Lúc này Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cũng có chút hiếu kỳ nhìn Lục Thiếu Du, cường giả thần bí ban ngày làm cho nàng vô cùng hiếu kỳ về thân phận.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói:
- Không dám dối Đông lão, đó chính là ân sư của tiểu tử, thế nhưng tiểu tử ngu dốt cho nên không thể bái vào làm môn hạ.
- Cái gì, bằng vào thiên phú cùng với thực lực biến thái của tiểu tử ngươi không ngờ tiền bối kia còn không hài lòng?
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh tức thì cả kinh, thiên phú và thực lực của Lục Thiếu Du hắn biết, lần này lại đoạt được quán quân Tam tông Tứ Môn, loại đệ tử này mà còn không hài lòng, quả thực quá kinh khủng.
Lục Thiếu Du mỉm cười, Nam thúc không phải không hài lòng với hắn, mà là Nam thúc không chịu chính thức thu hắn làm đệ tử, điều này khiến cho Lục Thiếu Du vô cùng bất đắc dĩ.
- Thiếu Du, còn một việc ngươi phải chú ý một chút. Thế lực này ta đã chọn ra cho ngươi rồi, đều là cường giả được sàng lọc, cả đám đều có chỗ đặc biệt riêng, thế nhưng lại có chút tự mãn, tuy rằng phục tùng ta thế nhưng không nhất định sẽ phục tùng ngươi. Cho nên ngươi phải chuẩn bị sẵn sàng tuy rằng ta và lão độc vật đã làm cho bọn họ gia nhập Phi Linh môn, thế nhưng muốn để cho bọn họ trung tâm với ngươi thì phải dựa vào chính ngươi rồi.
Thiên Sí Tuyết Sư nhanh chóng bay đi, dưới màn đêm này giống như là vô thanh vô tức vậy, trong nháy mắt biến mất trong màn đên.
Trong đại điện lúc này có tám đạo thân ảnh đang ngồi đó. Trong tám người, sáu nam hai nữ, người thứ nhất tuổi chừng hai mươi, mặt mày như một bức tranh quả thực là một tuyệt sắc giai nhân. Dung mạo xinh đẹp, bộ cung trang trên người càng làm toát lên vẻ xinh đẹp của nàng.
Người thứ hai, tuổi chừng hai lăm hai sáu, khuôn mặt trái xoan, hai hàng lông mi thon dài, màu da tuy rằng hơi đen, thế nhưng vẫn vô cùng tú lệ, dung mạo xinh đẹp, đặc biệt cặp mắt ngập nước kia, lại thêm khí chất thanh nhã quả thực có vài phần tương tự với Lục Vô Song.
Mà mấy người còn lại đều là trung niên, đám người này người mặc trường sam người mặc trường bào. Mà trong đó có một người tuổi vô cùng trẻ phỏng chừng hai mươi ba hai mươi tư tuổi, thế nhưng người lại vô cùng mập mạp, rõ ràng chính là Lưu Nhất Thủ.
- Lưu Nhất Thủ, ngươi có biết Bạch cung phụng gọi chúng ta tới là có chuyện gì không? Ta còn không ít chuyện cần phải làm đấy.
Một hán tử mặc hoa phục tuổi chừng bốn mươi nói với mỹ nhân tuyệt sắc tuổi chừng hai mươi, người này ánh mắt thâm thúy trên khóe mắt còn có vết sẹo màu đen khiến cho người khác chú ý.
Nữ tử tuyệt sắc kia mỉm cười, thanh âm giống như chim oanh hót, nói:
- Khang đường chủ, ta cũng không biết, sư phụ cũng không nói cho tỷ muội chúng ta biết, chỉ bảo ta thông tri cho mọi người tới đây mà thôi.