Mấy người hộ pháp sau khi nhìn nhau đều vô cùng kinh ngạc, nếu như chính thức khiêu chiến thì bài danh trên Long bảng lúc này đã biến hóa ba lần rồi.
- Chúng ta đi uống rượu.
Nhìn Lục Thiếu Du, Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt nói.
- Ha Ha! Tốt! Long Tam, Lăng Phong, chúng ta đi....
Lục Thiếu Du cười lớn một tiếng, tâm niệm khẽ động, tâm thần lúc này đã thông tri cho THiên Sí Tuyết Sư trên bầu trời.
- Ha ha, ngay cả Khuất Đao Tuyệt cũng thua, hôm nay ta thua cũng không oan, uống rượu.
- Hiện giờ ta mới hiểu được, vì sao Lục Thiếu Du lại chọn sư huynh ta làm sư phụ trong khi đó những trưởng lão khác lại hơn sư huynh ta rất nhiều.
- Tông chủ, tại sao vậy?
Đại hộ pháp hiếu kỳ hỏi.
- Trong chúng trưởng lão, ai là người khó dây nhất?
- Không sai, ngay từ đầu ta còn tưởng rằng Lục Thiếu Du có điểm hồ đồ, hoặc là bởi vì nguyên nhân Lục Trung mới đầu nhập vào làm môn hạ của sư huynh ta, thế nhưng hiện tại xem ra hoàn toàn là có mưu đồ từ trước, tâm cơ của tiểu tử này không đơn giản chút nào.
Vân Khiếu Thiên nói.
- Tông chủ nói như vậy ta cũng có cảm giác đúng như vậy. Tiểu tử Lục Thiếu Du này tuổi còn trẻ mà lại giống như lão giả, ẩn giấu rất tốt.
Đại hộ pháp cảm thán nói.
- Hắn còn chưa tới mười chín tuổi, lại có thực lực như vậy không đơn giản một chút nào.
Vân Khiếu Thiên than thở nói:
- Hiện tại ta lại cảm thấy hứng thú với vị cường giả đứng sau hắn, không biết là vị cường giả nào có thể giáo dục ra một đệ tử như vậy. Những đệ tử thân truyền của Vân Dương Tông ta chỉ sợ không có ai được như Lục Thiếu Du. Nếu như cường giả kia có thể gia nhập Vân Dương Tông ta, chỉ sợ sẽ như hổ thêm cánh nha.