đòn của hắn thì tiêu”.
Dan liên tục tấn công, dồn hết thể lực của mình lên chiếc rìu nặng cả tạ kia. Từng đòn hắn đánh ra, khiến đất trời rung chuyển, Ondo cũng vì vậy mà phải ép bản thân trở nên linh hoạt và thận trọng hơn. Anh nhảy ra sau lưng Dan, rồi vận ma lực: “Thiết xa trận, phòng thủ tuyệt đối!!”
Một bức tường thiết xa nhanh chóng dựng lên, bảo vệ Ondo khỏi đòn đánh của Dan. Hắn vung mạnh rìu lên tường thành, tạo ra một rung chấn khủng khiếp xung quanh. Ondo nhảy ra khỏi kết giới thiết xa, rồi cắm thanh kiếm xuống đất, tay vận ma lực:
“Khóa!”
Tường thành thiết xa tỏa ra, túm chặt rồi khống chế hai tay Dan. Hắn bất ngờ: “Cái…”. Hai tay của hắn đã bị thiết xa khống chế, cây rìu lớn cũng vì vậy mà rơi xuống đất.
Kura đứng bên cạnh liền cười khẩy: “Chậc, ngươi lại khinh suất rồi”.
Ondo nhảy từ trên cao xuống, đâm thẳng thanh kiếm vào Dan: “Nhận lấy này, đồ to xác!!!”
“Keng!!!” – Một cây rìu khác bay tới chỗ Ondo, làm anh phải bất ngờ xoay người để đối phó với nó. Anh vung kiếm đỡ lấy cây rìu thứ hai, rồi ngã xuống đất vì ảnh hưởng lực đánh của nó. Anh ôm tay phải của mình, nó đã bị di chấn của cây rìu để lại…
“Khỉ thật, tên này không những khỏe, mà hai cây rìu của hắn cũng vậy…Cứ kéo dài như vậy cũng không phải cách hay. Hắn thậm chí còn chưa dùng tới pháp trận ma thuật đối đầu với mình”.
Tay của Ondo đã bị thương, phong ấn thiết xa cũng vì thế mà yếu đi. Dan giằng hai tay ra khỏi kết giới, rồi bóp nắn lại xương khớp: “Mày cũng khá đấy, nhóc con. Nhưng mà, chỉ nhiêu đó thì chưa đủ làm ta đây bị thương đâu. Giờ thì chết đi” – Hắn dùng ma lực thu lại hai cây rìu, rồi lao như tên bắn về phía Ondo.
Ondo sững người. Hắn…hắn thật sự rất mạnh.
“Ondo, cẩn thận!!!” – Giọng nói của Kai vang lên. Anh đã xuất hiện kịp thời, dùng thiết xa trận chắn đòn cho Ondo. Kết giới trận của Kai mạnh đến mức đánh bật cả Dan lẫn vũ khí ra xa. Kai một tay giữ lấy kết giới, một tay đỡ Ondo dậy:
“Em có sao không?”
Ondo ôm lấy tay bị thương: “Thầy…”. Kai quay sang nhìn Kura và Dan, rồi đẩy Ondo ra cho Dawson: “Dawson, xem tay của thằng bé giúp tôi”.
Dawson nhanh chóng đưa Ondo lùi lại, rồi bắt đầu kiểm tra tay qua pháp trận cảm nhận.
“Không có gì nghiêm trọng, tức là hắn vẫn chưa dùng đến sức mạnh ma lực…”
Kai thu thiết xa trận lại, rồi bình tĩnh nói: “Xem ra cũng coi như một thu hoạch lớn. Làm tốt lắm, Ondo”.
Ondo ổn định nhịp thở, rồi nói: “Bọn chúng không giống những kẻ thầy từng đối đầu đâu, thầy phải cẩn thận”.
“Ờ, thầy biết rồi”.
Kura vẫn đứng ở chỗ đó. Hắn khoanh tay, mặt đanh lại: “Hắn ta là Kai, cặp bài trùng với sát thủ đỏ Elric Weber à? Chậc, cái pháp trận phòng ngự đó, có thể đánh bật cả Dan, đúng là khác xa với thằng nhóc khi nãy. Xem ra cũng không phải tầm thường”.
Dan nổi trận lôi đình. Hắn chĩa rìu trước mặt Kai: “Khốn kiếp, thì ra là ngươi. Xem ra ta phải tốn công gọi gã thương nhân già kia trở lại để nhận thêm tiền thưởng rồi”.
Kai nở nụ cười, giơ kiếm lên: “Tự tin quá rồi đó, đồ thô thiển”.
Bị chửi thẳng mặt như vậy, khiến Dan không khỏi tức tối. Kura dùng khứu giác của mình để kiểm tra, thì phát hiện ở Kai vừa có cả sát khí và nguồn ma lực mạnh mẽ…
“Cẩn thận đó, Dan. Tên đó không tầm thường đâu”.
Dan nhếch mép: “Ngươi cứ lo xa, ta vẫn còn chiêu chưa tung ra đâu đấy. Cứ ở đó mà xem kịch hay đi”.
Ondo lo lắng nhìn Kai: “T…Thầy”.
Kai liếc nhìn Ondo, rồi đáp: “Yên tâm, thầy sẽ không sao đâu. Lo tịnh dưỡng cánh tay, nhớ phải để mắt tới tên Kura. Trong thời gian thầy chiến đấu, phải hành động ngay, hiểu ý thầy chứ?”
Ondo và Dawson gật đầu: “Rõ”.
Kai mỉm cười hài lòng, liếc nhìn Kura, rồi rảo bước sang phải về phía Dan. Ánh mắt anh thay đổi, hơi thở cũng đậm mùi sát khí: