Nhật Sát các, Thiên Vân đảo, Vân Dương Tông cùng mọi người đều biết Lục Tiểu Bạch có quan hệ bất phàm với Lục Thiếu Du. Lục Thiếu Du tự mình đưa thiệp cưới, lại đưa ra hậu lễ bất phàm khiến cho Lục Tiểu Bạch cười không dứt miệng.
Sáng sớm Lục Tiểu Bạch đã ăn mặc chỉnh chu, mặc y phục chú rể màu đỏ, chào hỏi các thế lực lớn nhỏ tới Phi Linh môn, vẻ mặt cao hứng không thôi.
Tất cả mọi người trong Phi Linh môn đều sống trong cảm giác vui vẻ, kể cả các cường giả trong tất cả các sơn môn lớn cũng không quan tâm tới chuyện bên ngoài, thanh âm vui vẻ từ sáng sớm đã vang vọng trong Phi Linh môn. Thời gian trôi qua, thanh âm vui mừng kia càng thêm nồng đậm.
Trong một đình viện ở hậu sơn, trong phòng lúc này có Lục Thiếu Du, Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, La Lan thị, Lục Tiểu Bạch, Tiểu Long, Dương Quá. Lục Thiếu Du vỗ vai Lục Tiểu Bạch, nhìn Lục Tiểu Bạch rồi mỉm cười nói:
- Lục Tiểu Bạch, rốt cuộc ngươi đã lập gia đình, về sau đã là người có gia đình, chúc mừng ngươi.
- Đa tạ công tử chăm sóc.
Lục Tiểu Bạch kích động hành lễ, hắn biết, tất cả những thứ mà mình có hôm nay đều là của công tử ban cho. Hắn có thể danh chấn một phương, có được địa vị như ngày hôm nay, đường chủ Kim đường Phi Linh môn, cường giả Vũ Vương, nếu không có công tử, sợ rằng cả đời này hắn chỉ là một người hầu trong Lục gia mà thôi.
- Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, không được hành lễ như vậy nữa. Nhìn thấy ngươi thành gia lập thất, công tử ta cũng vui mừng thay cho ngươi.