Linh Hồn Dưới Ánh Trăng

Chương 81: Đối đầu (3)




Rina rất lo lắng về chuyện sắp sửa xảy ra. Cô ngăn Helen lại: “Không được, Helen à. Những quả cầu lửa từ cơ thể hắn sẽ thiêu đốt băng viêm của cậu. Mau dừng lại đi, chúng ta sẽ tìm cách khác”.

“Không cần đâu, Rina. Tôi sẽ tự lo việc này”.

Campbell đứng 1 góc lặng thinh, nhìn cháu gái của mình. Đứa trẻ lạnh lùng, vô cảm ngày trước đó, vậy mà cũng biết đứng lên đấu tranh vì thứ tình cảm gì sao? Với một người có nhiều trải nghiệm sống ở đời như ông, một người trải qua nhiều biến cố cùng với đế quốc lạnh lẽo này, cũng chưa bao giờ thấy một thảm kịch nào kinh khủng đến thế…

Hoàng đế mạnh nhất của lịch sử đế quốc hi sinh, giờ thì cả gia tộc hoàng gia Harper đang đứng trước nguy cơ sụp đổ.

Vậy mà ông lại chẳng thể làm được gì.

Phải, từ khi mang thai đứa trẻ vô cảm kia trong bụng, con gái của ông đã chịu quá nhiều tổn thương. Ông là quân sư chiến lược cho đế quốc, nhưng lại không biết dùng ma pháp, con gái ông cũng chỉ là một người bình thường. Việc Conroy đem lòng yêu con gái ông, cũng đã khiến ông cảm thấy bất an và đau đáu trong lòng.

Việc kết hôn với một người phụ nữ không mang ma lực trong người, thời điểm đó cũng đã khiến Conroy nhận về nhiều lời chỉ trích trong hội đồng, nhưng vì sự kiên định của ông, mà công chúa cả Hailey mới thuận lợi chào đời. Băng viêm trong người cô vẫn được thừa hưởng từ Conroy, nên cũng làm cho các pháp sư trung ương dịu đi…

Còn về Ylia trong cơ thể Helen…

“Ầm!!!” – Tiếng động lớn làm cho Campbell bừng tỉnh. Trước mặt ông, đứa cháu út đang dùng hết sức của mình để ngăn chặn đòn đánh của Mathew.

“Ta sẽ bảo vệ nơi này bằng mọi giá, tên khốn!!!”

Elric ra lệnh: “Anders, Rina, mau lùi lại đi. Nếu đây đã là ý của Helen, chúng ta cứ nghe theo”.

“Nhưng đội trưởng, nếu vậy, lỡ như hắn bắt được cậu ấy…”

Elric nắm chặt thanh kiếm: “Chờ hiệu lệnh của ta”.

Mathew trông thấy vậy thì cười khẩy: “Chà, Elric Weber, ngươi nhạy bén hơn ta tưởng. Nhưng có điều, ngươi có đoán được pháp trận này của ta không?”

Hắn dùng tay còn lại chạm lên ngực, triển khai một loại ma pháp lại. 3 bức tượng trên cơ thể hắn tách ra, trở thành một hình nhân người y hệt bản sao…

Anders, Rina và Elric sững người…”Cái quái gì đây chứ?”

Ba hình nhân đứng trước mặt họ, là những pháp sư trực thuộc các gia tộc của các nước. Đối đầu với Anders là Mou, pháp sư của Runker thiên về ma pháp hỏa trận, cũng là ma pháp mà Mathew dùng để tấn công về Helen khi nãy.

Rina đứng trước một tên khác. Hắn là Parein, một pháp sư tinh thông ma thuật linh thú. Elric thì phải đối đầu với Kimme, nữ pháp sư thuộc một nhánh trong gia tộc Prym, tinh thông thiết xa trận”.

Helen gục người xuống sau đòn đánh hỏa trận của Mathew…Cô nhìn lên hắn, chỉ còn đúng 1 bức tượng cha cô ở trên cơ thể. Cô cắn răng: “Cha…”

Anders quỳ xuống, chuẩn bị chiến đấu: “Hắn phân tách cơ thể ra sao?”

“Đây chẳng lẽ là những người đã bị hắn giết rồi cướp lấy ma lực?” – Rina toát mồ hôi, cô kích hoạt lục bảo nhãn. Elric nở nụ cười cay đắng:

“Hà, tới cả một người nhanh nhạy như Kimme, mà cũng bị hắn giết. Thảo nào trinh sát bọn ta không thể tìm thấy cô ấy sau nhiệm vụ 4 năm trước”.

Anders nhìn chằm chằm hình nhân trước mặt. Ma lực tỏa ra thật khủng khiếp. Để giết được những người này, tên Mathew đó phải là cái thứ gì vậy?

“Hắn muốn cầm chân chúng ta” – Rina tặc lưỡi. 3 chọi 3, họ không thể bọc lót cho Helen ở phía trên được.

Mathew cười lớn, kích hoạt băng hệ, ma lực mượn được từ Conroy: “Sao hả, công chúa điện hạ, cô thích món quà đó của ta chứ?”

Helen rút băng kiếm ra, rồi nói: “Tên bỉ ổi, ta sẽ giết được ngươi. Cứ thử mà xem!!”

Hắn lao như tên bắn về phía Helen. Đôi mắt cô sáng lên, pháp trận phòng ngự xuất hiện, bao bọc lấy cơ thể của cô. Helen xoay người, vung mạnh thanh kiếm vào Mathew, nhưng hắn nhanh chóng đỡ được.

“Cô nghĩ cái danh tể tướng Kerma ngày trước của ta chỉ để cho vui thôi sao? Băng tiễn!!” – Hàng loạt mũi tên bằng băng hệ lao ra. Helen ngả người ra sau, rồi tiện chân tung vào người hắn một cú đá. Cú đá sượt ngang mặt Mathew, khiến máu rỉ nhẹ ở mặt.

Ylia bên trong cô lập tức nhắc nhở: “Helen, ngươi tuyệt đối không được dùng ma thuật để triệu hồi ta, nhớ chưa? Chúng ta không biết hắn có thể làm được những gì, nên đừng khinh suất”.

“Ta biết rồi, Ylia. Ta sẽ tự tay giết được, nên người đừng lo”.

Helen ghim thanh kiếm xuống đất, đập hai tay vào nhau. Campbell sửng sốt:

“Con bé…con bé định”.

“Băng viêm hệ, tứ tượng phong ấn”.

Cổng pháp trận mở rộng, 4 pho tượng băng hệ lập tức trồi lên, to bằng cả tòa lâu đài…

“Con bé học được thứ ma pháp đó từ đâu vậy?” – Campbell vẫn không khỏi bàng hoàng. Đó là ma pháp được xem là cấm thuật của đế quốc, vì nếu không kí khế ước thành công với cuốn trục cấm của gia tộc, thì người chuyển hóa ma thuật sẽ không tránh khỏi cái chết để hiến tế. Nhưng Helen đã làm được, cô đã dũng cảm để tự mình kí khế ước với nó. Đây là con bài tẩy để cô hi vọng có thể bảo vệ được đất nước này.

Mathew có phần bất ngờ với pháp trận tứ tượng phong ấn kia.”Xem ra mọi chuyện phức tạp hơn ta nghĩ rồi đây”.