Trong bầu trời, trên lưng một đầu yêu thú phi hành khổng lồ có mấy đạo thân ảnh nhảy xuống Địa Long đỉnh. Hai đạo thân ảnh xuất hiện, một người mặc hoàng bào, khí tức toàn thân bất phàm, đó chính là Đoạt Mệnh Thương Lý Giang Đạt bài danh thứ hai mươi trên Long bảng, chính là một nhân vật phong vân trong đám đệ tử trẻ tuổi của Vân Dương Tông.
Bên người Lý Đạt Giang lúc này còn có một thân ảnh mặc hoa phục, người này ánh mắt nghiêm nghị, khí tức cực kỳ sắc bén khiến cho người khác không dám tới gần. Chính là Tuyệt Kiếm Triệu Kình Thiên, một cường giả bài danh thứ năm trên Long bảng, tôn tử của Triệu trưởng lão, trong Vân Dương Tông có địa vị cực cao.
- Các ngươi mau nhìn xem, bên cạnh Triệu Kình Thiên kia còn có Lục Thiếu Hổ, hắn cũng là người trên Long bảng a. Có người nói hắn là đệ đệ của Lục Thiếu Du.
- Cũng không phải là cùng một mẹ sinh ra. Nghe nói quan hệ giữa hai bọn họ từ nhỏ cũng không tốt.
Trong tiếng nghị luận của mọi người, mấy người đi tới một vị trí rồi nhắm mắt lại cũng không để ý đến những người khác đang nghị luận.
Trên Địa Long đỉnh cũng có không ít thiếu nữ lúc này đang hưng phấn nghị luận, cường giả trong Long bảng tới không ít, cả đám đều dùng ánh mắt mang theo lửa nóng đánh giá. Chỉ là dường như không có mấy cường giả trên Long bảng vì nữ nhân mà tới. Hơn nữa cường giả trên Long bảng cũng không phải nữ nhân nào cũng để ý.
Thời gian chậm rãi trôi qua, lúc này số lượng người trên Địa Long đỉnh không ngừng tăng thêm, còn có không ít đệ tử lâu năm đang lục tục tới.
Mấy vị hộ pháp phụ trách Địa Long đỉnh còn chưa tới cho nên lúc này mọi người chỉ có thể chờ đợi mà thôi. Cũng không có bất kỳ kẻ nào dám náo động, dù sao ở đây cũng có không ít cường giả top mười trên Long bảng, nếu như bị bọn họ không vừa mắt, tới lúc đó bị giáo huấn một trận thì thảm rồi.
Thế nhưng lúc này cũng có không ít người khẽ đàm luận, nếu như để đám cường giả top mười Long bảng đấu một phen, phỏng chừng sẽ vô cùng đặc sắc.
Trong đoàn người lúc này có một thân ảnh xinh đẹp đang nhíu mày. Nàng nhìn về bốn phía dường như đang tìm kiếm thứ gì đó. Thân ảnh xinh đẹp, dung nhan tuyệt mỹ, khí chất thanh nhã hấp dẫn không ít ánh mắt của nam đệ tử chung quanh, đương nhiên, người này chính là Lục Vô Song.
- Vô Song tỷ, tỷ đang tìm Thiếu Du sao?
Độc Cô Băng Lan hỏi. Lúc này bên người Độc Cô Băng Lan còn có hai người Thúy Ngọc, Dương Diệu.
Ngoài dự đoán của mọi người chính là bên người Dương Diệu lúc này cũng có hai người. Nếu như Lục Thiếu Du ở đây tuyệt đối có thể nhận ra một người chính là Vương Quang Vương gia ở trấn Thanh Vân, một người chính là tỷ tỷ của Dương Diệu - Dương Mạn. Hai người này hiện tại cũng chính là đệ tử lâu năm của Vân Dương Tông.
Hai người này vốn vẫn chèn ép Lục Vô Song, thế nhưng sau khi Lục Vô Song trở thành đệ tử thân truyền bọn họ cũng chỉ có thể vuốt mông ngựa mà thôi, mà Lục Vô Song cũng không thèm tính toán với bọn họ.
- Ta... Không phải, ta tùy tiện nhìn một chút mà thôi.
Lục Vô Song nói, ánh mắt có chút thất thần, trong lòng thầm nghĩ:
- Không phải ta đến xem đệ, chỉ đến xem thi đấu đầu tháng mà thôi. Ta trốn trong đám người, ta không nhìn thấy đệ.