Một cỗ cự lực trút xuống, thân thể Triệu Tuệ giống như là con diều đứt dây trong nháy mắt phun ra một ngụm máu. Mà khi thân thể Triệu Tuệ bị đánh bay ra ngoài, lợi trảo của Thái Âm Yêu Thỏ trực tiếp kéo dài trong không khí trong nháy mắt bắt Triệu Tuệ lại.
Nhìn thấy một màn này, mọi người không khỏi sợ hãi than, vừa rồi cả đám đều thay La Lan thị lau mồ hôi lạnh, cũng không có ai nghĩ tới trên người La Lan thị lại còn có một đầu yêu thú kinh khủng như vậy.
La Lan lúc này cũng vô cùng choáng váng, nhìn con thỏ màu xanh trước mặt, lúc này nàng mới hiểu được đầu yêu thú nhỏ mấy ngày nay nàng luôn ôm vào trong lòng không phải là yêu thú bình thường.
Lục Thiếu Du nhàn nhạt nhìn đám người chung quanh, xem ra chuyện này sớm hay muộn hắn cũng bị cuốn vào.
- Hay cho một Triệu gia, các ngươi càng lúc càng lớn mật. Chờ sau khi ta trở về nhất định phải bảo cha ta thu thập đám Triệu gia các ngươi.
Vân Hồng Lăng quát lên một tiếng, ánh mắt tức giận đảo qua đám người Triệu gia.
- Hồng Lăng, để ta giải quyết chuyện này.
Lục Thiếu Du bảo Vân Hồng Lăng lui ra, Triệu gia lần này vì bảo vật của Lục gia mà tới, sao có thể vì Vân Hồng Lăng mà rời đi.
- Ngươi chính là vũ giả ngũ hệ Lục Thiếu Du sao? Mau thả người Triệu gia ta ra, bằng không phụ thân ngươi sẽ phải chết.
Triệu Vô Quang nhìn về phía Lục Thiếu Du nói.
- Ngươi muốn làm thế nào thì làm, chuyện đó không liên quan gì tới ta.
Lục Thiếu Du nhàn nhạt nói.
Triệu Vô Quang nhất thời sửng sốt, không nghĩ tới dùng Lục Trung lại không uy hiếp được Lục Thiếu Du.
- Thiếu Du, nhanh cứu cha con, mẫu thân cầu con.
Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, La Lan thị tức thì sốt ruột nói. Nhìn thấy Lục Trung đang nằm trong tay Triệu Vô Quang, trong lòng vô cùng lo lắng.
- Ha ha, Lục Thiếu Du, ngươi cho rằng chỉ bằng một đầu yêu thú ngũ giai là có thể chống lại ta sao, giết các ngươi đối với ta mà nói vô cùng dễ dàng.