Lục Thiếu Du cũng không quên lễ nghĩa, hắn hành lễ với hai người rồi nói.
- Sư đệ không cần đa lễ.
Hai người nhanh chóng đáp lễ lại, cũng không câu nệ quá.
Dưới sự dẫn đường của Vũ Ngọc Tiền Lục Thiếu Du đi qua một cái hành lang và một đống nhà cửa nho nhỏ rồi tới đỉnh của ngọn núi.
Lúc này trên ngọn núi có một cung điện cao chừng trăm thước trên mái lợp ngói lưu ly màu vàng, thoạt nhìn giống như dát vàng vậy.
- Năng lượng thật là nồng đậm.
Mà lúc này Lục Thiếu Du sau khi lên tới đỉnh núi cũng sợ hãi than. Lúc này chung quanh hắn tràn ngập khí tức quen thuộc, dường như năng lượng các hệ đang nhẹ nhàng bay quanh hắn vậy.
Mà hiện tại năng lượng do tụ linh trận này đem lại không nhiều lắm, không đủ để hắn trực tiếp thôn phệ đột phá.
- Thiếu Du, con ở trong này bế quan chuẩn bị đột phá đi. Ta có một viên Hộ Thể Thực Dương Đan, con là Vũ giả tam hệ việc ngưng đan so với Vũ giả song hệ khó khăn hơn rất nhiều. Tới bước này người ngoài không thể can thiệp vào được, tất cả phải xem vào con rồi. Lần trước nha đầu Hồng Lăng kia đột phá cũng ăn không ít quả đắng cho nên con cũng phải cẩn thận một chút.
Vũ Ngọc Tiền hiếm khi nghiêm túc nói với Lục Thiếu Du một câu.
- Trên phương diện tu luyện vi sư không thể giúp con điều gì, cho nên con chỉ có thể dựa vào chính mình mà thôi. Đi đi, vi sư tin tưởng con nhất định có thể thuận lợi ngưng tụ Vũ đan đột phá Vũ Phách.
Vũ Ngọc Tiền nói.
- Vâng.
Lục Thiếu Du đáp nhẹ một tiếng rồi ngẩng đầu đi vào bên trong cung điện.
- Sư phụ, sư đệ muốn đột phá khó khăn cũng không nhỏ a.
Mã Phương nói nhỏ.
- Hai người các ngươi tốt nhất thành thành thật thật ở chỗ này hộ pháp cho sư đệ các ngươi, nửa bước cũng không được rời đi.
Khoanh chân ngồi trên bồ đoàn, Lục Thiếu Du đem hai khỏa Địa Linh đan nhét vào trong miệng, lúc này tu vi Linh giả của hắn mới chỉ là cửu trọng đỉnh phong, trước tiên hắn phải đột phá tới Linh Phách cái đã.
Sau khi ăn vào Địa Linh đan hai tay Lục Thiếu Du khẽ kết ấn, lập tức bắt đầu luyện hóa hai khỏa Địa Linh đan, quanh thân thể hắn lập tức được một vòng quang mang bao bọc.
Ngay khi Lục Thiếu Du bế quan thì đã tới ngày đầu tháng đệ tử thân truyền khiêu chiến lẫn nhau. Lúc này trên Địa Long đỉnh tụ tập không ít đệ tử thân truyền. Tuy rằng hiện tại có bốn trận chiến thế nhưng trận mạnh nhất cũng chỉ là trận giữa hai người bài danh thứ bốn mươi sáu và bốn mươi tám mà thôi.
Bởi vì còn có năm tháng nữa là mật địa tông môn mở ra, chỉ có top hai mươi trên Long bảng mới có thể tiến vào, cho nên đoạn thời gian này cường giả trên Long bảng hầu như đều đang bế quan tu luyện. Tranh thủ tiến vào top hai mươi mới có cơ hội tiến vào mật địa tu luyện.
Vì vậy trong khoảng thời gian này những đệ tử thân truyền ở top đầu hầu như không thấy bóng dáng. Cho nên lúc này có không ít đệ tử tới đây xem bốn trận chiến này đều vô cùng mong chờ trận chiến giữa Lục Thiếu Du và Lý Đạt Giang đầu tháng sau. Không biết hai người này có lên đài hay không a. Đoán chừng Lục Thiếu Du này có lẽ phải bế quan mấy tháng.
Thời gian chậm rãi trôi qua, từ lần gần nhất Lục Thiếu Du xuất hiện cho tới hiện tại hắn cũng chưa từng lộ diện qua. Phong ba do Lục Thiếu Du tạo ra cũng bắt đầu bị lãng quên đi. Dù sao mỗi một đệ tử thân truyền đều là kẻ cao ngạo. Mọi người trong lòng đều nhớ kỹ cái tên Lục Thiếu Du này đồng thời luôn tự nhủ với bản thân rằng một ngày nào đó nhất định phải vượt lên trên người này. Trừ phi đối phương đạt tới độ cao mà bọn họ chỉ có thể ngước nhìn lên thì bọn họ mới buông tha.
Thời gian thấm thoát trôi qua, từ khi Lục THiếu Du bắt đầu bế quan đã trôi qua mười ngày. Hắn đã dùng hết mười hai khỏa Địa Linh đan, không biết từ lúc nào khí tức quanh thân đang bắt đầu kéo lên.
Chỉ bằng mười hai khỏa Địa Linh Đan này cũng chưa đủ năng lượng để cho Lục Thiếu Du một mạch đột phá tới Linh Phách. Trong lòng Lục Thiếu Du cũng hiểu rõ điều này. Đột phá Vũ Phách, số năng lượng mà hắn cần quá mức khổng lồ.