Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2743: Bên trong Phi Linh môn



Sau một lát mọi người lại xuất phát, có Linh Vũ đại đế cũng không cần lo lắng tiếp tục gặp nguy hiểm, vì tranh thủ thời gian mọi người đều đi lên lưng Cửu Đầu Yêu Giao rời đi.

Dọc theo đường đi Nam thúc nghe qua hành trình đi Tử Vong thâm uyên, còn biết Lục Thiếu Du lấy được bốn viên Đế Linh Tấn Thần đan, Lục Tâm Đồng thu được Thanh Lôi Huyền Đằng đều vô cùng kinh ngạc.

- Thanh Lôi Huyền Đằng chỉ được ghi chép lại trong một ít cổ tịch thượng cổ, trên đại lục chưa ai từng thấy qua, vô số linh giả tìm kiếm huyền đằng nhưng không tìm thấy, thậm chí có người đồn đãi Thanh Lôi Huyền Đằng không sinh trưởng ở đại lục, cho nên chưa ai từng gặp qua.

Nam thúc nói.

- Nhiều người tìm như vậy sao?

Lục Thiếu Du có chút ngoài ý muốn.

- Vậy ngươi nghĩ sao?

Nam thúc nói:

- Nghe nói Thanh Lôi Huyền Đằng đặc biệt khắc chế linh hồn, vô cùng quỷ dị, ai đạt được còn mạnh hơn cả thần khí, nếu luyện chế thành hồn khí, chính là cực phẩm trong thần khí, mà Thanh Lôi Huyền Đằng có linh trí càng thêm đáng sợ.

Lúc này ánh mắt Tật Phong luôn ngây dại kinh hãi, hắn vốn tưởng rằng nương vào thực lực của mình đi tru diệt Lục Thiếu Du tuyệt đối dễ như trở bàn tay, hắn luôn chờ đợi bên ngoài Tử Vong thâm uyên, nhìn thấy người Đế Đạo minh đều trọng thương mới xuất hiện ra tay.

Ai biết kết quả cuối cùng lại như vậy, điều này Tật Phong không thể ngờ, vốn tưởng rằng có thể báo thù, còn đạt được không ít bảo vật, ai biết Linh Vũ đại đế xuất hiện, đem mộng tưởng tốt đẹp của hắn đều đánh nát.

Bên trong Phi Linh sơn mạch, núi non trùng điệp, liên miên kéo dài cuối chân trời, một mảnh lục ý dạt dào.

- Hống!

Từ bên ngoài sơn môn truyền vào tiếng thú rống, một mảnh yêu thú phi hành xuất hiện bên ngoài núi.

- Là chưởng môn trở về!

- Hộ môn tôn sứ cùng các vị cung phụng đều trở lại, nhanh đi thông tri Bạch cung phụng!

Các đệ tử canh gác bên ngoài tranh nhau chạy vào thông tri, bên ngoài xuất hiện không ít đệ tử, cũng có không ít thân ảnh xinh đẹp xuất hiện, Phi Linh môn có thật nhiều mỹ nữ tuyệt thế, đây chính là điều mà cả đại lục đều biết rõ.

- Chưởng môn đã trở lại!

Ánh mắt Hoàng Đan nhìn chăm chú về phía Thiên Sí Tuyết Sư, dáng người thướt tha mềm mại, tuy khuôn mặt không tính là tuyệt mỹ nhưng lại cho người ta cảm giác thoải mái giỏi giang, trong mắt nàng hiện lên vẻ ái mộ khiến người khó phát giác, mà ái mộ này nàng chỉ có thể chôn giấu thật sâu dưới đáy lòng.

- Nhanh đi thông tri Bạch cung phụng cùng Khấu phó chưởng môn, chưởng môn đã trở lại.

Diệp Mỹ phân phó một đệ tử, ánh mắt vẫn trong suốt, khuôn mặt còn mang theo vẻ thanh nhã thanh khí.

- Hống!

Thiên Sí Tuyết Sư xoay quanh giữa không trung, Lục Thiếu Du nhảy xuống đầu tiên, nhìn đại môn nguy nga to lớn, trong mắt lộ vẻ mỉm cười, rốt cục về nhà.

- Bái kiến chưởng môn, bái kiến chư vị cung phụng, hộ môn tôn sứ cùng trưởng lão!

Đệ tử Phi Linh môn cung kính hành lễ.

- Tất cả đứng lên đi!

Lục Thiếu Du quay đầu nhìn Vân Tiếu Thiên:

- Nhạc phụ, hay là vào trong nghỉ ngơi vài ngày hãy về được không?

- Không cần đâu, dù sao cũng không bao xa, ta đi trước một bước.

Vân Tiếu Thiên nói.

Lục Thiếu Du gật đầu, phỏng chừng nhạc phụ không có thời gian, trong Vân Dương tông cũng có không ít công việc xử lý, lại thêm chuyện xảy ra trong Tử Vong thâm uyên, khẳng định cần trở về an bài sắp xếp, vì thế hắn cũng không giữ lại.

- Đệ tử bái kiến sư phụ!

Không ít đệ tử trẻ tuổi chạy ra, một thanh niên thân ảnh rắn chắc tráng kiện quỳ gối trước người Lục Thiếu Du, trên vai còn xoay quanh tiểu kim long, chính là Bảo nhi.

- Đứng lên đi!

Lục Thiếu Du mỉm cười, thực lực Niếp Phong đã tiến bộ hơn lúc ở Man Hoang bình nguyên, vừa nhìn đã biết căn cơ cực kỳ vững chắc.

- Đa tạ sư phụ!

Niếp Phong đứng dậy, trong ánh mắt chân chất lộ tinh quang, nếu có người nghĩ hắn là kẻ si khờ đã sai hoàn toàn, ai cũng biết cơ trí của hắn tuyệt đối không thua bất cứ ai, thậm chí không kém hơn Đoan Mộc Hồng Chí, mà người có thể chiếm tiện nghi của hắn cũng chỉ có Lục Tiểu Tà.

Lục Tiểu Tà chính là Lục Kinh Vân, mà Tiểu Tà chỉ là ngoại hiệu, bởi vì tiểu tử kia thật sự rất tà khí, không ai dám trêu chọc, nếu không sẽ nhận lấy khổ sở.

- Bái kiến sư phụ, bái kiến Lục đại ca!

Đoan Mộc Hồng Chí đi tới hành lễ với Thiên Địa nhị lão cùng Lục Thiếu Du, thân hình cao gầy cũng thật rắn chắc, tuấn lãng bất phàm, ở trong Phi Linh môn luôn hấp dẫn ánh mắt thiếu nữ.

- Hừ, hôm nay ta nhất định phải đẩy đi lên!

Trên một ngọn núi sau Phi Linh môn, một tiểu đồng sáu bảy tuổi, ngũ quan thanh tú đang cuốn tay áo đẩy lên một thạch cầu thật lớn, trên mặt ướt đẫm mồ hôi.

Mặc dù tiểu gia hỏa chỉ khoảng sáu bảy tuổi, nhưng có thể nhìn ra được vẻ anh tuấn, đặc biệt khuôn mặt khí khái anh hùng với cặp mắt đen nhánh mang theo vẻ giảo hoạt, có vẻ đáng yêu lại có chút tà khí, tiểu tử này chính là Lục Kinh Vân, một tiểu ma đầu làm người trong sơn môn vừa yêu vừa hận.

- Cố lên nha, chỉ còn một đoạn nữa thôi!

Bối nhi đứng trên thạch cầu, trong mắt lộ tinh quang.

- Nhất định có thể thành công!

Lục Kinh Vân cắn răng nói, thạch cầu này còn lớn hơn năm trước không ít, chỉ sợ không kém hai trăm cân.

Lục Kinh Vân đang đẩy thạch cầu lên núi, mặc dù cố hết sức nhưng tốc độ vẫn bảo trì ở một trình độ nhất định, đang cách đỉnh núi ngày càng gần.

- Kinh Vân, Nam thúc luôn muốn ngươi đẩy thạch cầu này, không biết còn phải đẩy bao lâu!

Bối nhi hỏi.

- Lão đầu kia đã nói, chờ sau khi ta đem thạch cầu đẩy đi lên, là có thể dạy ta tu luyện, chờ sau khi thực lực ta mạnh hơn hắn, ta mới tra tấn hắn, để cho hắn cũng phải đẩy thạch cầu suốt vài năm, đồ xấu xa, đây quả thực là ngược đồng a!

Khóe môi Lục Kinh Vân lộ nụ cười đắc ý.

- Kinh Vân, ta xem có chút khó khăn, thực lực Nam thúc ở trong Phi Linh môn là vô địch, sư phụ ngươi cũng không phải đối thủ, ngươi đừng mãi nghĩ báo thù, miễn bị Nam thúc chà đạp, nếu ngươi bị chà đạp, ta cũng không dám hỗ trợ!

Bối nhi lè lưỡi nhắc nhở Lục Kinh Vân.

- Ngươi lại xối nước lạnh lên đầu ta!

Lục Kinh Vân trừng mắt nhìn Bối nhi, rốt cục đem thạch cầu đẩy lên tới mảnh đất bằng phẳng trên đỉnh núi, ổn định lại thạch cầu, mệt thở hổn hển.

- Kinh Vân, cha ta đã trở lại, ta cảm giác được khí tức của cha mẹ ta!

Bối nhi đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt mừng rỡ.

- Là Diệp Mỹ a di nói sư phụ hơn phân nửa sẽ họp mặt với Đông cung phụng còn cha mẹ ngươi ở trong Tử Vong thâm uyên, vậy sư phụ khẳng định đã trở lại!

Lục Kinh Vân cũng mừng rỡ, lập tức bò dậy chạy như điên xuống núi.

Bên trong đình viện sau núi, nhóm người Lục Thiếu Du đi vào đình viện, còn một nhóm cường giả rời đi trước, cần quay về nhìn xem, dù sao đã có các đường chủ ở đây, chỉ có Kim đường Lục Tiểu Bạch cùng Lưu Nhất Thủ ra ngoài làm việc chưa về.

- Lão gia hỏa, không sao chứ?

Bạch Oánh kiểm tra thương thế của Đông Vô Mệnh, trong mắt lộ lo lắng, mấy ngày nay trong lòng nàng luôn khẩn trương, tới lúc này mới thở ra một hơi.