Lục Vô Song, còn có La Lan thị phía xa lúc này vô cùng kinh hãi, hai nàng quả thực không ngờ tới, Nam thúc bình thường nhìn như già nua, ốm yếu, bước đi cũng phí không ít công sức lúc này lại đang lăng không đứng đó.
Trong không trung, nữ tử giả trang nam kia lúc này nhìn về phía Nam thúc cũng vô cùng kinh ngạc.
Trong bầu trời, Nam thúc nhìn thoáng qua Lục Thiếu Du phía dưới rồi nói:
- Không có việc gì chứ?
- Nam thúc, nếu người không xuất hiện thì con thực sự có chuyện rồi.
Lục Thiếu Du cười hắc hắc, nhìn tư thế Nam thúc xuất hiện này, có lẽ đối phó với Hắc Quỷ Thiên Vương tuyệt đối không thành vấn đề.
- Các hạ là người phương nào?
Hắc Quỷ Thiên Vương nhìn chằm chằm vào Nam thúc trong bầu trời, ánh mắt kinh hãi nói.
Trong không trung, Nam thúc quay đầu lại, lạnh nhạt nhìn Hắc Quỷ Thiên Vương một chút, vẻ mặt trầm xuống, ánh mắt mờ đục kia lúc này bắn ra một đạo tinh quang nói:
- Tiểu tử này mặc dù không tính là đồ đệ của ta, thế nhưng lại là người của ta. Người của ta há có thể để cho ngươi động thủ. Một Vũ Vương ngũ trọng nho nhỏ mà thôi, nếu như năm đó, một ngón tay của lão phu cũng có thể bóp chết ngươi.
Nghe Nam thúc nói như vậy, cơ mặt mọi người không khỏi giật giật, khẩu khí này quá lớn, không phải lớn bình thường. Một cường giả Vũ Vương ngũ trọng không ngờ lại chỉ cần dùng một ngón tay là có thể bóp chết, điều này cần có thực lực rất mạnh mới làm được.
- Hắc hắc.
Lúc này chỉ có Lục Thiếu Du cười hắc hắc, hắn tuyệt đối không hoài nghi lời Nam thúc nói, thực lực của Nam thúc tuyệt đối sẽ không kém.
Lúc này sắc mặt đám người Lục Vũ, Lục Trung cũng vô cùng kinh ngạc. Không ngờ trong Lục gia bọn họ lại có cường giả như vậy, mà không ngờ bọn họ lại không phát hiện ra. Khi nghe Lục Thiếu Du và Nam thúc đối thoại, bọn họ cũng đoán ra, phía sau Lục Thiếu Du chỉ sợ có cường giả như Nam thúc này dạy dỗ, cho nên mới có thể ẩn nhẫn vài chục năm như vậy.
Người Lục gia không ngừng suy đoán, suy đoán này cũng có chút đạo lý, bằng không Lục Thiếu Du tại sao lại vô thanh vô tức tu luyện được. Bọn hắn cũng không biết, bọn họ chỉ đoán gần đúng mà thôi. Lục Thiếu Du được Nam thúc dạy dỗ không sai, thế nhưng không phải mấy chục năm mà chỉ có ba năm.
Vẻ mặt Nam thúc vẫn không đổi nhưng hàn ý quanh người tràn ra, một cỗ linh hỏa đột nhiên xuất hiện trong tay, hỏa diễm bốc lên, nhiệt độ nóng bỏng khiến cho không gian như muốn chảy ra. Linh hỏa này trực tiếp bắn về phía Hắc Quỷ Thiên Vương.
Sưu.
Trong nháy mắt đạo thủy tiễn kia bắn tới, linh hỏa giữa không trung lúc này đã cuồn cuộn, hai cỗ lực lượng tức thì va chạm, thế nhưng đạo thủy tiễn kia không kiên trì được bao lâu, lập tức tan chảy dưới thủy tiễn nóng bỏng này.
- Hừ.
Sắc mặt Hắc Quỷ Thiên Vương sa sầm, đồng tử co lại, một cỗ khí thế âm lệ nhanh chóng khuếch tán, lam quang trong tay chợt lóe, nhanh chóng tung ra một quyền mang theo năng lượng thủy hệ đánh về phía Nam thúc.
Tinh quang trong mắt Nam thúc chợt lóe, thủ ấn không ngừng biến hóa, năm ngón tay nắm lại, linh hỏa trước mắt lập tức ngưng tụ thành một quyền ấn, quyền ấn khẽ động, linh lực quanh người tràn ra, quyền ấn dưới sự bao vây của linh hỏa lúc này khiến cho không gian chấn động, kình khí nóng bỏng, hỗn loạn, kình phong cường hãn nhanh chóng nghênh đón quyền ấn của Hắc Quỷ Thiên Vương.
- Linh hồn lực thực mạnh mẽ.
Ánh mắt chăm chú nhìn về phía Nam thúc, Lục Thiếu Du không khỏi có chút kinh ngạc. Trong công kích của Nam thúc, linh hồn lực đã đạt tới mức cô đọng, chỉ một chút dư ba lực lượng cũng khiến cho hắn cảm thấy khó chịu.