Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3323: Tử Lôi áp chế



- Thật không chịu nổi một kích sao, nhưng ngươi tựa hồ còn không làm được gì ta mà!

Hư ảnh vừa dứt lời, một đạo thanh quang nhảy ra, nháy mắt đạp không bay lên, Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực vỗ mạnh, chính là Lục Thiếu Du.

Sắc mặt hắn có chút tái nhợt, nhìn chằm chằm hư ảnh khổng lồ.

- Di!

Hai hư ảnh khổng lồ lộ vẻ kinh dị, mà Âm Minh liền lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

- Hừ, ta xem ngươi còn có bản lĩnh gì!

Hư ảnh khổng lồ nổi giận, linh hồn lực thổi quét, sát khí cùng linh hồn dao động trực tiếp ảnh hưởng linh hồn, trực tiếp lao thẳng tới.

Ô ô…

Từ trong luồng năng lượng lại phát ra tiếng ô ô quái khiếu.

Trong nháy mắt từng vật dữ tợn mà Lục Thiếu Du từng gặp qua liên tục chui ra, chen chúc bao phủ về phía hắn.

- Tử Lôi Huyền Đỉnh!

Lục Thiếu Du nhíu mày, huyền đỉnh bay lên không trung, lập tức trướng lớn, lật úp giữa không trung, lôi quang bí văn lan tràn, chỉ một thoáng trên không gian trào ra một mảnh tử sắc lôi vân thật dày.

Điện quang lưu chuyển, phong vân biến sắc, lôi vân dày đặc, từng tiếng sấm sét khiến nhịp tim đập nhanh lan tràn, làm cả phiến không gian đều run rẩy.

- Đây là…

Hai hư ảnh ngây người nhìn thấy lôi vân mênh mông cuồn cuộn bao phủ, tử sắc lôi điện rậm rạp như thác nước treo lơ lửng trên bầu trời.

Cả hai hư ảnh theo bản năng đều run sợ, lôi điện lực cường hãn như thế, trời sinh chính là thứ mà linh hồn thể sợ hãi nhất.

- Ô ô…

Vô số vật khủng bố bạo lướt đi ra, nhưng khoảnh khắc nhận lấy ảnh hưởng thật lớn, nhất thời liền e sợ, toàn thân không ngừng run rẩy.

Mà lúc này lôi điện rậm rạp trên không mang theo năng lượng đáng sợ tràn ra ngoài, điện mang tuôn xuống khiến không gian nổ tung từng khúc.

Oanh long long!

Tử sắc lôi điện tuôn xuống, đem cả không gian vây kín mít, tiếng sấm vang ầm ĩ không ngừng.

Từng đạo lôi đình đi qua, không gian ầm ầm nổ tung, với thực lực bản thể Lục Thiếu Du hiện tại nương bằng đan điền khí hải biến thái, đủ đối kháng với Vũ Đế tứ trọng đỉnh phong, thậm chí là Vũ Đế ngũ trọng bình thường cũng có lực đối kháng.

Oanh oanh!

Từng đạo lôi đình giáng xuống, từng vật dữ tợn phá nát, chỉ chịu đựng chừng hai đạo lôi đình lập tức tiêu tán giữa không trung.

- Ô ô…

Vật dữ tợn thất kinh bỏ chạy, nhưng trong không gian lôi điện giống như có cỗ năng lượng vô hình khống chế không cách nào thoát thân, chỉ một lát toàn bộ vật dữ tợn đã bị phá hủy sạch sẽ.

Mỗi một vật dữ tợn bị phá hủy, hư ảnh khổng lồ lại bị ảnh hưởng, càng lúc càng lớn.

- Lôi điện lực thật mạnh, nhân loại, mau oanh kích Âm Đàm, hắn sợ lôi điện lực!

Âm Minh kinh hãi, nháy mắt lộ vẻ vui mừng kêu lên.

Oanh long long!

Lục Thiếu Du thúc giục Tử Kim Huyền Lôi oanh thẳng về hướng Âm Đàm, từng đạo lôi đình không ngừng bắn xuống.

- Đáng chết!

Âm Đàm quát một tiếng, cánh tay khổng lồ run lên, một quầng sáng ngăn cản trước người, sát khí cùng linh hồn năng lượng tràn ngập sôi trào.

Oanh long long!

Không gian run rẩy chấn động, tử sắc lôi đình rơi lên quầng sáng, lôi đình lực đánh xuống, quầng sáng nứt nẻ, phá nát thành năng lượng tiêu tán giữa không trung.

Oanh long long!

Một đạo tử sắc lôi đình thật lớn như cự long rít gào mang theo ánh sáng chói mắt ầm ầm đánh thẳng tới Âm Đàm.

Trong tích tắc Âm Đàm cũng không kịp đào thoát, lôi đình oanh kích thẳng lên thân hình hắn, tử sắc thiểm điện lan tràn, không gian nứt vụn từng khúc.

Lôi đình hóa thành vô số tử sắc điện xà nho nhỏ rậm rạp tràn vào trong thân thể hư ảnh, phá hủy thân thể cao lớn của hắn.

Xuy!

Hư ảnh giống như bị thương nặng, thân hình lập tức uể oải không ít.

Oanh long long!

Lục Thiếu Du không bỏ qua cơ hội này, từng đạo lôi đình lực nháy mắt oanh tới, hư ảnh giống như biến thành bia ngắm, không cách nào tránh né.

Nháy mắt hư ảnh đón nhận hơn mười đạo lôi đình lực, thân hình run rẩy, càng lúc càng hư nhược, mơ hồ có dấu vết bị tiêu tán, Tử Kim Huyền Lôi làm cho hắn bị thương nghiêm trọng.

Âm Đàm chưa từng nghĩ tới lại gặp phải lôi điện lực cường đại như vậy, thật sự không ngờ.

Xuy!

Hư ảnh cảm giác được nguy cơ thật lớn, lập tức bỏ chạy, tuy lôi đình khắc chế hắn, nhưng còn chưa tới mức khắc tinh như Thanh Lôi Huyền Đằng.

Bởi vậy hư ảnh chịu đựng trọng thương, rốt cục giãy thoát ra ngoài, thoát khỏi tử kim lôi đình bao vây.

- Âm Đàm, ngươi trốn không thoát đâu!

Hư ảnh Âm Minh xuyên qua không gian xuất hiện trước mặt Âm Đàm.

Hô…

Sát khí cùng linh hồn năng lượng thao thiên tràn ra, tựa như long quyển phong bạo phóng thích, trực tiếp đem Âm Đàm thổi quét bên trong.

Không gian nứt vụn, hiển lộ ra khe không gian tối đen, như thác nước tuôn tràn xuống.

- Nhân loại, ngươi lưu thủ, giao Âm Đàm cho ta đối phó, chờ ta đối phó hắn xong ta sẽ mang ngươi đi tìm đại cơ duyên!

Âm Minh kêu lên.

- Âm Minh, tiện tỳ vô sỉ, mau dừng tay!

Âm thanh Âm Đàm kinh hãi hô.

- Âm Đàm, chúng ta đấu mấy vạn năm, tới hôm nay ngươi đã thua trong tay của ta!

Âm Minh phóng thích linh hồn dao động cùng sát khí ngày càng mạnh.

Lục Thiếu Du do dự thu hồi Tử Lôi Huyền Đỉnh, lúc này đại hồn anh không ngừng xôn xao, muốn lao ra cắn nuốt linh hồn năng lượng cùng sát khí tràn ngập trước mắt kia.

Nhưng Lục Thiếu Du không dám, bởi vì so sánh với Âm Đàm cùng Âm Minh, đại hồn anh còn kém hơn nhiều, cho nên Lục Thiếu Du không dám xen vào, chỉ có thể khống chế đại hồn anh kìm nén.

- Nhân loại, ngươi không nên tin tưởng Âm Minh, tiện tỳ này âm hiểm nhất, sau khi nàng cắn nuốt ta, cũng sẽ không bỏ qua ngươi, nàng sẽ không cho ngươi đại cơ duyên kia, nếu ngươi giúp ta oanh giết nàng, ta cam đoan cũng mang ngươi đi tìm đại cơ duyên!

Âm thanh Âm Đàm truyền ra, đã uể oải hơn không ít.

- Nhân loại, ngươi đừng tin Âm Đàm, hắn chỉ vùng vẫy giãy chết, sau khi giải quyết hắn, ta lập tức mang ngươi đi tìm đại cơ duyên, nếu một mình ngươi đi, nguy hiểm trùng điệp, chỉ sợ không cách nào đi tới!

Âm Minh lại hô lên.

Lục Thiếu Du chuyển động ánh mắt, nói:

- Hi vọng ngươi nói lời giữ lời!

- Đương nhiên, ta nhất định giữ lời!

Trong giọng nói của Âm Minh mơ hồ lộ vẻ cao hứng.

- Nhân loại ngu xuẩn, ngươi sẽ chết vô cùng thảm!

Âm Đàm nghe vậy bất đắc dĩ hét lớn.

- Âm Đàm, ngươi đừng vọng tưởng châm ngòi ly gián, chúng ta đối địch mấy vạn năm, hôm nay tới thời gian giải quyết!

Âm Minh quát to.

- Tiện tỳ, nhân loại đáng chết, ngươi thật quá ngu xuẩn, a…

Âm thanh Âm Đàm ngày càng nhỏ, mà lúc này ánh mắt Lục Thiếu Du cũng có chút ngưng trọng.

Không bao lâu, cỗ long quyển phong bạo tạm dừng, thể tích bắt đầu co rút lại.

Cuối cùng một thân hình uyển chuyển hiện ra.

Mà thân ảnh kia toàn thân đều hoàn toàn trần trụi.

Thân thể mềm mại, da thịt trắng nõn, cân xứng, bộ ngực sữa cao ngất, đôi môi ướt át … mỗi một chỗ trên người đều tràn ngập hấp dẫn, vưu vật trời sinh, hồn nhiên thiên thành.

Mà thân thể mềm mại uyển chuyển này lại có một khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp. Nhưng toàn thân lại tỏa ra sát khí nhàn nhạt, khiến cho người ta nhìn vào không khỏi run sợ, giống như ma nữ tới từ cửu u vậy.