- Muốn chết ta không ngại giết các ngươi, muốn sống, vậy thì có điều kiện.
Lục Thiếu Du nói.
Lúc này mấy đại hán đầu lĩnh dong binh đoàn đều nhìn Lục Thiếu Du, trong đó đại hán có tu vi Vũ Tướng ngũ trọng kia, trên y phục của hắn cũng có không ít vết máu, không biết là của mình hay của địch nhân. Ánh mắt hắn mang theo chút nghi hoặc hỏi Lục Thiếu Du:
- Có điều kiện gì?
- Không là người của ta, ta cũng không chú ý xem là giết bao nhiêu người, vì vậy nếu như các ngươi gia nhập Phi Linh môn ta, ta có thể bảo đảm các ngươi không chết, đồng thời, người của Quỷ Vũ Tông ta sẽ giúp các ngươi giết chết.
- Ta hỏi các ngươi một lần nữa, gia nhập Phi Linh môn ta hay là chết?
Mấy người đầu lĩnh dong bình đoàn sau khi hội ý một chút, đại hán Vũ Tướng lục trọng tiến lên nói:
- Không biết chúng ta gia nhập Phi Linh môn sẽ có đãi ngộ gì? Nếu như làm khó chúng ta, chúng ta tình nguyện chết cũng phải liều mạng.
Vũ Tướng thất trọng kia lạnh nhạt nói một tiếng, ba năm trước đây trên đại hội tông môn, người Quỷ Vũ Tông đều có chút lý giải về Lục Thiếu Du, hắn cũng không ngoại lệ. Ba năm trước đây Lục Thiếu Du chỉ là Vũ Sư, lúc này đương nhiên hắn sẽ không đặt vào trong mắt.
Tương Viễn lạnh nhạt nói một tiếng, cơ mặt co quắp. Dọc đường đi hai người bọn họ vẫn chưa từng xuất thủ qua. Lúc này hắn đang định xuất thủ thì trong tai đã vang lên thanh âm của Lục Thiếu Du:
- Người này để ta đối phó là được.
Nói xong, thân ảnh Lục Thiếu Du trong nháy mắt biến mất tại chỗ, giống như là quỷ mị vậy.
Sắc mặt hai người Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn biến đổi, cũng không xuất thủ, thế nhưng ánh mắt lại nhìn kỹ về phía trước.