Người này mặc áo bào trắng, mày kiếm mắt sáng, vô hình trung toát lên một cỗ anh khí, nhưng ánh mắt dường như có chút tâm sự, người này chính là gia chủ hiện tại của Lục gia, lão tam Lục Trung.
Khẽ liếc nhìn Lục Trung một cái, ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, cũng không có bao nhiêu biến hóa.
- Lục Trung, ngươi cuối cùng cũng đi ra.
Trong đám người Triệu gia, Triệu Huy nhìn chằm chằm vào Lục Trung rồi nói.
- Cuối cùng ngày này cũng đến.
Lục Trung thầm nói, hắn đi qua đám người Lục gia rồi đứng trước người Lục Đông. Ánh mắt khẽ đảo qua đám người Lục Thiếu Du một chút rồi lập tức nói với đám người Triệu gia:
- Chư vị đến Lục gia ta, nhìn bộ dáng này dường như có chút hơi quá, không biết Lục gia ta đã làm gì sai?
- Lục Trung, nể tình quan hệ thông gia giữa hai nhà Triệu Lục, ta cũng không nói nhảm với ngươi, ta biết Lục gia có một kiện bảo vật, ngươi mau giao ra đây, chúng ta lập tức rời đi. Nếu không ngươi sẽ biết hậu quả.
- Đại ca, Kình Thiên và Kinh Hải, hai đứa bọn nó nửa tháng trước đã biến mất trong Lục gia, muội hoài nghi chính là tên tiểu tử Lục Thiếu Du kia gây ra chuyện này.
- Tiểu tử, đừng tưởng làm nữ tế Vân Dương Tông thì không ai dám động tới ngươi. Mau giao con ta ra đây, bằng không ta sẽ không khách khí với ngươi.
- Lão cẩu Triệu gia, nhi tử ngươi biến mất liên quan gì tới ta.
Lục Thiếu Du quay đầu lại, hàn ý từ trong mắt bắn ra. Bằng vào thực lực Vũ Tướng bát trọng của Triệu Huy Lục Thiếu Du cũng không đặt vào trong mắt. Cho dù là Triệu Vô Quang Vũ Suất ngũ trọng kia, Lục Thiếu Du cũng không sợ, một khối Thổ Sát Huyền Lôi là có thể đánh chết, huống chi bên người hắn còn có Bạch Linh.
Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên một đạo hàn ý.
- Dù sao nó cũng là người Lục gia ta, còn chưa tới phiên Triệu gia làm càn.
Thân ảnh Lục Trung trong nháy mắt chớp động xuất hiện trước người Triệu Huy.
- Ẩn tàng thực lực sao?
Lục Thiếu Du nhíu mày, cảm nhận khí tức của Lục Trung dường như không giống Vũ Phách, lần trước trong đại điện Lục gia, Lục Trung không bày ra phòng ngự mà chịu một chưởng của hắn, điều này không phải Vũ Phách có thể làm được.
- Lục Trung, ngươi không ngăn được ta.
Triệu Huy lạnh lùng quát lên một tiếng, dường như quyết định sẽ đối phó với Lục Thiếu Du. Trong tay hắn xuất hiện một đạo quang mang xuyên thấu không gian, hóa thành một đạo lưu quang trong nháy mắt đánh về phía Lục Thiếu Du.
Nhìn thấy một màn này, La Lan thị tức thì kinh hãi, từ trước tới giờ nàng chưa gặp cảnh tượng này bao giờ.
Triệu Huy có thực lực Vũ Tướng bát trọng tuyệt đối mạnh mẽ, đạo quang mang này trong nháy mắt xuyên qua không khí, khiến cho không gian gợn sóng.
- Ta cũng muốn biết ta có thể ngăn cản được ngươi hay không.
Thanh âm của Lục Trung truyền ra, thủ ấn trong tay được kết, hắn khẽ bắn tay một cái, một đạo hỏa diễm hiện lên trong lòng bàn tay rồi lập tức ngưng tụ thành một mảnh hỏa diễm, trong nháy mắt bao vây đạo quang mang kia.
Xuy Xuy.
Một cỗ năng lượng khuếch tán, quang mang trong khoảnh khắc bị đốt cháy thành những đám khói màu trắng.
- Lục Trung không ngờ ngươi lại ẩn tàng thực lực, còn đỡ được một kích của ta.